Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 967 - Chương 967: Muốn Phản Kháng? Hay Là Muốn Chết?

Chương 967: Muốn Phản Kháng? Hay Là Muốn Chết?
Chương 967: Muốn Phản Kháng? Hay Là Muốn Chết?

Dưới ảnh hưởng áp chế của lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn, Mặc Thừa Phong vẫn có thể sử dụng chuyển dời, nhưng ở trước mặt Linh Chủ, năng lực bị cấm dùng, mới khiến chuyển dời mất đi hiệu lực.

Bởi vậy có thể thấy, tình báo là thứ vô cùng quan trọng, và chuyện này coi như một phần thu hoạch ngoài ý muốn.

Nhưng ngoại trừ năng lực của bản thân Linh Chủ, Hứa Thâm cũng không biết trong tay vị Linh Chủ này còn nắm giữ loại khư binh tương xứng nào nữa.

Trước mắt Mặc Thừa Phong nắm giữ Ký Lục, phối hợp với dời đi, coi như là tương xứng, sẽ khiến sức mạnh của lão càng tăng thêm, trong khi Linh Chủ kia chính là quân chủ, khẳng định là trong tay gã không chỉ có một kiện khư binh, hơn nữa còn là khư binh có tính tương xứng với bản thân, hoặc là khư binh hoàn mỹ tương xứng với bản thân, có thể phát huy năng lực của bản thân gã đến mức tận cùng.

Nghĩ đến đây, Hứa Thâm lập tức cảm nhận được những vị quân chủ này thực sự không đơn giản.

Chỉ vẻn vẹn là năng lực bản thân Linh Chủ đã làm cho hắn cảm thấy không thể nghĩ ra được biện pháp phá giải rồi, càng đừng nói tới đối phương vẫn còn khư binh ẩn giấu, và tinh thần lực đạt đến cảnh giới Bán Thần vừa được biết kia.

Từ trong ký ức của Mặc Thừa Phong, Hạ Thông cũng tìm được rồi một chút tin tức có liên quan tới tu Thần và tinh thần lực dị biến. Muốn hoàn thành chuyện này, cần dựa vào tích lũy trong quãng thời gian dài đằng đẵng, hoặc là gặp được một loại cơ duyên xảo hợp nào đó rồi đánh sâu vào.

Về phần biện pháp cụ thể, Mặc Thừa Phong cũng không biết, nhưng lão đang tiến hành các loại thử nghiệm, và trước mắt biện pháp mà lão đang thử nghiệm chính là rèn luyện tinh thần lực của mình.

Nói chính xác hơn là không ngừng áp súc tinh thần lực của bản thân, muốn thông qua phương pháp tinh luyện sinh ra chất biến.

Mà đây cũng là một biện pháp khác phổ biến để tăng lên chất lượng.

Nhưng Mặc Thừa Phong tinh luyện đã hơn ba trăm năm, vẫn không thể đạt tới Bán Thần, nhiều nhất chỉ mạnh mẽ hơn quân vương bình thường khá nhiều thôi, có thể so sánh với quân vương nắm giữ năng lực loại tinh thần.

Ở trong ký ức của Mặc Thừa Phong, trước khi lão bị nhốt tại nơi này, trong danh sách những quân chủ tại hội nghị còn không có Linh Chủ.

Chuyện này cũng đủ để chứng minh rằng Linh Chủ là nhân tài mới xuất hiện, nhưng đã đạt tới Bán Thần.

Có thể thấy được, đối phương đã rèn luyện tinh thần lực thông qua một biện pháp khác.

Về phần nên làm như thế nào mới có thể khiến cho thân thể cũng lột xác trở thành Bán Thần, Mặc Thừa Phong lại không có đầu mối. Lão chỉ có một chút suy đoán rằng có lẽ cần phải rèn luyện cho tinh thần lực đạt tới Bán Thần trước, sau đó lại hủy diệt thân thể, cũng tương tự như quân vương trải qua Niết Bàn, mới có khả năng đột phá.

Và muốn nghiệm chứng suy đoán này, chỉ có hoàn thành quá trình tinh thần lực lột xác trước thôi.

Nhưng Hứa Thâm cảm thấy rằng mọi chuyện không hề đơn giản như vậy, nếu không hẳn là Linh Chủ cũng sẽ nghĩ đến từ lâu rồi, hơn nữa còn tiến hành thử nghiệm.

Mặc kệ như thế nào, mục tiêu của hắn là phải thúc đẩy tinh thần lực đạt tới Bán Thần như Linh Chủ trước đã, sau đó mới đủ khả năng tiếp tục thử nghiệm thêm.

