Vợ Của Vua Địa Ngục Chồng Ma Của Em

Vợ Của Vua Địa Ngục Chồng Ma Của Em

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

2,838

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Đọc truyện Vợ của vua địa ngục chồng ma của em full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Vợ của vua địa ngục chồng ma của em, Vợ của vua địa ngục chồng ma của em review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Đọc truyện tiểu thuyết ngôn tình Vợ của vua địa ngục chồng ma của em full, cập nhật nhanh tại ngontinhhay.com

**************

“Trên người cô sở hữu khá thở của tôi, lửa kia chỉ mang thể làm hại tới người sống, không có tác dụng tới cô, mau lên” Lãnh Mạch nói.

Tôi chợt nhớ lại vệt máu anh ta ấn trên ngực tôi.

“Cầu xin con, mau cứu chúng ta đi, Đồng Đồng” Bố tôi lớn tiếng gọi tôi: “Kêu người bạn quỷ của con cứu chúng ta đi”

 

Dạ Minh thô bạo tiếp cận Đồng Đồng, cô gái nhỏ bị ép lại vào tường, anh ta khoanh tay, hững hờ nhìn cô: “Sao vậy, chờ tôi xâm phạm cô sao? Người giao kết của Lãnh Mạch, tôi cũng muốn thử xem”

 

“Hahaha” Cô gái nhỏ ôm ấp vai: “Tôi không biết người giao ước là chiếc gì, tôi chỉ cầu xin anh hoặc Lãnh Mạch, đừng tới nữa, tôi siêu muốn trở lại như ngày xưal”

 

“Trở lại như ngày xưa sao? Hahaha” Dạ Minh bật cười: “Cô còn muốn trở lại ngày xưa hả? Từ khi cô sinh ra đã được định sẵn thân phận như vậy rồi. Hồi trước là cô chưa thức thức giấc thôi, bây giờ cô đã thức tỉnh, trên người cô lại sở hữu tương đối thở của Lãnh Mạch, cô đã là người giao kết của Lãnh Mạch”

 

“Người giao kết là chiếc quái gì vậy?” Cô hỏi.

 

“Muốn biết sao?” Dạ Minh lại phấn khởi.

 

Cô gái nhỏ nhìn anh ta chằm chằm.

 

Dạ Minh tự đắc, hai người cộng nhau đi ra khỏi ngõ, anh ta hất cằm lên, cố ý trêu chọc cô: “Muốn biết thì hôn tôi một cái.”

 

“Vừa rồi tôi không đề cập gì, hẹn gặp lại!” Cô gái nhỏ lại trợn tròn mắt.

 

Cô trợn mắt lên trông thật đáng yêu, Dạ Minh cười nhạt, định kiến trước đây của anh ta đối sở hữu cô gái này ko còn nữa, anh ta cho rằng cô có chút buồn cười, anh ta đưa tay trâm đầu cô: “Cô hơi thú vị”

Tôi ko dám chậm trễ thêm nữa, cố nén lại nỗi sợ hãi rồi lôm cồm bò dậy, tiếp tục co cảng chạy.

Tôi ko biết chạy tới tòa nhà Vương thị rồi có được cứu hay không, nhưng ngày nay tôi cũng ko biết bắt buộc đi đâu, chỉ có thể khiến theo lời của Lãnh Mạch dặn.

Tôi chạy 1 khá đến tòa nhà Vương thị, may sao đèn phòng bảo vệ vẫn còn sáng, tôi mừng nhãi con chạy đến gõ cửa: “Xin hỏi với ai không?”

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Rể cuồng lâm chi diêu thẩm mộng thần – tiểu bạch

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận