Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì SaoVạn Kiếm Quy Tông có danh tiếng quá lớn.
Mỗi khi nhắc tới Thương Lan Tông, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu rất nhiều cao thủ hầu như là về bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông.
Trong phạm vi hơn mười vạn dặm, được chia thành rất nhiều khu vực, cùng đông đảo các thế lực lớn nhỏ, mọi người đều nhất trí đồng ý Vạn Kiếm Quy Tông là bí pháp 5 sao mạnh nhất, không có bí pháp nào sánh bằng.
Năm đó, Tông Chủ đầu tiên của Thương Lan Tông cũng chính là người sáng lập lên tông môn, dựa vào Vạn Kiếm Quy Tông, không biết đã giết chết bao nhiêu cao thủ, rất nhiều đối thủ có thực lực tương đương với hắn, đều bị giết chết trong nháy mắt chỉ với một chiêu, căn bản không có sức chống cự lại.
Từng tông môn đều có lá bài tẩy của riêng mình, không cần phải nghĩ cũng biết được, Vạn Kiếm Quy Tông chính là một trong những lá bài tẩy của Thương Lan Tông.
“Đây là bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông sao? Chớp mắt đã xuất hiện mấy nghìn đạo kiếm khí, hơn nữa mỗi một đạo kiếm khí đều có uy lực rất mạnh, cùng giới hạn của kiếm chiêu quả nhiên không giống nhau.”
Lý Phù Trần có nhãn lực hơn người, hắn có thể nhìn ra được, mỗi một đạo kiếm khí trong hư không, đều có uy lực rất lớn, kiếm khí dày đặc dường như muốn xé mở trời cao, xuyên thủng hư không, đừng nói đối đầu trực diện với Vạn Kiếm Quy Tông, chỉ sợ vừa mới liếc mắt nhìn đã tê dại toàn thân, hồn vía lên mây.
Mà giới hạn của kiếm chiêu, là hy sinh lực sát thương, để tăng lên số lượng công kích.
Ví dụ như Lưu Tinh Kiếm Vũ của Lý Phù Trần, uy lực của mỗi một đạo kiếm khí, thực tế chỉ có khoảng 3-4 thành uy lực của kiếm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh, mặc kệ sau này tu vi Lý Phù Trần đạt đến mức nào, 3-4 thành đã là cực hạn, không thể tăng lên nữa. Với lại, số lượng kiếm khí của Lưu Tinh Kiếm Vũ nhìn thì có vẻ rất nhiều, thực ra cũng chỉ có hơn trăm mà thôi, còn kém rất nhiều so với Vạn Kiếm Quy Tông.
Không chỉ có Lý Phù Trần tâm tình xuất hiện dao động, 4 người Tiêu Biệt Ly cũng vậy, tất cả đều suy nghĩ đến xuất thần.
Liễu Vô Hoàng tay nắm thật chặt, âm thầm thề, một ngày nào đó, hắn sẽ có được Vạn Kiếm Quy Tông, có môn bí pháp này, đủ để hắn có thể tung hoành thiên hạ.
Vi Nhất Bình nỗ lực kiềm chế tâm tình khiếp sợ, âm trầm nói: “Không nghĩ tới, ngươi vậy mà có thể học được bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông, xem ra ngươi ở Thương Lan Tông rất được coi trọng.”
5 sao bí pháp, cho dù là Đại Trưởng Lão nội tông, cũng không phải muốn là có thể học được, muốn học phải được sự cho phép của Tông Chủ, sau đó còn có mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão ủng hộ mới được.
Có chủ ý này là vì phòng ngừa bí pháp bị tiết lộ ra ngoài, dù sao 5 sao bí pháp quá quan trọng, các tông môn khác, đều là vắt hết óc suy nghĩ để làm sao có thể lấy được bí pháp 5 sao của đối phương, tăng lên lá bài tẩy của mình.
Tay phải giơ lên cao, mấy nghìn kiếm khí vận sức chờ phát động, Triệu Vô Tẫn nói: “Các ngươi đều không phải muốn chiến sao? Vậy chiến đi! Vừa đúng lúc, bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông của ta còn chưa có giết qua Thiên Cương Cảnh đỉnh giai võ giả, chỉ là có tiếng không có miếng mà thôi.”
