Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 925 - Chương 925: Có Đôi Khi Ngay Cả Chính Tôi Cũng Không Dám Tin Tưởng Bản Thân Mình!!!

Chương 925: Có Đôi Khi Ngay Cả Chính Tôi Cũng Không Dám Tin Tưởng Bản Thân Mình!!!
Chương 925: Có Đôi Khi Ngay Cả Chính Tôi Cũng Không Dám Tin Tưởng Bản Thân Mình!!!

Chờ nhấp được một ngụm, thần phụ hơi tò mò hỏi: "Xin lỗi nếu câu hỏi của tôi hơi mạo muội, tôi chỉ muốn hỏi rằng, Hứa tiên sinh tìm hiểu tin tức về quân chủ, chẳng lẽ đang muốn khiêu chiến vị quân chủ nào đó?"

"Không được sao?" Hứa Thâm hỏi ngược lại: "Chẳng phải mấy người cũng đang làm chuyện tương tự như vậy?"

Bọn họ lấy tên Phản Nội, kỳ thực là muốn trở thành quân chủ, chấp chưởng hội nghị.

Thần phụ nở nụ cười, nói: "Chúng tôi không hề lấy đó làm lý do, trên lưng chúng tôi gánh vác rất nhiều... Nhưng hiện giờ Hứa tiên sinh đã trở thành một vị thành chủ tôn quý, đã sớm lấy được tự do, cần gì phải mạo hiểm?"

"Ông không cần thử dò xét tâm ý của tôi." Hứa Thâm lạnh lùng nói: "Tính tình của tôi vốn vậy, nếu làm việc cho người khác, tôi nguyện ý tuân thủ quy củ của đối phương, nhưng làm việc cho chính mình, tôi tự có quy củ của mình. Tôi không thích người khác dùng quy củ của bọn họ, đến chà đạp quy củ của tôi, sau đó nói cho tôi biết cái gì là lớn, cái gì là nhỏ!"

Thần phụ gật gật đầu: "Tôi hiểu, mong chúng ta hợp tác vui vẻ."

Nói xong, ông ta đứng dậy uống một hơi cạn sạch chén rượu ngon.

"Thời gian không đợi người, tôi cáo từ trước đây." Thần phụ nói.

Hứa Thâm gật gật đầu, bình thản buông chén rượu xuống nói: "Đúng rồi, tôi có chút không thích ánh mắt của con chuột sau lưng ông, vừa vặn đêm nay trong rượu thiếu một chút hương vị, ông xem...?"

Nghe nói như thế, đôi mắt bên dưới chiếc mặt nạ đầu chuột chợt biến sắc, lập tức trở nên khẩn trương, nhìn về phía thần phụ.

Thần phụ cũng quay đầu nhìn về phía gã, vẻ mặt thoáng hiện một chút bất đắc dĩ, thở dài: "Nếu đêm nay Hứa tiên sinh ăn uống không tốt, thì anh hãy trợ hứng cho Hứa tiên sinh đi."

Ánh mắt của người đeo mặt nạ đầu chuột nọ dao động không ngừng, có vẻ như đang đấu tranh tư tưởng, nhưng tới cuối cùng đối phương vẫn kéo mặt nạ xuống, hai tay đột nhiên đâm vào.

Rất nhanh, hai viên trái cây cùng với chất lỏng tươi mới bị đào ra, sau đó gã run rẩy đưa cho Hứa Thâm.

Hứa Thâm tiện tay búng một cái, trái cây nọ lập tức bay vào trong chén Hàn Liệt của bên cạnh.

"Đi thong thả." Hứa Thâm mỉm cười với thần phụ.

Thần phụ gật gật đầu, lại nhanh chóng xoay người rời đi.

Chờ bọn họ đi xa, Hàn Liệt nhìn hai viên trái cây đang trôi nổi bên trong chén rượu, có chút bất đắc dĩ, nói với Hứa Thâm: "Hai bên đều đã trao đổi hợp tác rồi, dường như ngài cũng không cần thiết phải vì một chuyện nhỏ này mà đắc tội với bọn họ?"

"Ta chỉ muốn cho hắn biết rằng, đừng có làm ta không thoải mái, dù chỉ là một chút xíu." Hứa Thâm bình tĩnh nói, rồi lập tức xoa xoa bàn tay, cũng đứng dậy rời khỏi bàn tiệc.

"Đúng là bá đạo..." Hàn Liệt bưng chén rượu lên, nhìn thấy hai viên trái cây rất tròn bên trong, nhẹ nhàng lay động chén rượu vài cái, sau đó một ngụm uống cạn.

Mấy ngày sau, âm Hư Vương quay về Quang Minh điện, còn có một thanh niên với dáng người cao to đi theo phía sau bà ta cùng quay về.

Người nọ đúng là Tinh Quân.

