Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 931 - Chương 931: Bạn Tôi Phạm Tội Gì?

Chương 931: Bạn Tôi Phạm Tội Gì?
Chương 931: Bạn Tôi Phạm Tội Gì?

Biến cố xảy ra nhanh như chớp, khiến tất cả đám người Mặc gia đang đứng xem hình phạt đều sửng sốt.

Cũng tại một khắc này. đôi mắt vốn đang nửa khép của Mặc Tiểu Tiểu ở bên trong vòng tròn kia cũng mở ra, đáy mắt có chút rung động.

Rất nhanh, cô đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc hiện lên ngay trong hư không trước mắt mình.

"Hứa Thâm?" Mặc Tiểu Tiểu nhìn thấy Hứa Thâm hiện thân, trong lòng có chút sửng sốt, chợt mở to đôi mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Cô chớp chớp mắt, thậm chí còn muốn đưa tay lên dụi dụi hai mắt, tự hỏi có phải mình đang nằm mơ, hoặc là trước mặt đã xuất hiện ảo giác hay không?

Làm sao Hứa Thâm có thể xuất hiện tại nội thành, còn xuất hiện ngay tại chỗ này chứ?

"Vì sao bọn họ lại đối xử với cô như vậy?" Lúc này, Hứa Thâm đã xuất thủ, hắn tùy tiện vung tay lên, khư lực giống như đao phong lập tức bắn ra, chặt đứt toàn bộ đám xiềng xích đang khóa chặt lấy Mặc Tiểu Tiểu, sau đó nhẹ nhàng nâng tay, mang thân thể của cô ấy rời đi, đặt cô ấy đứng thẳng bên trong một cái vòng tròn gần đó.

Vòng tròn kia thoáng lay động một chút, Mặc Tiểu Tiểu nhìn xuống mặt đất phía dưới, có chút đầu váng mắt hoa. Lúc trước có xiềng xích trói buộc, cô ấy không hề cảm thấy sợ độ cao thế này, tới hiện tại vừa mất đi xiềng xích cố định, hai chân đã bắt đầu trở nên run rẩy.

"Tôi... Cậu..."

Mặc Tiểu Tiểu bắt lấy vòng tròn, ngơ ngác, sửng sốt một hồi, mới xác nhận được bản thân hoàn toàn không có nằm mơ, hết thảy mọi thứ trước mắt đều là sự thật.

Đột nhiên cô phản ứng lại, vội vàng nói với Hứa Thâm: "Cậu đi mau, nơi này là Mặc gia, quân vương Mặc gia chúng tôi cũng ở..."

"Hiện tại còn muốn chạy, đã quá muộn rồi." Một tiếng hừ lạnh vang lên, ngay sau đó là hai bóng người đạp khoảng không lao đến, đứng trên một chiếc vòng tròn bên cạnh, một người có dáng vẻ trung niên, mặc hoa phục, ung dung quyền quý.

Một người khác mặc một chiếc trường bào màu đen mộc mạc, nhìn qua chừng sáu mươi tuổi, tóc đã chuyển màu trắng.

Hai người bọn họ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm cùng Tinh Quân đứng bên cạnh hắn, nói: "Hai vị là quân vương thuộc tòa thành Để nào, dám đến Mặc gia chúng ta giương oai?"

Tinh Quân có chút bất đắc dĩ, nhìn về phía Hứa Thâm, gã chỉ phụ trách bói toán tìm khư binh, không muốn tham gia vào những chuyện khác.

Trừ phi Hứa Thâm ép buộc.

"Chưa nói tới chuyện giương oai, chỉ muốn hỏi một cậu, bạn của tôi phạm tội gì, lại cần phạt nặng như vậy?" Vẻ mặt Hứa Thâm rất bình tĩnh hỏi.

"Bạn của cậu? Là cô ta sao?" Hai người bọn họ nhìn về phía Mặc Tiểu Tiểu. Cô ta chỉ là một tộc nhân hình thái thứ hai mang tội trên người mà thôi, lại có thể kết giao với quân vương thành Để?

"Cậu là quân vương thành Bạch Nghĩ?" Trung niên nọ nheo mắt nói.

Hứa Thâm lắc đầu: "Hiện giờ đã đổi tên là thành Quang Minh rồi, xem ra tin tức của Mặc gia mấy người quá bình thường."

"Không phải mạng lưới tình báo của Mặc gia chúng ta kém, là biến hóa của thành Để không đáng để Mặc gia chúng ta để ý thôi." Trung niên nọ hừ lạnh một tiếng, nói: "Con đàn bà Mạt Di La kia làm sao vậy? Tự nhiên lại đổi tên thành? Chẳng lẽ cô ta đã bị cậu thay thế vị trí?"