Hơn nữa, muốn rời khỏi nơi này, phải làm cho chính mình lây dính Thần tính mới được, nếu không, gần như không thể thoát vây.

Chờ sau khi hiểu biết khá đầy đủ tin tức từ trong miệng Hạ Thông, Hứa Thâm cũng thu hồi áp chế đối với Mặc Thừa Phong, nhìn thấy Mặc Thừa Phong từ từ phục hồi lại như cũ bên cạnh mình, bộ thi thể rách nát dần dần khôi phục hoàn chỉnh, biến thành dáng vẻ lão giả ban đầu.

"Về sau, trong khoảng thời gian tôi ở lại nơi này, ông cứ đi theo bên người tôi, hầu hạ nghe sai bảo, đã hiểu chưa?" Hứa Thâm nói với Mặc Thừa Phong.

"Hừ, dù cậu có thể chèn ép làm nhục nhã lão nhân gia ta, thì có ý nghĩa gì? Chúng ta đều phải ở lại nơi này, đều phải chậm rãi chết đi, hoặc trở nên điên cuồng mà thôi!" Sắc mặt Mặc Thừa Phong vô cùng phức tạp, lão lại thua ở trong tay Hứa Thâm?

Trong lòng lão còn không thể thừa nhận được chuyện này, nhưng đương nhiên, dù không thừa nhận nổi thì lão vẫn phải chấp nhận hiện thực thôi.

"Ông sai lầm rồi, nếu tôi muốn rời khỏi nơi này, thì bất cứ lúc nào cũng được." Hứa Thâm cười lạnh nói.

Mặc Thừa Phong sửng sốt, chợt trừng mắt nói: "Cậu nói vớ vẩn cái gì đó? Tuy cậu đã đánh bại tôi, nhưng điều ấy không có nghĩa là cậu có thể muốn làm gì thì làm."

"Ông quên Linh Chủ rồi?" Hứa Thâm hỏi ngược lại: "Nếu tôi dùng nhân tình của Linh Chủ, xin hắn hỗ trợ, tin tưởng rằng hắn sẽ nguyện ý mang tôi rời khỏi nơi này."

Mặc Thừa Phong sửng sốt, lập tức nghẹn họng nhìn Hứa Thâm trân trối.

Đúng vậy, nếu Linh Chủ nguyện ý ra tay, khẳng định đối phương có thể mang Hứa Thâm rời đi.

Nhưng mà… cái giá cho chuyện này lại là một món thần binh hoàn hảo làm vật trao đổi.

"Kỳ thật ông cũng có thể đi ra ngoài, chẳng qua bản thân ông không bỏ được, nhưng hiện tại, giao ra đây đi." Hứa Thâm nhìn xuống lão, lạnh lùng nói.

Trong lòng Mặc Thừa Phong thầm chấn động, nhưng vẫn ra vẻ mờ mịt nói: "Cậu nói cái gì, tôi nghe không hiểu."

"Thần binh trong tay ông!" Hứa Thâm cất giọng lạnh lùng nói: "Mấy trăm năm nay, ông cũng tìm được thần binh hoàn hảo rồi. Ông cũng biết nếu mình giao nó cho Linh Chủ, có thể thỉnh cầu hắn mang mình đi ra ngoài, nhưng bản thân ông lại không bỏ được, hiện tại nó thuộc về tôi."

"Cậu!!" Mặc Thừa Phong vừa kinh hãi vừa tức giận nhìn Hứa Thâm, hóa ra hết thảy mọi thứ bí mật của lão đều bị đối phương rình mò ra cả rồi.

Điều này làm trong lòng lão sinh ra một loại phẫn nộ, kiểu như thẹn quá hóa giận.

Nó khiến cho trái tim lão lạnh xuống, lại càng thêm điên cuồng, bởi vì đó chính là thứ mà lão dùng làm đường lui cho bản thân mình.

Nếu lỡ như lão không thể tu thành Bán Thần, vẫn còn có thể dùng món thần binh này làm giao dịch cùng Linh Chủ.

Hiện giờ, thứ mà lão vẫn luôn cất giấu khư khư bên mình, lại phải miễn phí đưa cho Hứa Thâm, làm sao lão có thể chịu đựng nổi?

"Làm sao? Ông muốn phản kháng? Hay là muốn chết?" Lời nói của Hứa Thâm cực kỳ khó nghe, còn vô cùng trực tiếp.

Bình Luận (0)
Comment