Phốc!
Nó múa lưỡi liềm rất nhanh, chém về phía Tinh Quân.
Sắc mặt Tinh Quân khẽ biến, gã vội vàng lui về phía sau, phương hướng là mảnh rừng rậm bên kia.
Đại khư bọ ngựa rít gào đuổi theo. Và chỉ trong nháy mắt, một người một khư đã biến mất bên trong rừng rậm, ven đường còn truyền đến từng đợt chấn động không ngừng, có thể thấy được cặp đôi này đã tạo thành phá hoại thật lớn cho hai bên đường.
Khư con rết mỹ nhân và cô bé bên hồ nhìn về phương hướng bọn họ rời đi, sau đó, hai con khư này lại chậm rãi quay đầu, ánh mắt nhìn thẳng về phía một thanh niên khác đang chậm rãi bước ra từ trong rừng khư, trong mắt đều lộ ra vẻ hứng thú.
"Hoá ra là hai người, đồng bạn của cậu đã cố ý dẫn dụ nó rồi đi ư?" Khư con rết mỹ nhân lộ ra vẻ mặt điềm đạm đáng yêu xen lẫn một chút sợ hãi, thân thể không ngừng bơi lội trong hồ nước, thoáng nhô lên một chút, nói.
Hứa Thâm lạnh nhạt nói: "Giao xác trên người ra đây, tôi có thể không giết các cô."
"Chờ ông chồng nhà tôi trở về, anh ấy sẽ đánh chết cậu." Khư con rết mỹ nhân yếu ớt nói.
"Hắn sẽ không trở về nữa." Hứa Thâm đi từng bước một bước đến bên hồ.
Đôi mắt khư con rết mỹ nhân lập lòe tỏa sáng, nó lại cất giọng, hồn nhiên mà dịu dàng, nói: "Đồng bạn của cậu rất mạnh sao? Vậy còn cậu? Cậu thấy chúng tôi dễ bắt nạt lắm ư?"
Trong lúc nói chuyện, thân thể của cô ta chậm rãi bơi đến bên hồ.
Hứa Thâm nở nụ cười.
Cũng ngay tại khoảnh khắc hắn nở nụ cười, bàn chân đang đặt xuống mặt đất của hắn đột nhiên bạo liệt, bụi đất bay lên.
Thân hình con rết thật lớn kia lập tức bị đánh bật khỏi mặt đất bên dưới, nó cũng chẳng nao núng, trực tiếp lao tới quấn quanh Hứa Thâm.
Hóa ra ngay từ sớm, nửa người dưới của khư con rết mỹ nhân này đã từ dưới đáy hồ, xuyên thẳng qua mặt đất, tiếp cận đến bên người Hứa Thâm rồi.
Hứa Thâm làm như không kịp phản ứng lại, tùy ý để cho thân thể cô ta quấn lấy. Ngay sau đó, từng sợi rễ mảnh dẻ, bén nhọn không ngừng chuyển động, đè lên thân thể Hứa Thâm, theo quá trình thân thể khư con rết mỹ nhân không ngừng co rút lại, vòng vây cũng không ngừng siết chặt lấy.
"Tới lúc này, dù đồng bạn của cậu có trở lại, hắn cũng không thể nhìn thấy cậu nữa đâu..." Thân hình khư con rết mỹ nhân nhanh chóng quay quanh, gương mặt trắng nõn mềm mại kề sát vào Hứa Thâm, nhưng trên mặt cô ta lúc này lại mang theo vẻ yêu dị pha lẫn với nhu mì, còn có vài phần tham lam và thèm ăn.
"Tôi không thích nói nhiều với kẻ đã chết..." Hứa Thâm khẽ cười nói.
Ngay sau đó, cái đầu khư con rết mỹ nhân đang kề sát vào hắn, đột nhiên ầm ầm nổ tung ra, máu tươi giống như dịch sữa, ùn ùn phun ra.
Chỉ thấy lượng lớn xiềng xích từ trên người Hứa Thâm bắn nhanh ra ngoài, hóa thành từng sợi rễ cây giống như châm thép, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể khư con rết mỹ nhân.
Tiếp đó, toàn bộ chúng lại như nhưng con rắn độc màu đen, chui vào bên trong cơ thể này, rất nhanh đã len lỏi vào, phá hủy toàn bộ, cũng thuận tiện hoàn toàn quấn quanh, siết chặt thân hình cực lớn kia.
