Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 943 - Chương 943: Tổng Bộ Giáo Hội Nguyệt Quang!!!

Chương 943: Tổng Bộ Giáo Hội Nguyệt Quang!!!
Chương 943: Tổng Bộ Giáo Hội Nguyệt Quang!!!

Nghe vậy, mấy người khác đều vô cùng sửng sốt, không khỏi đưa mắt nhìn về phía Hứa Thâm.

Hứa Thâm khẽ cốc cho người đầu trâu một cái, rồi ấn gã trở lại trong thân thể mình: "Không phải tôi cho ăn, là trước khi con hàng này gặp được tôi, tự hắn săn giết được."

Mấy người đều ngầm thở nhẹ một hơi, có cảm giác mồ hôi lạnh túa đầy trên lưng.

Suýt chút nữa, bọn họ đã cho rằng Hứa Thâm thật sự điên cuồng như vậy, săn giết quân vương nhân loại cho khư làm đồ ăn.

Nhưng… con khư này sẽ không dạy hư Hứa Thâm chứ?

Đến đây, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hứa Thâm càng trở nên kiêng kị, lỡ như Hứa Thâm cũng đút bọn họ cho khư ăn...

"Hiện giờ cô đã trở thành quân vương rồi, nếu tôi cứ để cô làm một cục trưởng nho nhỏ lại có chút tủi thân. Được rồi, sau này coi như cô là phó thành chủ, ở thời điểm tôi không có mặt, cô hãy chăm lo cho tòa thành của chúng ta." Hứa Thâm nói với Tiết Hải Ninh.

Tiết Hải Ninh có chút sửng sốt, sau khi suy nghĩ một lát, cuối cùng cô cũng không từ chối, chỉ hỏi một câu: "Bọn họ thì sao?"

"Bọn họ?" Hứa Thâm đưa mắt nhìn Hàn Liệt, lắc đầu nói: "Bọn họ là tù binh, không có chức vị, tạm thời đang sống nhờ ở thành của chúng ta."

Vẻ mặt Hàn Liệt lập tức có chút mất tự nhiên, ông ta cười khổ một tiếng, hỏi: "Vậy đến khi nào chúng tôi có thể lấy lại được tự do?"

"Ông muốn tự do?" Hứa Thâm nhìn về phía Hàn Liệt.

Hàn Liệt lập tức nhìn ra một tia nguy hiểm từ sâu bên trong đáy mắt Hứa Thâm, ông ta vội vàng lắc đầu: "Không muốn, ở lại nơi này rất tốt, có ăn có uống, tôi thề sống chết nguyện trung thành với ngài."

Hứa Thâm gật gật đầu: "Sau này, khi ông đi săn giết loại đại khư rác rưởi này, đừng có lãng phí thời gian, nếu không tôi sẽ cho rằng có một chút việc nhỏ, mà ông cũng làm không xong."

Hàn Liệt cười khổ. Kỳ thực, ông ta nguyện ý chơi đùa cùng con đại khư này, chủ yếu là vì không muốn ở lại bên trong Quang Minh điện.

Ông ta cảm thấy không được tự nhiên nếu bản thân cứ một mực lượn lờ ngay dưới mí mắt của Hứa Thâm, bởi vậy mới cố ý kéo dài thời gian giao chiến, nếu không đã sớm có thể chém chết con đại khư kia rồi.

Hứa Thâm cũng không tiếp tục theo đuổi vấn đề này đến cùng, lại quay sang nói với Tinh Quân: "Hãy giúp tôi tìm hai người."

"Xem ra tôi không thể từ chối rồi." Tinh Quân đáp lại bằng một câu nói đùa đầy ý tự giễu.

Hứa Thâm nói: "Một là Dạ Thử Vương anh từng gặp mặt, một là con khư tóc đen từng ở bên cạnh tôi lúc trước, anh có thể xác định được vị trí cụ thể của bọn họ không?"

"Để tôi thử xem." Tinh Quân có chút bất đắc dĩ.

Gã đường đường là thành chủ thành Tinh Sầu, lại suy bại đến độ trở thành người làm công cho Hứa Thâm, trong lòng có chút bi thương, nhưng nắm tay mình không cứng bằng người ta, chỉ có thể cúi đầu ăn quả đắng.

Rất nhanh, Tinh Quân đã tiến hành bói toán dự đoán.

Khư lực tiêu hao rất nhanh biến thành năng lượng để bói toán cho ra kết quả.

"Tìm được rồi, ở bên kia." Tinh Quân chỉ về phía nội thành.

"Được, mau dẫn đường, chúng ta lại đi một chuyến." Hứa Thâm nói.

