Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 166

Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

Không đến một tuần, đoàn người Lý Phù Trần đã về tới Thương Lan Tông.

Đại điện đệ tử nội tông.

Triệu Vô Tẫn nói: “Trong số các ngươi, ngoại trừ Tào Quang, tất cả đều đã tấn chức đến Địa Sát Cảnh, theo lý thì chưa trải qua khảo hạch Đệ Tử Chân Truyền, thì chưa được tính là Đệ Tử Chân Truyền, nhưng đấy chỉ là một hình thức, đây là lệnh bài dành cho Đệ Tử Chân Truyền, các ngươi hãy nhận lấy, từ nay về sau, các ngươi đã là Đệ Tử Chân Truyền.”

Triệu Vô Tẫn vung tay lên, 5 miếng lệnh bài bắn về phía 5 người Lý Phù Trần.

Tiếp nhận lệnh bài, Lý Phù Trần nhìn một chút, đây là một cái lệnh bài màu trắng bạc, mặt trước khắc hình biển cả, có cả lợi kiếm, mặt sau thì là tên của mình.

Triệu Vô Tẫn nói tiếp: “Đây là Bạch Ngân lệnh bài, Đệ Tử Chân Truyền được chia làm 2 loại, một loại là Bạch Ngân, còn một loại là Hoàng Kim, Đệ Tử Chân Truyền Bạch Ngân khi đổi vật phẩm của tông môn, sẽ được giảm 30%, Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim khi đổi vật phẩm của tông môn, được giảm tới 50%, muốn trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, phải trong vòng một năm, xông qua tầng thứ nhất của Chân Truyền Tháp, có tổng cộng 3 lần cơ hội, nhân tiện nói cho các ngươi biết, trong 500 Đệ Tử Chân Truyền của Thương Lan Tông ta, chỉ có 30 người là Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, ta cũng mong trong số các ngươi, cũng có thể xuất hiện Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim.”

Vừa nói, Triệu Vô Tẫn vừa liếc mắt nhìn Lý Phù Trần.

Lão không biết thực lực Lý Phù Trần đạt đến mức nào, nhưng mà để trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim thì không có vấn đề gì, cũng giống như Kiếm Si mà thôi, dễ dàng trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim.

Liễu Vô Hoàng nói: “Đại Trưởng Lão, nếu như xông qua được tầng thứ hai thì sao?”

Thời gian còn hẳn một năm, hắn tin chắc rằng mình có thể xông qua tầng thứ nhất.

Triệu Vô Tẫn cười cười, lắc đầu nói: “Không có khả năng.”

“Vì sao?” Liễu Vô Hoàng hỏi.

Một Trưởng Lão nội tông đứng kế bên nói: “Tầng thứ nhất so với tầng thứ hai, độ khó kém rất xa, rất nhiều Đệ Tử Chân Truyền Bạch Ngân đạt tới Địa Sát Cảnh lục trọng tu vi đều không thể xông qua tầng thứ hai của Chân Truyền Tháp, với lại bắt đầu từ tầng thứ hai, xông qua mỗi một tầng, liền có tư cách đổi một môn chân truyền của Thương Lan Tông ta, ví dụ như 3 sao bí pháp, Huyền Cấp đỉnh giai võ học, Huyền Cấp đỉnh giai công pháp, muốn xông đến tầng thứ hai của Chân Truyền Tháp, ….Ít nhất… cũng phải đạt tới Địa Sát Cảnh tam trọng cảnh giới, mới có được một chút hy vọng.”

“Khó như vậy?” Đám người Tiêu Biệt Ly biến sắc.

Bọn họ gần như không có khả năng trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, trong số 500 đệ tử chân truyền, cũng chỉ có 30 người là Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, độ khó có thể nghĩ.

“Bắt đầu từ tầng thứ hai, xông qua mỗi một tầng, là có thể đổi một môn chân truyền?” Lý Phù Trần nhíu mày, nói như vậy thì, hắn muốn tu luyện Phần Thiên Chân Công, cần phải tốn khá nhiều thời gian.

Cũng may lời nói kế tiếp của Triệu Vô Tẫn, giúp cho Lý Phù Trần có thể thở phào nhẹ nhõm, “Chẳng qua, nếu trở thành Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim, sẽ được tông môn ban thưởng cho một môn chân truyền, đây là đặc quyền dành riêng cho Đệ Tử Chân Truyền Hoàng Kim.”

Hắng giọng một cái (e hèm ^-^), Triệu Vô Tẫn lại nói: “Được rồi, hiện tại các ngươi hãy đem những vật phẩm thu thập được kể cả túi trữ vật mà tông môn đưa cho, đều giao lên hết đi! Ta sẽ tính thành điểm cống hiến cho các ngươi.”

“Vâng!”

Bao gồm cả Tào Quang, 6 người cùng nộp lên túi trữ vật của tông môn.

Lý Phù Trần có tổng cộng 14 túi trữ vật, trong đó có hai túi trữ vật là của Thương Lan Tông, tiếc là 2 túi trữ vật không thể tính thành điểm cống hiến cho Lý Phù Trần, hắn đành phải lấy ra các loại thảo dược cùng với khoáng thạch để nộp lên.

Sau một phen kiểm kê, bắt đầu công bố điểm cống hiến.

“Tào Quang, được cộng 76 vạn điểm cống hiến.”

Nghe vậy, trên mặt Tào Quang lộ ra vẻ vui mừng, 76 vạn điểm cống hiến, đây chính là một khoản điểm cống hiến rất lớn, cũng đủ để hắn có thể đổi bất cứ vật phẩm nào của tông môn.