Mà thân thể đang quấn quanh Hứa Thâm, đã sớm thoát lực, phải buông lỏng ra.
Hứa Thâm rơi xuống mặt đất, bàn tay lập tức vung lên, vô số xiềng xích bay múa, chỉ trong nháy mắt, đã cắt thân thể khư con rết mỹ nhân thành từng khối thịt, rơi xuống mặt đất và trong hồ.
Máu tươi từ mặt đất dưới lòng bàn chân Hứa Thâm, lập tức lan tràn ra ngoài, bao phủ lấy từng khối thịt kia, rồi ăn mòn chúng với tốc độ cực nhanh, hoàn toàn không cho khư con rết mỹ nhân nọ có cơ hội khôi phục, khép lại thân thể mình.
Hứa Thâm nhìn về phía cô bé vẫn đang ngồi bên hồ nước. Lúc này, cô bé ấy đã không còn tiếp tục lắc lư cẳng chân chơi đùa nữa, chỉ khẽ nghiêng đầu lạnh lùng nhìn Hứa Thâm, ánh mắt từ đen tuyền, biến thành màu bạc tối.
"Nhóc con, có định ra tay không?" Hứa Thâm cất giọng, mang theo một chút khiêu khích và chế nhạo.
Cô bé không trả lời, hoặc là nói, đối phương đã trực tiếp dùng hành động cho hắn câu trả lời, bởi vì ngay lúc đó, bỗng nhiên vô số xúc tu máu từ bên dưới bờ mông đang tiếp xúc với mặt đất của cô bé đã bắn mạnh ra ngoài. Mỗi nhánh xúc tu máu đều có đường kính chừng mấy mét, còn thô to hơn đám Khư Thụ chung quanh, chúng trực tiếp che kín không trung, đột ngột lao tới, bao trùm Hứa Thâm.
Oanh!!
Mặt đất rung mạnh, chấn động kéo dài hơn mười dặm xung quanh.
Tinh Quân đang trong quá trình truy đuổi, nhìn thấy không trung sau lưng mình chợt biến thành màu đỏ, lại nhìn thấy vô số những chiếc xúc tu thật lớn, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Đến tột cùng là con khư mà Hứa Thâm đang đối mặt là thứ quái vật gì?!
Oanh!
Mặt đất bên hồ trực tiếp bị xé rách. Mấy chục nhánh xúc tu máu ầm ầm đập mạnh xuống, tựa như mấy chục cây đại thụ quật mạnh xuống, mặt đất xuất hiện thật nhiều hố sâu, bụi mù bay lên thành sương mù.
Đống xúc tu máu hỗn loạn, lộn xộn nọ, rất giống những cái đuôi máu màu đỏ tươi, đang đong đưa sau lưng cô bé.
Ánh mắt cô bé nọ xuất hiện một tia biến hóa, đang nhìn chăm chú vào chỗ sâu bên trong đám bụi mù trước mặt, nơi đó vừa có một bóng đen chợt bay vút ra ngoài.
Màn bụi chung quanh đều bị xé rách, tiếng âm bạo vang lên, một bóng dáng cấp tốc tới gần.
Chờ tới khi khoảng cách giữa đối phương và cô bé chỉ còn lại hơn trăm mét, bóng dáng ấy chợt biến mất, tránh thoát những cái đuôi máu đang bao vây kìm kẹp chung quanh.
Bỗng nhiên cô bé quay đầu, đã nhìn thấy không biết từ khi nào bóng dáng vừa biến mất kia, lại xuất hiện ngay bên cạnh mình.
"Chậm rồi."
Chỉ trong nháy mắt, kiếm phong sắc bén mang theo vạn quân lực, như sấm sét chém mạnh xuống.
Con ngươi trong mắt cô bé kia đột ngột co rút lại, con ngươi màu bạc chợt biến thành dạng trăng non, và chỉ trong phút chốc, gương mặt vốn ngây thơ của cô bé đã trở thành dữ tợn, từng sợi ngân văn xuất hiện bên trên.
Cùng lúc đó, ở sau lưng cô bé cũng xuất hiện một đôi cánh màu bạc.
Đôi cánh này lập tức khép lại, ôm chặt lấy thân thể đối phương, chắn ngang phía trước kiếm phong.
"Tăng" một tiếng, kiếm phong trực tiếp chém lên đôi cánh chim màu trắng bạc, nhưng lại ma sát ra từng đóa hoa lửa chói mắt, kèm thêm âm thanh chói tai.