Dứt lời, tay phải của Triệu Vô Tẫn chậm rãi chỉ về phía trước, mấy nghìn kiếm khí cũng chuyển động theo.
“Ha hả, Triệu Trưởng Lão hà tất phải nổi giận, chúng ta chỉ đùa giỡn một chút mà thôi.” Bà lão Linh Ẩn Tông cười khan một tiếng, bà đúng là rất sợ Triệu Vô Tẫn không kiềm chế được bản thân, phát động mấy nghìn kiếm khí giết tới, thật lòng mà nói, bà không có lòng tin có thể chống lại một chiêu Vạn Kiếm Quy Tông này.
Là bí pháp 5 sao mạnh nhất, Vạn Kiếm Quy Tông đã giết chết vô số cao thủ, không ra tay thì thôi, đã ra là có người phải chết, uy danh hiển hách hoàn toàn là từ giết chóc tạo ra.
Hách Liên Hổ hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ kiềm chế cơn giận của mình, đối mặt với bí pháp Vạn Kiếm Quy Tông của Triệu Vô Tẫn, hắn không thể có hành động hồ đồ được.
Triệu Vô Tẫn nhìn về phía Vi Nhất Bình.
Vi Nhất Bình nói: “Muốn tu luyện Vạn Kiếm Quy Tông, đầu tiên phải tạo ra được bản mạng kiếm nguyên ở trong đan điền, bản mạng kiếm nguyên càng mạnh mẽ, chứa đựng kiếm khí cũng càng nhiều, theo ta đoán, bản mạng kiếm nguyên của ngươi, tối đa cũng chỉ có thể chứa đựng được mấy nghìn kiếm khí đi!”
Vạn Kiếm Quy Tông đáng sợ ở chỗ, kiếm khí vô cùng vô tận, có thể tạo ra hàng ngàn hàng vạn kiếm khí, chính vì lẽ đó, cho dù kẻ địch cũng tu luyện 5 sao bí pháp cũng không thể nào chống lại được Vạn Kiếm Quy Tông oanh kích.
Chẳng qua điều kiện tiên quyết là, bản mạng kiếm nguyên phải đủ mạnh, Vi Nhất Bình không tin bản mạng kiếm nguyên của Triệu Vô Tẫn có thể mạnh đến mức ấy.
“Ngươi thử một chút thì biết.” Triệu Vô Tẫn tỏ ra lạnh lùng.
“Quên đi, sau này sẽ có cơ hội, không phải bây giờ.” Vi Nhất Bình không ngốc, coi như là chỉ có mấy nghìn kiếm khí, cũng đủ để đánh chết hắn rồi.
Triệu Vô Tẫn hừ lạnh một tiếng, “Ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác, Lương Trưởng Lão, gọi hai bảo bối của ngươi đến đây đi!”
“Được.” Lương Trưởng Lão gật đầu.
Dứt lời, lão lấy sức thổi ra một tiếng huýt sáo rất to.
Gầm! Grừ!
Chén trà nhỏ thời gian trôi qua, Hoàng Kim Điểu cùng với Sáp Sí Hổ bay tới, chỉ có điều 2 con linh thú trông vô cùng chật vật, toàn thân đều là vết cào cùng với vết cắn.
“Chuyện gì xảy ra? Cái này là ai làm.” Lương Trưởng Lão rít gào.
Hoàng Kim Điểu cùng với Sáp Sí Hổ là 2 bảo bối của lão, động tới chúng chính là động tới lão.
Oa!
Giống như là tiếng trẻ con khóc nỉ non, nhưng mà nếu so với tiếng trẻ con khóc thì âm thanh truyền đến lớn hơn gấp trăm ngàn lần, sau một khắc, Tứ Sí Thiên Sát Thú của Thiên Sát Môn từ phía đằng sau bay tới.
“Vi Nhất Bình, linh thú của Thiên Sát Môn ngươi dám tấn công linh thú của ta.” Lương Trưởng Lão rất rõ ràng, 2 bảo bối của mình là bị Tứ Sí Thiên Sát Thú tấn công thành ra như vậy.
