Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1399 - Chương 1399. Nếu Dám Chọc Hắn, Sớm Muộn Gì Cũng Bị Nhổ Cỏ Tận Gốc

Chương 1399. Nếu dám chọc hắn, sớm muộn gì cũng bị nhổ cỏ tận gốc
Chương 1399. Nếu dám chọc hắn, sớm muộn gì cũng bị nhổ cỏ tận gốc

Cho nên sắc mặt của Sinclairmont và Tào Hoành Đồ càng trở nên âm u, nhưng lại không thể làm được gì, cực kì buồn bực.

Đặc biệt là những quý tộc thế gia này lại có vài cách nhìn khác về Vương Đằng, cũng không ngăn cản hậu bối nhà mình kết giao với hắn.

Có lẽ từ góc nhìn của bọn họ, sau khi có được tước vị, Vương Đằng đã có tư cách qua lại với bọn họ.

Đương nhiên, cũng xem trọng Vương Đằng hơn.

Dù sao hắn tuổi tác trẻ trung đã không dễ sống chung như vậy, dám đối kháng với cường giả cấp Vực Chủ, không phải việc người bình thường có thể làm được!

“Được rồi! Được rồi!” Các lão xua xua tay, mở miệng nói: “Cuộc thi đến đây kết thúc, vòng thi lần này là Vương Đằng thắng.”

“Cảm ơn các lão!”

Nếu các lão cũng đã lên tiếng, Vương Đằng đương nhiên đúng chừng mực thì dừng tay, không tiếp tục công kích Tào Hoành Đồ và Sinclairmont.

“Không cần cảm ơn ta, đây đều là kết quả do tự ngươi đạt lấy.” Các lão nhàn nhạt nói.

“Mọi chuyện kết thúc, các vị theo ta về Đế tinh thôi.”

“Vâng!” Mọi người nghe vậy, đồng loạt đồng ý.

Vương Đằng cũng vâng một tiếng, hành lễ với các lão, sau đó thu lại tất cả số Hỏa Ô Thiềm và Hỏa Hà tinh.

Những thứ này đều là thu hoạch của hắn chuyến này, có lợi ích không nhỏ với Tiểu Bạch và Thiết Giáp Viêm Hạt, không thể lãng phí được.

“Kỳ gia chủ, chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi, lát nữa sẽ rời khỏi đây.” Các lão quay đầu nói với Kỳ Thành Thiên.

“Được, ta tiễn các lão và các vị.” Kỳ Thành Thiên gật đầu.

Sau đó hắn tự tiễn mọi người ra đến bên ngoài nơi ở của nhà họ Kỳ, nhìn thấy bọn họ lên xe bay năng lượng phù văn của cảng đậu phi thuyền.

Vương Đằng cũng đi theo sau lưng mọi người, đi lên xe bay.

Kỳ Thiên Thành nhìn theo bóng dáng Vương Đằng, muốn nói lại thôi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại hóa thành một tiếng thở dài.

Người ta lấy được truyền thừa, liên qua gì với nhà họ Kỳ bọn họ chứ.

...

Sau khi đám người Vương Đằng rời khỏi nơi ở nhà họ Kỳ, bèn đi thẳng về cảng neo đậu phi thuyền tinh cầu, đi lên chiếc phi thuyền đầu tiên, quay về Đế tinh Đại Càn.

Mọi thứ đều giống như lúc đến, không mảy may xáo trộn.

Nhưng mọi người đều biết, sau khi bọn họ quay về Đế tinh, chắc chắn sẽ khuấy động lên một đợt sóng lớn trong giới thượng tầng đế quốc.

Đã rất nhiều năm đế quốc chưa xuất hiện quý tộc mới.

Tuy rằng tước vị quý tộc này vẫn được truyền thừa từ danh hiệu quý tộc cũ, nhưng người vẫn là người mới, không phải bất cứ con cháu của gia tộc nào cả, cũng không phải cường giả thành danh từ lâu trong đế quốc.

Những điều kiện này, đặt vào lúc trước, bất luận là thế nào cũng không thể lấy được tước vị.

Nhưng Vương Đằng đã làm được rồi.

Đường đường chính chính thắng được Tào Hoành Đồ cấp Vực Chủ, ôm chặt tước hiệu vào lòng, không ai có thể nghi ngờ.

Cho nên sau khi kết quả nào truyền về Đế tinh, chắc chắn sẽ khiến tất cả mọi ở Đại Càn kinh ngạc.

Thậm chí không nghĩ cũng biết, ngày Vương Đằng kế thừa tước vị, e rằng sẽ là một khung cảnh cực kì hiếm thấy.