Gã cầm trong tay thương thần, trên người mặc chiến giáp Tinh Nguyệt, ánh mắt ung dun đi vào trong điện, nhưng trong lòng lại cực kỳ lo lắng và khẩn trương.

Tuy trước khi đến nơi này, gã từng dùng năng lực mở đánh cược một lần, thử xem mình đi đến nơi này có bao nhiêu phần trăm sẽ gặp phải nguy hiểm, mà từ phản ứng tiêu hao năng lực cho thấy, độ nguy hiểm cũng không cao.

Nói như vậy có thể hiểu rằng, chuyện âm Hư Vương đến mời gã đi cũng khá là thành khẩn.

Bởi vậy gã mới quyết định đi một chuyến đến nơi đầm rồng hang hổ này.

"Hứa tiên sinh, tôi đã mời được người nọ đến đây." âm Hư Vương báo cáo với Hứa Thâm.

Hứa Thâm khẽ gật đầu, nhìn Tinh Quân với dáng vẻ bình tĩnh đang đứng bên dưới bậc thang, người không biết chắc chắn sẽ cho rằng đối phương vẫn còn con bài chưa lật nào đó, mới có thể giữ vững khí độ ung dung, không chút sợ hãi như thế.

"Dũng khí của anh không nhỏ, lại thực sự dám đi tới đây." Hứa Thâm có chút hứng thú nhìn đối phương: "Là thông qua năng lực của chính mình làm ra phán đoán sao?"

Trong lòng Tinh Quân thoáng run sợ nhưng vẻ mặt vẫn bình thản như cũ, thậm chí còn mỉm cười nói: "Một trận chiến lần trước, tôi còn chưa kịp nói lời từ biệt, Mạt Di La đã bị cậu giải quyết rồi sao? Không nghĩ tới chúng tôi đều nhìn nhầm rồi, năng lực hệ thời gian cũng có thể bị xử lý. Chiến lực của cậu, thật sự kinh người."

Hứa Thâm nói: "Anh không sợ lần này ngay cả anh cũng bị tôi xử lý sao?"

"Tôi tin tưởng vào nhân phẩm của Hứa tiên sinh." Tinh Quân lập tức nói.

Hứa Thâm nở nụ cười, "Có đôi khi ngay cả chính tôi cũng không dám tin tưởng bản thân mình."

Nếu không có năng lực làm chỗ dựa, gia tăng cho sự tự tin trong lòng, thì ngay lúc này Tinh Quân đã muốn xoay người bước đi rồi.

Gã thực sự lo lắng Hứa Thâm sẽ lật mặt.

Dù sao, ngay cả Mạt Di La cũng ngã xuống trước mặt Hứa Thâm, gã thật sự không đủ dũng khí để giao thủ cùng hắn.

"Lần này Hứa tiên sinh tìm tôi đến đây là vì chuyện gì?" Tinh Quân đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói đến chính sự.

Hứa Thâm thấy vậy, cũng không tiếp tục đùa giỡn nữa, lập tức nói: "Nếu những gì tôi quan sát được cũng như phán đoán là đúng, thì dường như năng lực của anh có liên quan đến vận khí?"

"... Ừm?" Tinh Quân có vẻ thản nhiên, trong ánh mắt nhìn Hứa Thâm chỉ thoáng hiện một chút nghi hoặc, nhưng trong lòng lại suýt chút nữa đã văng ra mấy câu thô tục.

"Năng lực như vậy rất mạnh đó nha, nếu không phải gặp được Mạt Di La, hẳn là trong nhóm quân vương, chiến lực của anh cũng đạt tới tiêu chuẩn trung thượng rồi." Hứa Thâm nói.

"Năng lực của tôi có liên quan tới tinh quang (ánh sáng của những vì sao), còn vận khí nào đó thì không phải đâu, là từ nhỏ tôi đã có vận khí tốt một chút mà thôi." Tinh Quân lập tức nói.

Hứa Thâm nhìn đối phương một cái, lại nói: "Một khi đã như vậy, tôi cần đích thân xác nhận một chút mới được."

"Hạ Thông." Hắn thấp giọng kêu gọi.

Bóng dáng Hạ Thông lập tức xuất hiện bên người Hứa Thâm, khoanh tay đứng thẳng.

Hứa Thâm nhìn về phía Tinh Quân: "Thật có lỗi, vì có khả năng là anh cần phải nhẫn nại một chút."

Sắc mặt Tinh Quân đại biến, gã lập tức cảm nhận được một hồi nguy cơ, vội vàng nói: "Hứa tiên sinh, người tới là khách, chắc anh không đến mức đãi khách như vậy?"

"Đừng lo lắng." Hứa Thâm mỉm cười.

Lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn nhanh chóng lan tràn ra ngoài, bao phủ phạm vi trăm mét, cũng bao trùm Tinh Quân vào trong đó.

Bình Luận (0)
Comment