Vi Nhất Bình âm trầm cười nói: “Đồ linh thú vô dụng, chết không phải tốt hơn sao.”
Tựa hồ đáp lại lời nói của Vi Nhất Bình, Tứ Sí Thiên Sát Thú gia tăng tốc độ, đuổi theo Hoàng Kim Điểu cùng Sáp Sí Hổ.
“Nghiệt súc!”
Triệu Vô Tẫn quát lên một tiếng lớn, trong hư không, thình lình có một đạo kiếm khí phi tới.
Phốc!
Kiếm khí đâm xuyên vào cơ thể, Tứ Sí Thiên Sát Thú kêu thảm một tiếng, từ trên không rơi xuống đất.
“Thật mạnh, một đạo kiếm khí đã có thể đánh trọng thương Tứ Sí Thiên Sát Thú!” Tất cả mọi người sợ ngây người.
“Triệu Vô Tẫn, ngươi dám.”
Vi Nhất Bình nổi giận, đánh ra một cái quyền phong đánh về phía Triệu Vô Tẫn.
Phốc phốc phốc!
Hơn mười đạo kiếm khí bắn ra, quyền phong của Vi Nhất Bình bị chém tan nát, tự động biến mất.
“Vi Nhất Bình, ngươi dám động thủ nữa, hôm nay cũng đừng mong trở về.”
“Ngươi.”
Vi Nhất Bình vô cùng phẫn nộ nhưng vẫn phải dằn xuống, lão không dám ra tay một lần nữa, lão có thể chống lại vài trăm đạo kiếm khí, nhưng mà đối phương có tới mấy nghìn đạo kiếm khí, lão không thể nào chống lại được, dưới Thoát Thai Cảnh, e rằng không ai có thể cản nổi.
Hách Liên Hổ cùng bà lão Linh Ẩn Tông nuốt nước miếng một cái.
Đây là lần đầu tiên hai người tận mắt nhìn thấy uy lực của Vạn Kiếm Quy Tông, mà cái này chỉ là một đạo kiếm khí, hai người không cách nào có thể tưởng tượng ra được, nếu như mấy nghìn đạo kiếm khí kéo tới cùng lúc, sẽ có cảnh tượng như thế nào.
“Quả thực hướng tới Vô Địch a!”
Trước đây Lý Phù Trần không biết 5 sao bí pháp mạnh tới đâu, hiện tại hắn đã được biết.
Hoàng Kim Điểu cùng Sáp Sí Hổ bị thương không nhẹ, cũng may không có bị thương chí mạng, sau khi đút cho 2 con linh thú một ít đan dược, Lương Trưởng Lão vung tay lên, “Tất cả lên đi!”
Nghe vậy, tất cả mọi người thuộc Thương Lan Tông đều nhảy lên, Triệu Vô Tẫn là người nhảy lên sau cùng.
Liếc nhìn người của 3 tông một cái, Triệu Vô Tẫn thu hồi kiếm khí, “Đi.”
Vô tận cuồng phong nổi lên, hai linh thú vỗ cánh một cái, nhanh chóng rời khỏi Bách Thảo Hồ.
“Ghê tởm!”
Mặt nước Bách Thảo Hồ nổ tung,Vi Nhất Bình tâm tình vô cùng nặng nề.
“Chúng ta cũng đi thôi!”
Cuồng Đao Tông cùng Linh Ẩn Tông đều gọi ra linh thú của tông môn, một trước một sau rời khỏi nơi đây.
Hiện tại nói cái gì cũng đều vô dụng, chỉ cần không phát sinh đại chiến tông môn, bọn họ không có cách nào bắt giữ người của Thương Lan Tông, cũng như Triệu Vô Tẫn, còn ở lại đây ngoại trừ mất mặt ra còn làm được gì.
Cuối cùng chỉ còn lại một cái tông môn là Thiên Sát Môn.
“Lý Phù Trần, ta sớm muộn gì cũng sẽ giết ngươi.” Lệ Vô Huyết rất cao ngạo, âm thầm thề.