...

Lúc này, trên phi thuyền.

Sinclairmont, Waltgu của gia tộc Pylax, và Tào Hoành Đồ đều tụ tập trong một gian phòng rộng lớn xa xỉ.

Sinclairmont đang kể lại gặp gỡ lần này ở Hỏa Hà giới.

“Cái gì? Hai loại Dị hỏa thiên địa?!” Waltgu vừa nghe thế tin tức này, ánh mắt mở to, mặt đầy hoài nghi.

Nếu không phải Sinclairmont và Tào Hoành Đồ bảo đảm thêm một lần nữa, hắn cũng không dám tin đây là sự thật.

Bởi vì chuyện này thực sự quá khó tin.

Một loại Dị hỏa thiên địa đã vô cùng hiếm thấy, Vương Đằng lại có hai loại.

Hơn nữa một loại trong số đó còn lấy được từ trong Hỏa Hà giới.

Waltgu hận không thể bóp chết Sinclairmont, quá vô dụng. Hai Vực Chủ lại không tranh được với một võ giả cấp Hành Tinh.

Cần bọn họ để làm gì?

“Hai người các ngươi đúng là phế vật!” Waltgu đỏ ngầu hai mắt, tức giận mắng chửi.

Sắc mặt Tào Hoành Đồ và Sinclairmont đều vô cùng khó coi, nhưng đối mặt với sự giận dữ của Waltgu, họ lại không dám mở miệng phản bác.

Bởi vì địa vị của Waltgu trong gia tộc Pylax không tầm thường, hắn là người kế thừa gia chủ đời tiếp theo, có hi vọng đột phá cấp Giới Chủ!

“Tiểu tử đó lại có hai loại Dị hỏa thiên địa, chuyện này chắc chắn phải bẩm báo với các lão tổ trong nhà, để bọn họ ra mặt.” Waltgu hít sâu mấy hơi, ép bản thân bình tĩnh, trầm giọng nói: “Thế nhưng chuyện này phải đợi thêm, dù sao thì hắn chỉ vừa kế thừa tước vị, nếu chúng ta lập tức động thủ với hắn, không thể nghi ngờ là khinh thường đế quốc.”

Sinclairmont và Tào Hoành Đồ cũng biết chỉ có thể như thế, gật đầu, không khí trong phòng thoáng trầm lắng.

“Còn một chuyện nữa.” Sinclairmont đột nhiên nói.

“Có chuyện gì nữa nói rõ một lần luôn đi.” Waltgu lạnh giọng nói.

“Tiểu súc sinh kia có thiên phú không gian.” Sinclairmont nói.

“Thiên phú không gian!!!”

Lần này, Waltgu lại kinh ngạc.

“Làm sao hắn có thể có thiên phú không gian được?” Tào Hoành Đồ cũng vô cùng kinh ngạc, ánh mắt mở to đến cực hạn.

“Không có gì là không thể, ta tận mắt nhìn thấy, nếu không ngươi cho rằng hắn có thể sống sót trong tay ta được à.” Sinclairmont nói.

Waltgu và Tào Hoành Đồ dù có không tin, cũng không thể không thừa nhận lời nói của Sinclairmont có đạo lý.

Một võ giả cấp Hành Tinh có thể khiến cường giả cấp Vực Chủ hết lần này đến lần khác thua thiệt, bản thân chuyện này đã rất li kì cổ quái rồi. Nếu không phải có át chủ bài người thường không có được, sao hắn có thể làm được.

“Cần phải diệt trừ tiểu tử này, uy hiếp của hắn lớn hơn Nam Cung Việt lúc trước quá nhiều. Thời gian sau, hắn chắc chắn sẽ trở thành uy hiếp đến chúng ta.” Waltgu lạnh lùng nói.

Phía khác, Vương Đằng ở trong phòng của mình kiểm kê thu hoạch. Hắn không biết đám người Tào Hoành Đồ đang làm gì, nhưng không cần nghĩ cũng có thể đoán ra bọn họ trải qua chuyện này, chắc chắn sẽ nghĩ cách đối phó với hắn.

Ban đầu, hắn vốn định bụng sẽ tìm cơ hội hại chết Tào Hoành Đồ và Sinclairmot lúc vừa mới rời khỏi Hỏa Hà giới, nhưng sau này, nào là truyền thừa Giới Chủ Hoả Hà, nào là nhặt bong bóng thuộc tính không gian, thực sự không có thời gian để tâm đến bọn họ.

Hết chương 1399.
Bình Luận (0)
Comment