Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn, hắn cảm nhận được một loại khí tức đặc biệt, cực kỳ quỷ dị từ đôi cánh chim màu bạc này.
Để phòng ngừa đêm dài lắm mộng, hắn lập tức phóng thích lĩnh vực đến mức tận cùng, hiệu quả áp chế của lấy nhỏ đổi lớn sau cường hóa, trực tiếp tác dụng lên người cô bé nọ.
Thân thể cô bé nọ đã cấp tốc biến hóa, nhưng không như nhân loại, sau khi bị áp chế, thân thể sẽ co rút lại, thân thể con khư nọ bị áp chế lại càng ngày càng bành trướng ra.
Dù vậy, tuy thân thể càng thêm lớn, nhưng khí tức lại càng yếu đi.
Có điều, đôi cánh chim màu bạc trên cơ thể cô bé kia lại không chịu bất cứ ảnh hưởng gì.
Hứa Thâm lại vung kiếm hung hăng chém tới, dưới hiệu quả tăng phúc của cường hóa và lấy nhỏ đổi lớn, kiếm tốc đã đạt tới cực hạn, kiếm lực chất chồng, ngũ trọng kiếm trảm trực tiếp hạ xuống!
"Ca" một tiếng, kiếm phong đột nhiên vỡ tan, bị đánh gãy!
Hứa Thâm vô cùng khiếp sợ.
Phải biết rằng, thanh kiếm này được rèn ra từ bộ phận cứng rắn nhất trên người đại khư, vậy mà nó cũng không thể xé rách được cặp cánh chim nọ, ngược lại còn bị lực phản chấn đánh gãy?!
Lúc này, thật nhiều những chiếc đuôi máu chung quanh đang bị cấp tốc thu về, rồi hung hăng đâm thẳng về phía Hứa Thâm.
Hứa Thâm không để ý tới chúng.
Ở khoảng cách gần thế này, trạng thái của hắn đã đạt tới trình độ cường thế nhất, chút công kích kia chưa đủ để gây ảnh hưởng tới hắn.
Chỉ thấy hắn đột ngột ra tay, bắt lấy phần rìa cánh chim, sau đó thi triển man lực, muốn cứng rắn tách rời cặp cánh chim nọ.
Bên dưới cặp cánh chim, để lộ ra cô bé đã biến thành dáng vẻ thiếu nữ với gương mặt đầy kinh ngạc.
Ngay sau đó, chỉ trong khoảnh khắc đôi bên chạm phải ánh mắt nhau, thanh kiếm gãy trong tay Hứa Thâm đã chém tới, dứt khoát xẹt qua gương mặt bên dưới kia.
Một đường máu xuất hiện, tiếp theo, không có tình huống gì khác thường xảy ra, cái đầu thiếu nữ đã nứt ra làm hai từ khoảng giữa.
Theo quá trình thân thể bị xé rách, cặp cánh chim vốn khép chặt lại cũng trực tiếp vỡ toang ra.
Hứa Thâm tiếp tục vung thanh kiếm gãy nọ lên, cấp tốc chém xuống, đồng thời từng sợi xiềng xích cũng xỏ xuyên qua ra ngoài.
Chỉ vẻn vẹn trong khoảng thời gian cực ngắn, thân thể thiếu nữ kia đã hóa thành huyết tương, bị chém nát thành vô số cục nhỏ, chỉ còn lại cặp cánh chim màu bạc vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.
"Hải Tước!" Hứa Thâm kêu gọi.
Hải Tước rất hiểu ý tứ với hắn, và ngay lập tức, máu tươi trào ra từ mặt đất dưới lòng bàn chân Hứa Thâm, lan tràn thật nhanh, bao trùm toàn bộ thịt nát bên dưới.
Tiếp sau đó, Hải Tước bắt đầu ăn ngấu nghiến, hấp thu toàn bộ những phần máu thịt bị băm nhỏ ấy, và ăn luôn.
"Ừm "
Một rên rỉ nho nhỏ vì ăn no truyền ra từ trong miệng Hải Tước, mang theo chút tao nhã xen lẫn mị hoặc và thục nữ khó có thể hình dung được.
Hứa Thâm nhìn thấy cặp cánh chim bị máu tươi hòa tan, có chút ngoài ý muốn, hỏi: "Thứ này không phải khư binh sao?"
