Ấn kí truyền thừa ở mi tâm Vương Đằng không thể nào là giả, vì thế mọi người đều không còn gì để hoài nghi.
Mà Vương Đằng có được truyền thừa, trên cơ bản đã là người chiến thắng cuối cùng, trừ phi Tào Hoành Đồ có thể thắng được hai nhiệm vụ trước đó.
Mới có thể so sánh một hai với Vương Đằng.
Nhưng Tào Hoành Đồ không có tự tin, sắc mặt hắn u ám như chảy ra nước vậy.
Vương Đằng thầm cười hi hi trong lòng, rõ ràng không muốn dừng lại ở đây. Ánh mắt vừa chuyển, hắn phất tay lấy Hỏa Hà tinh và Hỏa Ô Thiềm từ trong nhẫn không gian ra.
Ầm!
Một tiếng vang nặng nề truyền ra.
Chỉ thấy trên mặt đất chất đầy thân thể không lồ của Hỏa Ô Thiềm và lượng lớn tinh thạch màu đỏ như lửa.
Hai thứ này giống như hai hòn núi nhỏ chất ở hai bên, khiến người ta nhìn đến mức không thốt nên lời.
“Đây là Hỏa Hà tinh ta đã khai quật ra, cùng Hỏa Ô Thiềm săn được, có tầm một trăm ngàn cân Hỏa Hà tinh, và hơn hai ngàn con Hỏa Ô Thiềm.” Vương Đằng thản nhiên mở miệng nói.
“...”
Phù!
Xung quanh im lặng, sau đó một loạt tiếng hít thở đồn dập nổ ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc vô cùng.
Hơn một trăm ngàn cân Hỏa Hà tinh!
Hơn hai ngàn con Hỏa Ô Thiềm, hơn nữa có không ít còn là tinh thú cấp Hoàng trung vị!
Rốt cuộc tên Vương Đằng này đã làm thế nào?
Dù đổi lại là bọn đi vào trong Hỏa Hà giới, cũng không dám chắc bản thân mình có thể làm được đến mức độ thế này.
Nên biết rằng tài nguyên bên trong Hỏa Hà giới hầu như đã khô cạn, đặc biệt là Hỏa Hà tinh. Nó đã sớm bị khai quật chỉ còn sót lại một chút ‘cơm thừa canh cặn’, vậy mà còn có thể đào ra được một trăm ngàn cân, thật không thể tưởng tượng.
Kỳ Thành Thiên là người hiểu rõ tình hình của Hỏa Hà giới nhất, hiện tại nhìn thấy cảnh tượng này, hắn thậm chí hoài nghi phải chăng Vương Đằng đã thu thập lượng lớn Hỏa Hà tinh từ trước rồi đem vào trong Hỏa Hà giới, hiện tại lấy ra bổ sung đủ số hay không.
Có điều suy nghĩ lại thì thấy không thể, Hỏa Hà tinh là đặc sản của Hỏa Hà giới, thế giới bên ngoài dù có đi nữa, cũng không nhiều, không thể gom được số lượng trăm ngàn cân.
Cho nên đống này rất có thể là do Vương Đằng tự đào ra được từ Hỏa Hà giới.
Lẽ nào tên này là chuột chũi khoan đất sao?
Kỳ Thành Thiên không nhịn được phỉ báng từ tận đáy lòng.
Nếu Vương Đằng biết được cách nghĩ của Kỳ Thành Thiên, nhất định sẽ phun nước bọt vào mặt hắn.
Mẹ nó chuột chũi khoan đất!
Ông đây đào nhiều Hỏa Hà tinh cũng sai sao?
May mà hắn không biết, lúc này hắn quay đầu nhìn về phía Tào Hoành Đồ, tốt bụng nhắc nhở: “Tào sư huynh, đồ của ngươi đâu? Cũng lấy ra kiểm kê một lượt đi.”
Cả gương mặt Tào Hoành Đồ lập tức tái xanh.
Lòng dạ của tên tiểu tử này đen tối quá, thắng rồi thì thôi đi, còn muốn kéo hắn ra hung hăng đạp một phát.
Hơn nữa một phát này rõ ràng muốn đạp lên mặt hắn, khiến hắn mất mặt hoàn toàn.
