Ngay sau đó, ý chí của hắn lại bị lôi kéo từ thế giới tâm linh ra ngoài.
Trước mắt xuất hiện cái đài cao kia, cùng với viên nhãn cầu được gắn lên tấm lá chắn hình tròn lần trước.
Lúc này, toàn bộ công kích của những quái chi quỷ dị đầy trời đều đã biến mất, thậm chí tia sáng kỳ dị một mực lưu chuyển bên trong nhãn cầu cũng không còn nữa.
Thành công rồi?
Hứa Thâm có chút mừng rỡ.
Cùng lúc đó, tin tức đến từ một loại ý chí kỳ dị, vô hỉ vô bi chợt hiện lên trong đầu. Tin tức chuyển đổi thành ý tứ mà hắn có thể hiểu được, đó là nội dung về cửa khảo nghiệm thứ ba, cũng là cửa khảo nghiệm cuối cùng.
Và điều kiện để hoàn thành nó chính là cầm lấy tấm lá chắn hình tròn trước mặt kia.
Hứa Thâm đưa mắt quan sát tấm lá chắn hình tròn không? lồ như một ngọn núi trước mắt.
Có thể hình dung thế này, viên nhãn cầu nằm ở giữa tấm lá chắn nọ có đường kính gần đạt tới trăm mét, mà so sánh với tấm lá chắn hình tròn kia, viên nhãn cầu ấy chỉ được gắn lên một cái lỗ nhỏ ở trung tâm lá chắn thôi!!
Sắc mặt Hứa Thâm khẽ đổi.
Quả nhiên thần binh vốn là binh khí mà Thần Chích sử dụng, và chẳng lẽ nguyên hình của nó thực sự không? lồ như thế?
Nhưng nói như vậy, vị Thần Chích sử dụng nọ sẽ to lớn nguy nga đến mức nào đây?
Nghĩ đến đây, trong lòng Hứa Thâm lại có chút chấn động, hắn chậm rãi đến gần tấm lá chắn không? lồ kia, đưa tay chạm vào bề mặt của nó.
Khiến cho Hứa Thâm cảm thấy kỳ dị chính là, rõ ràng bề mặt của tấm lá chắn này bóng loáng vô cùng, hệt như một loại màng nước nào đó, căn bản không hề cứng rắn, càng không phải cấu tạo từ kim loại như những gì nó thể hiện ra ngoài, hơn nữa còn rất ấm áp, và mang theo một chút rung động mơ hồ, tựa như huyết quả nhẹ nhàng lưu chuyển.
Có vẻ như tấm lá chắn hình tròn này chính là một loại sinh vật quỷ dị nào đó, mà không phải một món vũ khí vô tri, đã chết.
Hứa Thâm hít sâu một hơi, lập tức kêu gọi Hải Tước. Nếu muốn nhấc tấm lá chắn này lên, hắn nhất định phải nhờ Hải Tước hỗ trợ.
Hải Tước hiểu được ý tứ của Hứa Thâm, rất nhanh lượng lớn máu tươi đã phun ra từ dưới chân hắn, sau đó chảy ngược lên trên, bắt đầu bao phủ toàn thân.
Huyết dịch như nước suối không ngừng chảy mạnh, tới khi hoàn toàn bao phủ cả người Hứa Thâm, tiếp đó, thân thể máu thịt của một người không? lồ trần truồng dần dần được ngưng tụ ra.
Rất nhanh, một người không? lồ với hình thể cao trăm mét lập tức đứng thẳng trên đài cao. nhưng trước mặt tấm lá chắn hình tròn nọ, hắn vẫn nhỏ bé vô cùng.
Hứa Thâm lập tức phát động năng lực cường hóa lên người Hải Tước, hắn cần bộ thân thể càng cao lớn hơn!
Máu tươi lại phun ra ngoài, tiếp tục bao trùm thân thể Hứa Thâm, chiều cao trăm mét ban đầu tiếp tục điên cuồng tăng mạnh.
150 mét, 200 mét, 280 mét...
Cuối cùng, sau khi máu tươi leo tới độ cao bảy trăm mét, mới thong thả ngừng lại.
Đạt tới hình thể như vậy, đã là trạng thái đỉnh phong mà Hải Tước có thể duy trì được, nếu tiếp tục mở rộng hình thể thêm, bà ấy cần phải dốc toàn bộ lực lượng của mình, dùng vào quá trình ngưng kết hình thể, đương nhiên làm như vậy, sẽ không thể phân chia lực lượng dùng vào những phương diện khác nữa.
