Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 968 - Chương 968: Nhất Tiễn Xuyên Tâm!!!

Chương 968: Nhất Tiễn Xuyên Tâm!!!
Chương 968: Nhất Tiễn Xuyên Tâm!!!

Khiến cho cơn phẫn nộ trong lòng Mặc Thừa Phong vừa bùng lên lại bị nước lạnh xối tắt. Sắc mặt lão cực kỳ khó coi, suy nghĩ trong đầu cấp tốc xoay chuyển, hiện giờ cứ giao thần binh cho Hứa Thâm để bảo đảm bản thân bình an, về sau chỉ cần mình cố gắng ở lại nơi này thêm mấy trăm năm nữa, có lẽ vẫn còn cơ hội tìm được kiện khư binh hoàn hảo thứ hai.

Nơi này chính là nhà của thần binh mà.

Lại nói thằng nhóc chết tiệt trước mắt này vừa đến nơi đã tìm được một kiện rồi, bản thân lão cũng có thể tìm được...

Nghĩ đến đây, trong lòng lão cũng hơi chút bình tĩnh trở lại, nhưng vừa nghĩ đến chuyện sau này, rất có khả năng bản thân sẽ phải tiếp tục chờ ở nơi đây thêm mấy trăm năm nữa, nội tâm lại có chút suy sụp.

Sát ý, phẫn nộ… một mực sôi trào trong lòng Mặc Thừa Phong, nhưng hết thảy đều bị lão áp chế xuống, sống sót mới là điều quan trọng nhất.

Lại nói, nếu không có ý chí muốn sống kinh người, một vị quân vương cũng rất khó tái sinh tử trong Niết Bàn.

"Đừng luyến tiếc nữa, dù sao ông cũng không nhận được sự tán thành của thần binh, ngay cả thần binh cũng chẳng buồn ngó ngàng tới ông, ông còn lưu luyến nó làm gì?" Hứa Thâm nói.

Lời nói này, tuyệt đối là một mũi tên xuyên tim (nhất tiễn xuyên tâm)!

Mặc Thừa Phong lập tức có cảm giác từng câu chữ bay ra từ trong miệng Hứa Thâm đã đâm thẳng vào tim lão. Lão cắn răng, lấy một cái đĩa lớn bằng bàn tay từ trong cơ thể ra ngoài.

Cái đĩa này có màu đen, nhìn qua rất giống một cục đất tối đen như mực.

Nhưng Hứa Thâm lại có thể nhìn thấy bên trong cái đĩa nọ có một tầng màu vàng lợt đang lưu động, đây là dấu hiệu tượng trưng cho thần binh hoàn hảo sao...

Hứa Thâm tiếp nhận cái đĩa nọ, lập tức cảm nhận được một loại đau đớn giống như kim đâm lúc trước, và theo bản năng trong lòng hắn dâng lên xúc động muốn buông tay, nhưng hắn vẫn kiềm chế xuống.

Thứ đau đớn quỷ dị này không chỉ tác dụng lên thân thể, dường như nó còn trực tiếp xỏ xuyên qua linh hồn nữa.

"Tôi đã kích hoạt được kiện thần binh này rồi, xem như làm lợi cho cậu." Mặc Thừa Phong cố nén cơn phẫn nộ trong lòng, nhưng trong giọng nói lại chút chua chát.

"Kích hoạt?" Lúc trước, Hứa Thâm không hỏi Hạ Thông về chuyện này.

Mặc Thừa Phong hừ lạnh nói: "Cậu cho là thần binh dễ tìm kiếm như vậy sao? Rất nhiều món thần binh đều có vẻ bề ngoài tương tự một tảng đá bình thường, bao gồm cả cái xương đùi mà lúc trước cậu tìm được kia đó. Ai có thể nghĩ đến nó lại là một kiện thần binh, mà đi qua kích hoạt?"

"Bình thường, những món thần binh đều ở trong trạng thái yên lặng, gần như không nhìn ra bất cứ manh mối gì, hơn nữa biện pháp kích hoạt thần binh lại không giống nhau, có khi phải dùng khư lực, có khi phải dùng máu tươi. Còn những cái khác, bản thân tôi cũng không rõ ràng, nhưng nghe Linh Chủ nói, ngài từng tìm được một kiện thần binh, nhưng phương thức kích hoạt nó lại vô cùng ngoài ý muốn, đó là đi tiểu lên trên. Chuyện này, coi như là ngài ấy gặp may mắn."