"Tôi cho rằng hai người còn không có tư cách gọi thẳng tên tục của tiểu thư Mạt Di La." Hứa Thâm lạnh nhạt nói: "Người ta bại dưới tay tôi, chứ không bại dưới tay các người, tôi đề nghị các người tôn trọng cô ấy một chút."

Hàn quang chợt lóe lên trong mắt trung niên nọ, ông ta cười nhạo nói: "Xem ra cậu còn rất biết thương hương tiếc ngọc với một tên bại tướng dưới tay mình."

"Bởi vì cô ấy là một đối thủ đáng kính trọng." Sắc mặt Hứa Thâm trở nên lạnh lẽo hơn vài phần: "Nhưng các người thì chưa chắc."

"Làm sao? Cậu còn muốn đọ sức với chúng tôi ngay tại địa bàn của Mặc gia chúng tôi sao?" Lão giả bên cạnh cất giọng lạnh lùng nói: "Vừa ra tay là giết tộc nhân thuộc danh sách hạch tâm của Mặc gia chúng ta, cậu cho rằng Mặc gia chúng ta không có người hả?"

"Thế lúc ức hiếp bạn của tôi, các người đã đặt tôi ở đâu rồi?" Hứa Thâm hỏi ngược lại.

"Cô ta là người của Mặc gia, chúng tôi muốn xử trí như thế nào thì xử trí như thế ấy." Trung niên nọ cất giọng lạnh lùng nói.

Hứa Thâm nói: "Tôi chỉ biết cô ấy là bạn của tôi, không được tôi gật đầu chấp thuận, ai cũng không có tư cách xử trí cô ấy, ngay cả các người cũng vậy."

"Lớn lối thật. Bản thân chỉ là quân vương thành Để, cậu cho rằng mình là cái quái gì chứ?!" Trung niên nọ cả giận nói.

Hứa Thâm cũng lạnh lùng nói: "Kẻ lớn lối chính là ông. Bản thân chỉ là quân vương của một trong bảy đại gia tộc nội thành, ông cho rằng mình là cái quái gì chứ?!"

Trung niên nọ thực sự không ngờ Hứa Thâm lại chẳng chút kính nể mình như thế, ông ta lập tức nâng tay, khư lực toàn thân tụ tập.

Chỉ thấy bước chân trung niên này khẽ động, trong nháy mắt đã hung hăng lao thẳng về phía Hứa Thâm.

Hứa Thâm không ngờ lại có người dám chủ động tới gần mình, đã vậy hắn cũng không khách khí, lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn lập tức được phóng thích lan tràn.

Trung niên nọ đang nhằm về phía Hứa Thâm, đột nhiên cảm thấy thân thể mình trở nên chậm chạp.

"Cẩn thận!" Lão giả đang đứng đằng sau, vội vàng kêu lên.

Sắc mặt trung niên khẽ biến, nhưng không định dừng lại, trong ánh mắt trực tiếp lộ ra vẻ ác độc.

Rất nhanh, ông ta đã vọt tới trước mặt Hứa Thâm, nhưng dáng vẻ trung niên ban đầu đã biến thành thiếu niên.

Khí tức trên người cũng theo đó mà bị áp chế xuống trạng thái cực kỳ mỏng manh.

Hứa Thâm nâng tay, một cái tát trực tiếp văng ra.

Chỉ nghe "Ba" một tiếng, trên mặt Mặc Minh Nguyên đã hóa thân thành thiếu niên lập tức xuất hiện mấy dấu tay đỏ tươi, ông ta hoàn toàn không thể né tránh một cái tát này.

Trong phút chốc, khí huyết dồn thẳng lên đỉnh đầu, ánh mắt ông ta như một con dã thú chọn người mà cắn, trực tiếp gắt gao nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm.

Ừm?

Bỗng nhiên, Hứa Thâm cảm thấy gương mặt có chút đau đớn, hắn đưa tay sờ một cái, lại cảm giác hơi đau rát, tựa như bản thân vừa trúng một cái tát.

Hắn nhìn về phía Mặc Minh Nguyên đang trợn mắt nhìn trước mặt, lập tức có chút giật mình.

"Là dời đi thương tổn, hay là một loại nguyền rủa nào đó?" Hứa Thâm nâng tay, xiềng xích trên đầu ngón tay chợt bay vụt tới, trực tiếp xuyên thủng bả vai đối phương.

Bình Luận (0)
Comment