Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 905 - Chương 905: Không Đuổi Tận Giết Tuyệt, Chẳng Lẽ Giữ Lại Chờ Mấy Người Đến Báo Thù Sao?

Chương 905: Không Đuổi Tận Giết Tuyệt, Chẳng Lẽ Giữ Lại Chờ Mấy Người Đến Báo Thù Sao?
Chương 905: Không Đuổi Tận Giết Tuyệt, Chẳng Lẽ Giữ Lại Chờ Mấy Người Đến Báo Thù Sao?

"Phanh" một tiếng.

Phu nhân nọ cảm nhận được một loại cảm giác xé rách bén nhọn truyền đến, kéo dài từ đầu đến chân.

Một kiếm này vừa trực tiếp chém thân thể bà ta thành hai nửa!

Trong phút chốc, hình tròn triển khai.

Dùng kiếm phong môi giới, lập tức kéo căng thân thể phu nhân nọ đến mức xé rách nó ra.

Sau đó là từng sợi xiềng xích như những con rắn, xỏ xuyên ra ngoài, nhanh chóng chọc thủng và quấn quanh hai nửa thân hình của phu nhân nọ.

"Còn thủ đoạn nào khác không?" Hứa Thâm hỏi.

Phu nhân nọ hướng ánh mắt đầy khiếp sợ nhìn Hứa Thâm, đến tột cùng là kẻ trước mắt này nắm giữ bao nhiêu loại năng lực?

Vì sao hắn lại mang tới cho người khác một loại cảm giác bản thân bọn họ hoàn toàn không thể hóa giải được công kích từ trên tay hắn, thậm chí còn không thể tránh né được?

Bà ta cũng nhanh chóng cảm nhận được một loại tuyệt vọng đã lâu chưa từng xuất hiện.

"Thế nào, em làm không tồi chứ?" Linh Lục lập tức cười cười, mở miệng tranh công trong đầu Hứa Thâm.

Hứa Thâm khẽ gật đầu, nhờ Linh Lục giúp đỡ chỉ là một thoáng linh cơ khẽ động trong đầu hắn, không nghĩ tới cô bé thực sự có thể giải quyết được đối phương.

Có vẻ như năng lực này của đối phương chính là một loại trạng thái dị thường, mà tinh lọc của Linh Lục lại vừa vặn có thể tinh lọc các loại trạng thái quỷ dị, như nguyền rủa gì gì đó, chỉ có duy nhất một điều bất ngờ, là năng lực tinh lọc của cô bé còn có thể trợ giúp cả địch nhân.

Nếu vị phu nhân kia biết được nguyên nhân này, phỏng chừng bà ta thực sự muốn tử tế 'Cám ơn' Linh Lục một phen.

Không để ý đến phu nhân đã bị áp chế bên kia, đối phương đã không đáng lo ngại nữa rồi, Hứa Thâm lại chuyển ánh mắt nhìn về phía thanh niên quân vương xa xa.

Thanh niên quân vương vừa bắt gặp ánh mắt Hứa Thâm kia đến, trong lòng lập tức xuất hiện cảm giác không rét mà run.

Làm sao một con quái vật như vậy lại có thể ẩn giấu bên trong thành Để này?

Đùa cái quái gì chứ!

Đáng chết, chẳng lẽ đây là một cái bẫy?

Khó trách con đàn bà chết tiệt của Giang gia kia lại chạy đến nơi này...

Ở thời khắc này, thanh niên quân vương đã ý thức được điểm bất thường trong đó, nhưng hiển nhiên, tới nước này rồi, gã có hối hận cũng không còn kịp nữa.

Trước sau không đến năm giây, Hứa Thâm đã giải quyết xong hai vị quân vương.

Đó chính là quân vương nha!

Không phải rau cải trắng!

Nhưng ở trước mặt Hứa Thâm, bọn họ cũng chẳng khác gì rau cải trắng, bị mấy đòn tiện tay của hắn trấn áp và chém giết.

Mà trong chiến đấu kịch liệt như thế, tuy gã cũng chỉ nhìn ra một chút manh mối về năng lực của Hứa Thâm, nhưng lại không thể phán đoán được toàn bộ.

Phải nói rằng, năng lực của Hứa Thâm này rất quỷ dị, nó bao hàm quá nhiều loại đặc tính, bao dung các loại cấp độ, thậm chí còn không giống như một loại năng lực đơn thuần.

Mà là vài loại năng lực tổ hợp lại!

Tuy kiến thức của thanh niên quân vương này cũng khá rộng rãi, nhưng gã lại chưa bao giờ nghe nói có một người nào đó nắm giữ loại năng lực thứ hai.

Nhiều nhất chỉ là một loại năng lực nào đó bao hàm hai, ba loại đặc tính và cách sử dụng mà thôi.

