Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 964 - Chương 964: Cướp Đoạt!

Chương 964: Cướp Đoạt!
Chương 964: Cướp Đoạt!

Tim Hứa Thâm trầm xuống, hắn nhìn thẳng vào lão, bình tĩnh hỏi: "Đây là năng lực của ông sao?"

"Hiện tại, cậu cảm thấy mình nên phản ứng như thế nào?" Lão giả ăn mày ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Bản thân không có năng lực, hơn nữa năng lực của cậu lại để cho tôi sử dụng. Bản thân cậu chỉ là một cái bao cát sở hữu thể chất của quân vương mà thôi. Tôi đã nói rồi, mặc kệ các cậu sở hữu loại năng lực gì, ở trước mặt tôi, đều phải chết."

Tinh Quân đang đứng bên cạnh, cũng cảm nhận được loại lực lượng áp chế quen thuộc này. Gã đưa mắt nhìn Hứa Thâm đã biến thành dáng vẻ bảy, tám tuổi, trong lòng có chút kinh hãi, năng lực của Hứa Thâm bị đối phương cướp đi rồi?

Sưu!

Bỗng nhiên Hứa Thâm rút lui, kéo giãn khoảng cách cùng lão giả nọ.

Dường như năng lực lấy nhỏ đổi lớn của hắn đã bị đối phương nắm giữ, mà Hứa Thâm chính là người hiểu rõ đặc tính của loại năng lực này nhất, càng tới gần, hiệu quả áp chế lên bản thân càng rõ ràng.

"Còn muốn chạy? Đã quá muộn rồi!" Lão giả ăn mày cười nhạo một tiếng, rồi nhanh chóng lao về phía Hứa Thâm, đồng thời nâng tay rút ra một cây gai xương bén nhọn từ bên trong bộ quần áo rách nát, đâm thẳng về phía Hứa Thâm.

Nhưng tốc độ lui về phía sau của Hứa Thâm cực nhanh, hắn vừa vận dụng cường hóa lên người.

Cùng lúc đó, ngay tại một khắc năng lực lấy nhỏ đổi lớn biến mất, bóng dáng vẫn luôn bồi hồi ở bên ngoài căn nhà nhỏ tối đen lúc trước, đã tiến vào bên trong căn phòng nhỏ.

Gấp bội!

Lúc này, dưới hai tầng tác dụng của cường hóa và gấp bội, dù Hứa Thâm vẫn bị áp chế chỉ còn lại một nửa lực lượng ban đầu, nhưng trải qua tăng phúc, lực lượng của hắn cũng không thua kém trình độ lúc trước.

Đó là chưa kể tới, cường hóa lại có thể tác dụng lên gấp bội, ngược lại, gấp bội cũng có thể tác dụng lên cường hóa, tương đương với một lần phát động sẽ nhận được tứ trọng tăng phúc!

Gần như chỉ trong nháy mắt, Hứa Thâm đã rời khỏi vị trí ngay trước mắt lão giả ăn mày nọ, và xuất hiện tại một nơi cách đối phương chừng trăm mét.

Trên thực tế, khi lão giả nọ không có năng lực cường hóa, chỉ vẻn vẹn dựa vào lấy nhỏ đổi lớn vừa cướp được từ hắn, thì phạm vi của một mình lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn nhiều nhất chỉ có thể bao phủ được 50 mét xung quanh thôi, nhưng vì ổn thỏa Hứa Thâm quyết định lùi ra xa cả trăm mét.

Mà sau khi hắn rời xa đối phương, lực lượng lại trở về, thân thể cũng khôi phục dáng vẻ thanh niên.

"Ừm?!"

Lão giả vồ hụt một kích, trong lòng có chút sửng sốt, ánh mắt lộ ra một mảnh kinh ngạc.

Rõ ràng là lão đã đoạt lấy năng lực của Hứa Thâm, nhưng tốc độ mà Hứa Thâm vừa bộc phát ra lại có thể nhanh đến vậy?

Tình huống này thực sự không bình thường!

Là vì kiện khư binh truyền thuyết trên người hắn sao?

Từ trong đáy mắt lão giả lóe lên sát ý, đáng tiếc, năng lực trong kiện khư binh truyền thuyết của lão lại không phải loại tốc độ, nếu không một khi để lão đuổi kịp Hứa Thâm, thu hẹp cự ly với hắn, lão tuyệt đối sẽ trực tiếp áp chế đối phương cho đến chết.

