Dù lúc này Nguyên Chủ đang ở cách xa hơn hơn 30 mét, vốn không phải là khoảng cách gần nhất của lấy nhỏ đổi lớn, nhưng như vậy cũng đủ để nói lên rằng, nếu chỉ dựa vào lấy nhỏ đổi lớn, hắn khó lòng đối chọi được với Nguyên Chủ, trừ phi vận dụng tới năng lực phản xạ của áo choàng màu đỏ tươi, chỉ trong nháy mắt đã phản xạ bản thân đến bên cạnh đối phương, trực tiếp áp chế ở khoảng cách gần.
Làm như vậy, dựa vào áp chế cực hạn của lấy nhỏ đổi lớn, hiệu quả và cường độ của nó sẽ tạo thành áp chế hiệu quả hơn nhiều so với trạng thái đã được cường hóa ở trong vòng 30 mét.
Nhưng đó vẫn là mượn dùng khư binh, mà hắn có khư binh, làm sao Nguyên Chủ người ta lại không có?
Nói không chừng khư binh của đối phương còn có độ tương thích hoàn mỹ hơn, hiệu quả cũng càng đáng sợ hơn.
Sau khi luận bàn đến điểm là dừng, hai người đều có thêm vài phần coi trọng với nhau hơn.
Ở bên trong lồng giam tâm linh, Hứa Thâm vừa quan tưởng tượng thần, vừa tu luyện bí kỹ, đồng thời vẫn phân một chút tâm trí ra bàn mưu kế vượt ngục cùng thanh niên bên cạnh.
Bọn họ cũng đang thực hành từng bước một trong kế hoạch, đó là thông qua yêu cầu những loại đồ dùng sinh hoạt khác cùng sở trưởng, cả hai bắt đầu cải tạo hoàn cảnh xung quanh, dùng chính nó để sáng tạo điều kiện vượt ngục.
Thời gian cực nhanh trôi qua.
Thêm trăm năm nữa, Hứa Thâm và thanh niên nọ đã quyết định thực hành kế hoạch vượt ngục.
Nhân cơ hội khi thủ vệ canh cửa có dáng vẻ của Mặc Thừa Phong đang ngủ gật, hai người nhanh chóng lấy ra công cụ đã chế tác xong, bắt đầu chạy trốn theo lộ tuyến đã được lên kế hoạch từ trước.
Đầu tiên là cạy cánh cửa đang đóng của phòng giam đã bị xóa bỏ lệnh cấm, vòng qua thủ vệ, rời khỏi phòng thí nghiệm này, tiếp đó là thông qua tầm mắt và những lời nói vô thưởng vô phạt bên ngoài, bọn họ đã tìm được lộ tuyến, chắp vá ra một mảnh bản đồ.
Tới cuối cùng khi hai người đi tới cửa phòng thí nghiệm, lại nhìn thấy bên ngoài đúng là một mảnh hoang vu.
Có vẻ như phòng thí nghiệm này được xây dựng trên một ngọn núi trọc, chung quanh đều là hoang mạc, không thấy người ở.
Nơi này rất giống một khu vực đã bị ngăn cách với thế giới xung quanh, bởi vì dù dõi mắt nhìn về nơi xa cũng không phát hiện ra bất cứ kiến trúc nào khác.
Cùng lúc đó, bóng dáng sở trưởng đã bước tới sau lưng hai người, ông ta thở dài nói với bọn họ: "Hai người muốn rời khỏi đến vậy sao? Ở lại chỗ này cùng với tôi không tốt hay sao? Tôi đã tìm được nhà đầu tư mới rồi, hai người chuẩn bị tiến hành thí nghiệm mới đi."
Hứa Thâm và thanh niên nọ đưa mắt nhìn nhau, nhưng chẳng còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể theo sở trưởng quay về.
Việc đã xong bọn họ mới biết được, hóa ra ngay từ đầu, sở trưởng đã trang bị một mắt camera giám sát bí ẩn ở trong phòng tạm giam.
Và đương nhiên đối phương cũng sớm biết được kế hoạch của bọn họ rồi, chẳng qua chỉ một mực giả vờ không hay để phối hợp với bọn họ mà thôi.
Tới tận lúc đó, hai người mới hiểu được, rình coi cũng là một trong những sở thích của sở trưởng.