“Không cần đâu, ta nhận thua.” Tào Hoành Đồ chỉ có thể đánh gãy răng rồi nuốt xuống bụng.
Vừa nghĩ đến dáng vẻ hăng hái hăm hở, tự tin ngập tràn lúc vừa mới vào Hỏa Hà giới, so với lúc này, đúng là ngập tràn cay đắng, không còn sót lại chút gì.
Thua rồi!
Thua hoàn toàn.
Mặt mũi quét đất mất sạch
Tào Hoành Đồ cảm thấy hai mắt tối sầm, chỉ muốn rời khỏi nơi này sớm.
Mọi người không ngờ Tào Hoành Đồ lại nhận thua dứt khoát như thế, nên hơi ngạc nhiên. Dù sao chuyện này cũng là việc liên quan đến tước vị, hắn trù tính phấn đấu nhiều năm vì chuyện này như thế, bây giờ nói nhận thua là nhận thua, lẽ nào không hề có chút không cam lòng nào sao?
Không ai có thể thấu hiểu sự không cam lòng của Tào Hoành Đồ, nhưng không cam lòng cũng vô dụng. Chuyện đã đến nước này, Tào Hoành Đồ đã không còn khả năng xoay chuyển rồi.
“Sư huynh, sao ngươi lại nhận thua? Chúng ta vẫn chưa thi đấu mà.” Vương Đằng hỏi, dáng vẻ rất kinh ngạc.
Mọi người: “…”
Nhưng với định lực của Tào Hoành Đồ, hắn cũng không khỏi nổi máu tức giận, ánh mắt bực dọc nhìn Vương Đằng, vỏ bọc ngụy trang lúc trước đã biến mất sạch sẽ.
Mọi người có được thêm hiểu biết mới về bụng dạ đen tối của Vương Đằng.
Vả mặt trước mặt mọi người, chẳng qua chỉ là như thế.
“Vương Đằng, ngươi đừng quá đáng!” Tào Hoành Đồ tức giận hét.
“Hả, có sao, ta chỉ cảm thấy vẫn chưa thi đấu mà đã nhận thua, thực sự hơi đáng tiếc. Lỡ đâu hai nhiệm vụ trước Tào sư huynh ngươi hoàn thành tốt hơn ta, vậy không phải là thắng rồi à, dù sao các ngươi cũng có hai cường giả cấp Vực Chủ đi vào trong Hỏa Hà giới mà.” Vương Đằng nói.
Sắc mặt Tào Hoành Đồ cứng đờ. Hắn tức giận đến mức nghẹn họng không nói nên lời, sắc mặt tái xanh, hai mắt như muốn phun ra lửa.
Mọi người lúc này mới hồi thần lại, Sinclairmont cũng vào Hỏa Hà giới cùng Tào Hoành Đồ. Hay nói cách khác, dưới tình hình đối mặt với hai cấp Vực Chủ, Vương Đằng vẫn thắng lợi!
Là Tào Hoành Đồ và Sinclairmont quá phế, hay là Vương Đằng quá mạnh?
Ánh mắt mọi người dừng lại trên người Tào Hoành Đồ và Sinclairmont đều hơi kỳ quái.
“Khinh người quá đáng!” Sinclairmont nhìn thấy những ánh mắt này, sắc mặt sa sầm, bị Vương Đằng chọc tức đến toàn thân run rẩy.
“Chậc chậc, tên Vương Đằng này quả thực không phải trái hồng mềm gì. Tào Hoành Đồ và Sinclairmont sắp bị chọc cho tức chết rồi!”
“Dám một mình đến Đế tinh tranh đoạt tước vị, sao có thể là người đơn giản.”
“Hơi xấu bụng, với tâm tính này, ít có mấy người trong đám con cháu nhà chúng ta có thể so bì được với hắn!”
“Haiz, đúng thật là, tiểu tử này khá thú vị đấy.”
“Sau này hắn có được tước vị rồi, ngược lại có thể để cho đám thanh niên trong nhà đi học hỏi nhiều hơn.”
…
Những thành viên của của Quý tộc Bình nghị các này có hiềm nghi có xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, không ngừng thấp giọng bàn tán sau lưng.
Tuy rằng bọn họ đã cố ý hạ thấp giọng, nhưng nơi này đều là võ giả có thực lực mạnh mẽ, hầu như ai cũng nghe thấy rõ.