“Vũ Văn Thiên, 80 vạn.”

“Trần Phương Hoa, 96 vạn.”

“Tiêu Biệt Ly, 190 vạn.”

“Liễu Vô Hoàng, 220 vạn.”

Tiêu Biệt Ly cùng với Liễu Vô Hoàng, đều đã từng giết đệ tử của tông môn khác, đoạt được túi trữ vật của đối phương, trong đó có không ít tài nguyên, hơn nữa dư ra một cái túi trữ vật, có thể thoải mái thu thập một số Hoàng Cấp cao giai hoặc đỉnh giai thảo dược, do đó điểm cống hiến nhiều hơn hẳn so với Tào Quang, Vũ Văn Thiên cùng với Trần Phương Hoa.

Cuối cùng là Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần nộp lên nhiều tài nguyên lắm, phải kiểm kê một lúc lâu mới xong.

“Lý Phù Trần, 1020 vạn.”

Hít!

Nghe vậy, tất cả mọi người đều giật mình, cho dù là Trưởng Lão nội tông, cũng tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ.

1020 vạn điểm cống hiến, đây là khái niệm gì, phần lớn Trưởng Lão nội tông bọn họ, với chức vụ này một năm cũng chỉ được hơn 10 vạn điểm cống hiến, tuy rằng có thể thông qua phương thức khác thu được điểm cống hiến, nhưng mà để tích lũy tới 10 triệu điểm cống hiến, vẫn là một con số quá lớn, trong khi Lý Phù Trần, chỉ mất mấy ngày thời gian, liền thu được 10 triệu điểm cống hiến, quả thực khiến người ta tức chết.

Triệu Vô Tẫn thật lâu mới nói tiếp: “Rất tốt, có 1020 vạn điểm cống hiến, tốc độ tiến bộ của ngươi so với người khác sẽ nhanh hơn rất nhiều.”

Trong tông môn, tiêu tốn nhiều điểm cống hiến nhất, chính là đan dược, thiên địa linh khí dù sao cũng quá thưa thớt, tu vi càng cao, nhu cầu dùng đan dược cũng càng cao, nói cách khác, chỉ dựa vào hấp thu thiên địa linh khí, thì không biết phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể tăng lên cảnh giới, cho dù ngươi có đem công pháp tu luyện tới cảnh giới cao tới đâu, nhu cầu đối với đan dược cũng không biến mất, chẳng qua giảm đi một chút mà thôi.

Trừ cái đó ra, còn có một vài chỗ cũng tiêu tốn rất nhiều điểm cống hiến.

Ví dụ như Đại Điện Linh Khí trong khu vực dành cho đệ tử chân truyền, linh khí trong đó so với bên ngoài nồng nặc hơn rất nhiều, ở trong đó tu luyện, một ngày đêm mất hơn 1000 điểm cống hiến, một năm là khoảng ba mươi mấy vạn.

Tuy nhiên, đối với Lý Phù Trần mà nói, ba mươi mấy vạn cũng không coi vào đâu.

“Tào Quang, hiện tại ngươi còn chưa tấn chức đến Địa Sát Cảnh, đi về trước đi, 5 người còn lại, đi với ta tới Đại điện đệ tử chân truyền.” Triệu Vô Tẫn vung tay lên, đưa 5 người đi theo lão.

Chỉ sau một lát công phu, ngồi trên linh thú của tông môn, 5 người đã đi tới khu vực dành cho đệ tử chân truyền.

Khu vực chân truyền so với khu vực nội tông càng to lớn hơn, thế nhưng người ở nơi đây ít hơn rất nhiều so với khu vực nội tông.

Đại điện đệ tử chân truyền như trước vẫn do Triệu Vô Tẫn chủ trì.

Kỳ thực Trưởng Lão nội tông chia làm 2 loại, một loại là Trưởng Lão nội tông thông thường, một loại là Trưởng Lão chân truyền.

Trưởng Lão chân truyền cho đến bây giờ chỉ có mười người, muốn số lượng ít đi, trừ phi có người chết đi, hoặc bị cách chức, còn nếu như… muốn thủ tiêu Trưởng Lão chân truyền, gần như không có khả năng.

“Đây là quần áo cùng với vật dụng của đệ tử chân truyền, về phần bội kiếm, lúc trước đã ban thưởng cho các ngươi, cho nên sẽ không ban thêm nữa, đây là chìa khóa nơi ở của các ngươi, một lát nữa sau khi rời đi, sẽ có Chấp Sự dẫn đường cho các ngươi.”

Nói xong, Triệu Vô Tẫn có vẻ như cảm ứng được gì đó, vẻ mặt tươi cười nói: “Cung kính nghênh đón Tông Chủ tới.”

5 người Lý Phù Trần hoảng hốt, vội vã quay đầu lại nhìn về phía sau.

Bên ngoài Đại điện đệ tử chân truyền, một đạo ánh sáng bay vút mà đến, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, bên ngoài một thân quần áo màu trắng, tuổi tác ước chừng hơn bốn mươi, khí tức trên người, thu liễm không lộ ra, nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy có một sự uy nghiêm không thể chống cự, đối mặt với người trung niên mặc đồ trắng này, mọi người căn bản không thể nào nhìn thẳng, chỉ mới nhìn thoáng qua liền vội vã cúi đầu, đây không phải là không muốn, mà là không thể.

“Sinh mệnh tầng thứ uy áp, chẳng lẽ là…”

Lý Phù Trần trong đầu xuất hiện một cái ý niệm.
Bình Luận (0)
Comment