Hình thể bảy trăm mét là loại khái niệm gì? Chính là một hòn núi biết đi!
Tấm lá chắn trước mắt chỉ đạt tới chiều cao ba nghìn mét, và với hình thể của Hứa Thâm lúc này, hắn có thể miễn cưỡng ôm lấy đường viền của nó.
Hải Tước ngưng tụ ra hai bàn tay, rồi dưới sự điều khiển của Hứa Thâm, hai bàn tay nọ trực tiếp bắt được đường viền hình vòng tròn của tấm lá chắn nọ.
"Lên!!" Hứa Thâm phát ra một tiếng rống giận, mạch máu, gân xanh trực tiếp nổi gồ trên cánh tay.
Ba loại năng lực lấy nhỏ đổi lớn, cường hóa, gấp bội tăng phúc lẫn nhau, lại chồng chất lẫn nhau, toàn bộ đều tác dụng lên người Hứa Thâm, gần như chỉ một nháy mắt khư lực trong cơ thể hắn đã cạn sạch.
Rồi ngay sau đó, khư lực tới từ áo choàng màu đỏ tươi và Hải Tước dũng mãnh tràn vào, nhưng tình huống này cũng chẳng khác gì đổ dầu vào lửa, tốc độ tiêu hao vẫn nhanh đến mức có thể thấy được bằng mắt thường.
Mà dưới tình huống khư lực cấp tốc tiêu hao, hiệu quả tăng phúc chất chồng tới từ cả ba loại năng lực cũng hoàn mỹ được phát huy ra.
"Lên cho ta!!" Hứa Thâm rít gào một tiếng, hắn đã dốc toàn lực.
Trong trạng thái này, ngay cả máu thịt trên cánh tay hắn cũng không chịu nổi lực lượng bộc phát, lập tức vỡ ra, để lộ phần cơ bắp và khung xương bên trong ra ngoài.
Chịu ảnh hưởng từ lực lượng cuồng bạo nọ thúc đẩy, lại cộng thêm sức mạnh to lớn trong thân thể Hứa Thâm lúc này, đến cuối cùng, tấm lá chắn nặng nề, tựa như đã liên kết cùng mặt đất bên dưới, cũng từ từ lay động...
Sau đó, cát đất từ phía dưới tấm lá chắn hình tròn kia bong ra.
Tấm lá chắn hình tròn nọ cũng thong thả… từ từ… được nâng lên!
Rống!!
Cùng với một tiếng rống giận của Hứa Thâm, toàn bộ máu thịt trên hai cánh tay hắn đều nổ tung, bắn văng ra ngoài, ngay cả cơ bắp trên lồng ngực cũng bị xé rách, máu trên thân thể phun trào như mưa xuống dưới, nhưng toàn thân vẫn không ngừng phóng thích lực lượng cuồng bạo ra ngoài, bất chấp tất cả chỉ để cứng rắn nâng tấm lá chắn hình tròn kia lên!
Giờ khắc này, bóng dáng Hứa Thâm hệt như một vị Thần Chích!
Như một vị Thần Chích đang muốn nâng cả thế giới lên!
Vào lúc ấy, đôi mắt bên trên tấm lá chắn hình tròn nọ không còn trống rỗng mà hờ hững nhìn thẳng về phía trước nữa, nó đang thong thả chuyển động, chăm chú nhìn vào Hứa Thâm phía dưới.
Tựa như đến thời khắc này, nó đã thừa nhận sinh mệnh phía dưới rồi.
Bên trong nhãn cầu phản chiếu dáng người của Hứa Thâm, mà hình ảnh Hứa Thâm được phản chiếu bên trong nhãn cầu nọ, lại bắt đầu từ từ chuyển động, sau đó đi tới chỗ sâu trong tấm lá chắn hình tròn.
Cùng lúc đó, Hứa Thâm đang ở phía dưới tấm lá chắn hình tròn kia, bỗng nhiên cảm nhận được sức nặng trong tay đang nhanh chóng giảm xuống, trở nên càng ngày càng nhẹ.
Lực lượng hắn dùng để nâng nó lên cũng theo đó mà từ từ buông lỏng xuống, đôi bên chậm rãi đạt tới trình độ cân bằng.
Mãi cho đến khi Hứa Thâm chợt cảm nhận được tấm lá chắn hình tròn trong tay mình không còn nặng nề nữa, gần như hắn không cần dùng tới nửa phần lực lượng, vẫn có thể cầm được nó trong tay…