Trước khi đi biển khư, hắn cần phải làm tốt mọi chuẩn bị. Dù đã có trí nhớ về biển khư của Mạt Di La, nhưng với những hung hiểm trước mắt, hắn vẫn phải toàn lực ứng phó, bởi vậy hắn mới nghĩ đến chuyện đi tìm Hắc Tuyết quay về, tăng cường lực lượng cho bản thân.

Huống chi, bên trong nội thành vô cùng nguy hiểm, Hắc Tuyết ở lại bên kia lâu đãi cũng không phải chuyện hay.

"Lại đi nội thành?" Rõ ràng là Tinh Quân có chút bài xích với nội thành.

Quá đúng rồi còn gì!

Bọn họ làm thành chủ ở thành Để, chẳng phải nhìn sắc mặt đám người trong nội thành kia, cuộc sống tiêu dao thoải mái biết bao nhiêu, nhưng hiện giờ gã đang làm việc thay Hứa Thâm, dù không muốn tới cỡ nào, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.

Sau khi Hứa Thâm dặn dò Tiết Hải Ninh nhớ chăm lo thành Quang Minh chu đáo, hắn lập tức cùng Tinh Quân đi về phía nội thành.

"Anh vừa định vị ai?"

"Dạ Thử Vương."

Sau khi tiến vào nội thành, Tinh Quân lại bói toán, lần lượt vài lần bói toán điều chỉnh, cuối cùng đã khoanh vùng được hành tung của Dạ Thử Vương ở bên trong một thành khu.

Thành khu này không phải đại bản doanh của bảy đại gia tộc trong nội thành, mà nằm dưới quyền quản lý của một thế lực lớn khác, cũng chính là tổng bộ của giáo hội Nguyệt Quang.

Dựa trên một loại ý nghĩa nào đó, thế lực của giáo hội Nguyệt Quang này còn vượt qua bảy đại gia tộc nội thành.

Bởi vì tín đồ tôn giáo của bọn họ trải rộng khắp các khu, cũng thẩm thấu vào bên trong nội bộ của mỗi gia tộc, ngay cả bên trong bảy đại gia tộc, cũng có không ít con nối dòng đã bị giáo hội Nguyệt Quang bọn họ cảm hóa.

Hứa Thâm còn nhớ, bên trong giáo hội Nguyệt Quang này, có ít nhất là 5 vị quân vương.

Chỉ tính riêng tứ đại giáo chủ của bọn họ đã là bốn vị quân vương rồi, con số này còn chưa bao gồm Giáo hoàng, cùng với những vị quân vương ẩn giấu khác.

"Chỉ có thể định vị hắn ở gần nơi này, nhưng không thể tập trung được."

Đạo cụ bói toán biểu thị vị trí của Tinh Quân đang lắc lư không ngừng, tựa như không thể khống chế được kim chỉ nam. Gã khẽ nhăn mày lại, nói: "Có vẻ như bên cạnh đối phương có thứ gì đó đang làm nhiễu kết quả, có khả năng là bọn họ đã trông thấy chúng ta, cũng có thể đây là một loại năng lực bị động nào đó."

Hứa Thâm đứng bên rìa một tòa cao ốc, ngắm nhìn những ngọn đèn chiếu sáng cả vạn nhà trước mắt.

Tại thành khu phồn vinh này, có thể nhìn thấy vài tòa giáo đường, trên đường cũng có thể ngẫu nhiên nhìn thấy một vài tín đồ, nữ tu sĩ mặc giáo bào của giáo hội Nguyệt Quang.

Đôi mắt Hứa Thâm khẽ nheo lại, những hình ảnh này đã gợi lại thật nhiều ký ức không tốt trong lòng hắn.

Nhưng hắn cũng không xúc động.

Chưa chắc mối quan hệ giữa bảy đại gia tộc và hội nghị đã quá mức bền chặt, nhưng khẳng định là giáo hội Nguyệt Quang này có lui tới cùng hội nghị, nếu không, quân chủ hội nghị sẽ không cho phép một thế lực như vậy, tới khống chế tư tưởng của dân chúng tại nội thành.

Có đôi khi lực ngưng tụ của nhóm tín đồ tôn giáo còn mạnh mẽ hơn các gia tộc, thậm chí tư tưởng của bọn họ còn cuồng nhiệt, đáng sợ hơn rất nhiều.

"Đi qua gặp gỡ Giáo hoàng một chút xem sao, hẳn là hắn biết." Sau khi tạm thời dừng lại một chút, Hứa Thâm lại nói với Tinh Quân.

Bình Luận (0)
Comment