Nhưng lần vượt ngục thất bại này cũng không giết chết ý tưởng trong đầu hai người bọn họ, ngược lại họ còn cảm thấy loại chuyện này rất vui vẻ và cực kỳ giàu tính khiêu chiến.
Thời gian dần trôi, ở trong quá trình thí nghiệm mới, thanh niên nọ bị kéo đi một gian phòng tạm giam khác. Từ đó, Hứa Thâm cũng không tiếp tục nhìn thấy đối phương nữa, nghe sở trưởng nói đối phương đã bị đóng băng rồi.
Hứa Thâm chỉ có thể sống một mình, ngẫu nhiên sở trưởng cũng sẽ đến tìm hắn, muốn Hứa Thâm thay thế thanh niên kia, nhưng Hứa Thâm vẫn không để ý tới đối phương.
Sở trưởng phẫn nộ vô cùng, ông ta trực tiếp phá hư mọi thứ trong phòng tạm giam đó, để Hứa Thâm trở lại với điều kiện sống đơn sơ như lúc ban đầu.
Hứa Thâm cũng chẳng tức giận về chuyện này, chỉ tập trung tâm trí vào những chuyện hắn cần làm và tiếp tục tu luyện bí kỹ.
Tầng thứ ba của bí thuật Điệp Lãng là hình thái nộ đào. Khi bước vào trạng thái này, khư lực toàn thân sẽ sôi trào bùng nổ, rồi trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, lực lượng sẽ được gia tăng lên tới cực hạn.
Trong khoảng thời gian này, Hứa Thâm cũng mò mẫm ra giai đoạn mới là tầng thứ tư. Nó được hắn đặt tên là uyên hải (vực sâu biển lớn).
Khi bước vào uyên hải, chẳng những lực lượng sẽ bùng nổ đến mức tận cùng mà đồng thời lực lượng này cũng sẽ bị áp súc vào bên trong cơ thể.
Nếu kết hợp với Điệp Lãng, lực lượng tăng lên trong cơ thể sẽ được chất chồng lên nhau, thoạt nhìn bên ngoài là một mảnh gió êm sóng lặng, kỳ thực lực lượng của bản thân đang được tích tụ chờ bạo phát, công kích sẽ càng khủng bố hơn hình thái nộ đào.
Nếu lại tiếp tục phối hợp với năng lực cường hóa và gấp bội, khẳng định là lực lượng bạo phát khi cận chiến của Hứa Thâm sẽ đạt tới trình độ khó có thể tưởng tượng nổi.
Hứa Thâm lại tới tìm Nguyên Chủ luận bàn thí luyện bên trong thần điện, cả hai đều không dùng tới năng lực.
Lần này, chỉ vẻn vẹn dựa vào lực lượng bùng nổ của uyên hải, Hứa Thâm đánh ra một quyền đã khiến cánh tay của Nguyên Chủ dập nát tại chỗ.
Loại bùng nổ khủng bố này đã làm Nguyên Chủ cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Rõ ràng ngay từ đầu, gã đã vận dụng bí kỹ đến ngăn cản lực lượng của Hứa Thâm, còn hóa giải đi rất nhiều sức mạnh, nhưng một đòn này vẫn mang theo lực phá hư khủng bố như thế.
Nếu công kích này không đánh vào gã, mà tấn công lên người một vị quân vương khác, khẳng định mức sát thương do nó mang lại sẽ tương đương với thiên thạch trùng kích vào.
Ngoại trừ bí thuật Điệp Lãng, Hứa Thâm cũng đang đào sâu nghiên cứu cảnh giới tiếp theo của bí thuật Vụ Ẩn Hành Giả.
Nếu nói cô đọng hải đăng là điểm đặt neo để tiến thành Niết Bàn thành quân vương, như vậy Hứa Thâm hoài nghi rằng một tầng thâm uyên cuối cùng, chính là con đường để đi thông đến cảnh giới Thần.
Càng đào sâu suy nghĩ, Hứa Thâm càng cảm nhận được bí thuật này trân quý hơn những gì hắn từng tưởng tượng.
Chỉ tiếc, bí thuật mà Nam Ngưng giao cho hắn, chỉ là một bộ phận, nội dung dừng lại ở phần hải đăng.