Giống như gấp đôi của gã, khi tác dụng năng lực này lên những thứ không giống nhau, nó có thể tạo nên các loại phản ứng khác biệt. Nếu người không biết nhìn thấy tình huống này, bọn họ sẽ cho rằng gã có nhiều kiểu nhiều loại năng lực.

Nhưng trên thực tế, không cần biết gã sử dụng như thế nào, bộ phận hạch tâm vẫn không thay đổi.

Khi giao thủ cùng gã, chỉ cần đối phương cẩn thận quan sát, sẽ nhanh chóng phát hiện ra, không cần biết năng lực của gã biến hóa như thế nào, thì phần hạch tâm vẫn là gấp đôi, mà với một vị quân vương, bọn họ có thể dễ dàng nắm giữ một điểm mơ hồ này.

Tựa như lĩnh vực trên người Hứa Thâm, có mang theo hiệu quả tăng phúc cho bản thân và làm suy yếu người khác, thậm chí còn có thể làm cho người ta phản lão hoàn đồng.

Theo lý thuyết, phản lão hoàn đồng nghĩa là quay lại thời kỳ tuổi trẻ, sẽ khiến bản thân càng thêm mạnh mẽ, nhưng thực tế cho thấy, hiệu quả của loại năng lực kia vốn không phải là như vậy.

Nghĩa là loại phản lão hoàn đồng đó chỉ là biểu hiện giả dối, kỳ thực, nó cũng là một loại hiệu quả suy yếu và áp chế.

Đây là những gì thanh niên quân vương suy đoán được thông qua quá trình quan sát vừa rồi.

Nhưng ngoại trừ chuyện này, những loại thủ đoạn khác vừa bị Hứa Thâm để lộ ra ngoài, lại khiến gã có một loại cảm giác mơ hồ.

"Chỉ cần buông tha cho bọn họ, điều kiện tùy cậu nói ra!" Thanh niên quân vương thu lại tâm tư, bình tĩnh nói.

Bọn họ hợp lực cùng ra ngoài, nếu tổn thất hai người ở đây, chắc chắn Hàn gia sẽ rơi vào tình huống vô cùng tồi tệ, ngã một cái là hết gượng dậy nổi, hoàn toàn hoán đổi với Giang gia bên kia.

"Vì sao anh không cầu tôi buông tha cho anh?" Hứa Thâm kỳ quái nhìn hắn: "Mấy quân vương Hàn gia đều trọng tình trọng nghĩa như vậy sao? Không cầu xin cho chính mình, lại cầu xin cho người khác trước?"

Thanh niên quân vương ngẩn ra, gã có cảm giác những lời này của Hứa Thâm rất quen thuộc, rõ ràng đây là những lời hắn vừa nói với A Lan.

Năng lực của A Lan là quang ảnh, có thể bảo mệnh, nhưng bà ta vẫn bị Hứa Thâm chế ngự, chẳng lẽ hắn còn có thể công kích đến gã?

Nghĩ vậy, sắc mặt gã lập tức chuyển thành khó coi, tuy gã không thừa nhận chuyện Hứa Thâm có thể đuổi kịp tốc độ của mình, nhưng người trước mắt này lại mang tới cho gã áp lực thật lớn.

Từ đầu đến cuối, chỉ trải qua hồi giao thủ ngắn ngủi, rõ ràng Hứa Thâm lấy một chọi ba lại suýt chút nữa đã nghiền áp cả ba người bọn họ.

Kẻ này rất khủng bố.

"Mặc kệ cậu nói như thế nào, chuyện hôm nay là chúng tôi có mắt như mù. Chúng tôi nguyện ý nhận lỗi, có điều kiện gì, cậu cứ việc nói ra." Thanh niên quân vương bình tĩnh nói.

Hứa Thâm lắc đầu nói: "Có mắt như mù thì phải trả giá thật đắt, bằng không chúng ta mở mắt vì mục đích gì?"

Sắc mặt thanh niên quân vương nọ đại biến, gã giận điên lên nói: "Chẳng lẽ cậu thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt? Cậu nên nhớ, người ở trước mặt cậu chính là thành viên của Hàn gia, nếu chúng tôi đều gặp chuyện không may ở nơi này, hội nghị thống trị sẽ không bỏ qua cho cậu."

"Không đuổi tận giết tuyệt, chẳng lẽ giữ lại chờ mấy người đến báo thù sao?" Hứa Thâm nói: "Đừng có mở miệng ngậm miệng lại nhắc tới Hàn gia, sau này Hàn gia chỉ là một cái dòng họ bình thường thôi. Còn người đang đứng trước mặt anh chính là tôi, thành chủ thành Quang Minh, anh cho là mình đang nói chuyện với ai?"

Bình Luận (0)
Comment