"Không phải, nó là năng lực của cô ta." Trong giọng nói của Hải Tước lộ ra vài phần thỏa mãn và lười biếng, lại mang theo một chút mê say, bà ấy khẽ cười nói: "Quá ngon, chưa bao giờ tôi được ăn một bữa tiệc lớn, ngon lành và phong phú đến vậy, đúng là làm người ta thật thỏa mãn mà."
So sánh với ngày xưa, thì lúc này trong giọng nói của Hải Tước có thêm vài phần quyến rũ.
Hứa Thâm cảm nhận được một chút biến hóa từ trên người Hải Tước, không chỉ giọng nói, khí tức bám trên người hắn, cũng xuất hiện một chút không biết nào đó.
Hô!
Rất đột ngột, một đôi bàn tay màu bạc xuất hiện từ sau lưng Hứa Thâm.
Bàn tay này được cấu tạo hoàn toàn từ máu thịt, cực kỳ to lớn, thoạt nhìn nó rất giống một đôi cánh chim.
"Đây là?"
"Lực lượng vừa đạt được." Hải Tước cất giọng mềm nhẹ mà quyến rũ nói: "Trong thân thể cô ta có chứa một loại lực lượng rất đặc thù, đáng tiếc thứ mà tôi nhận được chỉ là một bộ phận cực nhỏ, nhưng tôi có thể cảm nhận được, ngọn nguồn của thứ lực lượng này... vô cùng đáng sợ."
Hứa Thâm đánh giá bàn tay máu thịt màu bạc sau lưng, lại thử dùng thanh kiếm gãy trong tay mình, chém lên đó vài cái.
Ngay lập tức, tiếng vang do kim loại ma sát vào nhau lại truyền tới, có vẻ như bàn tay màu bạc này cũng cứng cỏi y như cặp cánh chim lúc trước.
Có đôi bàn tay màu bạc này, coi như Hứa Thâm lại có thêm một tầng phòng ngự.
Hắn đưa mắt đánh giá bốn phía, xác nhận khí tức của cô bé kia đã hoàn toàn biến mất. Chỉ có một điều tiếc nuối, đó chính là hắn không nhìn thấy khư binh trên mặt đất.
Hứa Thâm hỏi Hải Tước, Hải Tước cũng không hấp thu được khư binh.
Cô bé này là một con khư dũng mãnh như thế, vậy mà trong cơ thể lại không có khư binh, khiến Hứa Thâm cảm thấy vô cùng kinh ngạc xen lẫn với một chút ngoài ý muốn.
Hắn lại đi tìm bộ thi thể của khư con rết mỹ nhân lúc trước, tìm kiếm trong phần máu thịt còn sót lại, rất nhanh đã phát hiện được một kiện khư binh, có vẻ bề ngoài là một miếng vảy.
Hứa Thâm trực tiếp lấy Quỷ Bộ Binh Thư ra, cho nó dung hợp cùng khư binh cái vảy này.
Rất nhanh, hai kiện khư binh đã hòa tan như nước, rồi dính hợp với nhau vào cùng một chỗ.
"Quả nhiên là ở đây..." Hứa Thâm có chút mừng rỡ, hắn lập tức cởi bỏ áo choàng màu đỏ tươi, lấy nó từ trong cơ thể ra, sau đó dung nhập khư lực và máu tươi vào trong cuốn binh thư, muốn dung hợp cùng Quỷ Bộ Binh Thư.
Nhưng … máu tươi đã dung nhập vào bên trong binh thư, lại từ từ lùi bước trở về, đọng lại bên ngoài, không thể xâm nhập vào nữa.
Cùng lúc đó, Hứa Thâm cũng cảm nhận được khư lực của bản thân vừa thẩm thấu vào trong binh thư, đã bị chèn ép, xua đuổi ra ngoài.
Nghĩa là hắn không thể dung nhập Quỷ Bộ Binh Thư này vào trong thân thể!
Theo lẽ bình thường, tình huống như vậy chỉ xảy ra khi chỉ số quyền trọng của khư binh đã vượt qua khả năng chịu tải cực hạn của ký chủ.
Hứa Thâm có chút giật mình, hắn cứ tưởng rằng tình huống này chỉ là truyền thuyết, chứ không phải sự thật, không nghĩ tới tin tức này lại là sự thật.
Nghĩa là chỉ số quyền trọng cực hạn mà quân vương có thể chịu tải là 30.
Và lúc này, quyền trọng của dQuỷ Bộ Binh Thư đã vượt qua 30, đạt tới 31, cho nên không thể dung hợp được?