"Nhóc con, năng lực này của cậu quá yếu, dựa vào nó lại không thể giết chết được cậu." Lão giả ngừng lại, lập tức cất giọng lạnh lùng nói.

Hứa Thâm không khỏi nở nụ cười: "Không phải năng lực này của tôi yếu, là ông ngốc quá không biết dùng thôi."

"Hôm nay thả cho cậu một con ngựa, coi như vận khí của cậu tốt." Lão giả biết, việc đã đến nước này, bản thân muốn lại gần Hứa Thâm tuyệt đối là chuyện ít có khả năng, dù sao đó cũng là năng lực của đối phương, đối phương càng hiểu nên phòng bị nó như thế nào hơn lão.

Hơn nữa năng lực này cần phải lại gần mới có thể phát huy hiệu quả, khiến cho lão cảm thấy nó đúng là rác rưởi.

"Ông lầm rồi, hiện tại không phải là ông bỏ qua cho tôi, mà là tôi có muốn bỏ qua cho ông hay không." Hứa Thâm híp mắt, nói: "Chuyện ông cướp đoạt năng lực của tôi là vĩnh cửu, hay có giới hạn thời gian?"

"Cậu cho rằng tôi sẽ trả lời cậu sao?" Lão giả hỏi lại.

Hứa Thâm nói: "Ông sẽ trả lời, đừng quên, hiện tại ông giết không chết tôi, nhưng hẳn là ông vẫn còn nhớ rõ những lời Linh Chủ từng nói vừa rồi. Nếu tôi dùng nhân tình của Linh Chủ để cho hắn ra tay giết ông thì sao? Tôi tin rằng hắn sẽ không để ý đâu."

Sắc mặt lão giả khẽ biến, lão liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái thật sâu, chợt cười lạnh nói: "Nhóc con, coi như cậu khá can đảm đó. Tôi nhớ kỹ cậu rồi. Thôi được, tôi sẽ trả lại cho cậu loại năng lực phế vật của cậu đi, dù sao hai người cũng không ra được, cứ ở lại trong này từ từ chờ chết đi!"

Khi nói chuyện, Hứa Thâm lập tức phát hiện ra loại cảm giác quen thuộc nọ đã trở về, còn loại cảm giác bị xâm nhập khác thường kia đã biến mất.

Nhưng rất nhanh, hắn lại phát hiện từ trên thân thể mình truyền đến cảm giác bão hòa, tựa như ăn no vậy, vô cùng căng tức.

Loại căng tức này không chỉ đến từ dạ dày, nó đến từ khắp các nơi trên thân thể.

Hứa Thâm biết, đây là hậu quả sinh ra do năng lực gấp bội đã bị hấp thu.

Có thể nói hành động của lão giả này đã làm gia tăng tốc độ hấp thu năng lực gấp bội của hắn rồi.

"Quả nhiên loại năng lực cướp đoạt này có tính thời hiệu (có đặc tính giới hạn về thời gian)?" Đôi mắt Hứa Thâm lóe sáng, nếu là tính vĩnh cửu, lão giả này tuyệt đối sẽ không trả lại năng lực cho hắn.

Mắt thấy lão giả nọ xoay người muốn đi, Hứa Thâm lập tức nói: "Đứng lại!"

"Ừm?" Lão giả lập tức quay ngoắt lại, đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Hứa Thâm: "Cậu còn muốn cái gì nữa?"

"Hình như ông đã hiểu lầm một chuyện rồi." Hứa Thâm chậm rãi bước về phía lão: "Tôi còn chưa nói xong, ai cho ông rời đi rồi?"

"Làm sao? Cậu còn muốn ra tay nữa?" Lão giả hừ lạnh nói: "Mặc kệ thử bao nhiêu lần, cậu cũng không phải đối thủ của tôi đâu, nếu không phải năng lực của cậu quá rác rưởi, khẳng định là vừa nãy tôi đã làm thịt cậu luôn rồi."

Sưu!

Hứa Thâm cũng không nhiều lời vô nghĩa, lập tức ra tay.

Chỉ thấy hắn nâng tay lên, sau đó từng sợi xiềng xích từng trong lòng bàn tay bắn tới, kèm theo đó là phát động năng lực phản xạ của áo choàng màu đỏ tươi.

Mấy chục sợi xiềng xích ban đầu, lập tức bị phản xạ biến thành tròn một trăm sợi, và gần như trong nháy mắt, chúng nó đã lao đến bên người lão giả nọ.

Sắc mặt lão giả khẽ biến, vội vàng phát động năng lực của mình.

Bình Luận (0)
Comment