Hứa Thâm nhướng mày, không nghĩ tới chuyện kích hoạt thần binh lại có nhiều thứ cần chú trọng đến vậy.

Khó trách Mặc Thừa Phong một mực ở trong này tới mấy trăm năm, cũng chỉ tìm được một kiện thần binh hoàn hảo.

Về phần tàn phiến, ngược lại lão cũng tìm được một chút, nhưng không có ý nghĩa gì, dù sao trước mắt hẳn là không tồn tại người nào có thể chữa trị thần binh.

"Nói như vậy, cộng thêm kiện thần binh vừa rồi là trong tay Linh Chủ có hai kiện?" Hứa Thâm hỏi.

"Đâu chỉ dừng lại ở con số ấy? Nhưng làm sao mà tôi có thể biết rõ được chuyện của ngài?" Mặc Thừa Phong tức giận nói: "Thi thoảng Linh Chủ sẽ chạy đến nơi đây, bản thân ngài nắm giữ một cánh cửa đỏ rực đi thông đến nơi này, lại có thể đi ra ngoài bất cứ lúc nào. Đương nhiên ngài đã coi nơi này là hậu hoa viên nhà mình rồi!"

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ chớp động, quả nhiên thực lực càng mạnh, càng có nhiều biện pháp thu hoạch tài nguyên.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cho cường giả càng ngày càng mạnh, lại càng khó có thể bị người sau đuổi kịp.

"Ông đã ở lại trong này mấy trăm năm rồi, chẳng lẽ chưa thử dùng các loại biện pháp để tìm tòi trải thảm khắp nơi này một lần?" Hứa Thâm hỏi.

Mặc Thừa Phong nghe ra ý tứ của Hứa Thâm, lại hừ lạnh nói: "Cậu cho rằng tìm thần binh dễ như vậy sao? Trước mắt vị trí chúng ta đang đứng chính là Khu An Toàn của nơi này. Ở những khu vực khác, có vài món thần binh đang trong trạng thái kích hoạt, một khi bước vào, sẽ bị buộc phải tiến hành một lần thần binh khảo nghiệm, nhưng có vài loại khảo nghiệm là trí mạng. Hơn nữa còn có những kiện thần binh tự mang theo lĩnh vực và kết giới, không cẩn thận đặt chân vào một cái, rất có thể sẽ bị thần binh công kích."

"Lại nói, cậu cho rằng trong mấy trăm năm qua, cũng chỉ có một mình lão phu vào được nơi này hay sao?"

Hứa Thâm khẽ nhướng mày, quả nhiên nơi này là vùng đất cấm kỵ, nguy hiểm và kỳ ngộ đều tồn tại ngang nhau.

Tinh Quân nghe được lời nói của Mặc Thừa Phong, sắc mặt có chút khó coi.

Lúc trước gã từng bói toán, và đưa ra kết luận rằng nơi này không có nguy hiểm về sinh mệnh, nhưng trên thực tế, đúng là ở nơi này có nguy hiểm, chỉ không đến mức tuyệt cảnh mà thôi.

Dựa theo tình huống hiện tại, bị vây ở chỗ này, cũng coi như phù hợp với kết quả bói toán.

"Anh để ý đến ông ta, tôi thử xem món thần binh này đã." Hứa Thâm dặn dò Tinh Quân.

Tinh Quân đang bận lòng về chuyện rời đi, sắc mặt vô cùng khó coi, nếu bản thân gã cũng bị vây ở chỗ này tới mấy trăm năm, thì tới lúc trở về, không biết thành Tinh Sầu sẽ biến thành cái dạng gì rồi.

"Theo tôi suy đoán, muốn được thần binh tán thành cần phải có tinh thần lực dị biến đến Bán Thần, cậu có thử cũng vô dụng." Mặc Thừa Phong mở miệng nói, trong giọng điệu có chút chua xót.

"Ông suy đoán thì có tác dụng gì? Ông cho mình là ai chứ?" Hứa Thâm liếc mắt nhìn lão, đối phương lập tức ném qua một ánh mắt u oán, như thế thứ mà bản thân vô cùng yêu quý lại bị người khác chà đạp vậy.

Hắn không thèm để ý tới lão nữa, đã xoay người đi qua một bên, lập tức rót khư lực và lực lượng linh hồn của bản thân vào trong cái đĩa thần binh nọ.

Rất nhanh, thần binh ở trong tay hắn đã nở rộ ra một mảnh hào quang màu vàng chói mắt.

Bình Luận (0)
Comment