Sau khi những quý tộc tiến vào, sẽ có thị nữ sắp xếp bọn họ vào chỗ ngồi.
“Công tước Tư Đồ đến!”
Đột nhiên một loạt tiếng ồ lên truyền đến, ngay cả quý tộc đã ngồi vào trong hậu viện cũng không khỏi đứng dậy.
Đây chính là một Công tước, không phải quý tộc nhỏ bình thường có thể so sánh, hơn nữa bản thân hắn có thực lực mạnh mẽ, chính là tồn tại cấp Giới Chủ.
Không ngờ đêm nay hắn lại đích thân đến, mặt mũi của Nam tước Vương Đằng này thật đủ lớn.
Vương Đằng cũng hiện thân đón chào, chắp tay với người đàn ông uy nghiêm tiến đến nói: “Công tước Tư Đồ đích thân đến, thật sự khiến phủ Nam tước này của ta sáng sủa rực rỡ hẳn ra!”
“Ha ha ha, Nam tước Vương Đằng khách sáo rồi, ta chỉ đến uống một chén rượu mà thôi.” Tư Đồ Nam mỉm cười nói.
“Công tước Tư Đồ muốn uống rượu, đương nhiên ta phải dùng rượu ngon tốt nhất để tiếp đãi ngươi.” Vương Đằng cười, vươn tay ra: “Mời mau vào bên trong.”
Tư Đồ Nam theo Vương Đằng đi về sân sau.
Phía sau hắn, một đám người trẻ tuổi đi theo, có nam có nữ, tuổi tác cũng không lớn, đều ném ánh mắt tò mò lên Vương Đằng.
Bọn họ đều rất muốn xem thử Nam tước Vương Đằng khiến cho gia chủ bọn họ đều cực kỳ tán thưởng này rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt, là có ba đầu? Hay là sáu cánh tay?
Hiện giờ ở bên ngoài, đã truyền sự tích của Nam tước Vương Đằng này vô cùng kì diệu.
Nghe nói lúc hắn lên thang trời kích hoạt ba ngàn phù văn, thiên phú còn mạnh hơn Đế tử năm đó, không biết có phải là thật không?
Người đến không ít, may mắn Vương Đằng đã cân nhắc đến loại tình huống này, chỗ ngồi đều được sắp xếp theo các gia tộc, từng gia tộc đều có vị trí đầy đủ, cũng đủ cho mấy người trẻ tuổi này ngồi.
“Bá tước Vương thị đến!”
“Công tước Stuart đến.”
Bên này Vương Đằng vừa mới sắp xếp xong cho đám người Công tước Tư Đồ Nam, âm thanh thông báo lại truyền đến từ ngoài cửa.
“Công tước Tư Đồ, xin lỗi vắng mặt một chút.” Vương Đằng đành phải nói với Tư Đồ Nam.
“Mau đi đi, đêm nay ngươi là nhân vật chính, ta cũng không thể chiếm đoạt ngươi.” Công tước Tư Đồ Nam cười ha ha, nói.
Vương Đằng lại tạ lỗi một tiếng, mới xoay người đi ra ngoài nghênh đón những người khác.
Đợi đến khi Vương Đằng rời khỏi, Tư Đồ Nam mới quay đầu cười hỏi: “Cảm thấy thế nào? Uyển Nhi.”
Phía sau hắn, một cô gái mặt mang lụa mỏng, mặc quần áo màu xanh, khẽ động đôi mắt.
“Còn xuất sắc hơn đệ tử thế gia tầm thường.” Giọng nói của Tư Đồ Uyển Nhi lạnh lẽo nói.
Tuy rằng đang tán thưởng Vương Đằng, nhưng giọng điệu lại không chút dao động, lạnh lẽo giống như một đầm nước lạnh.
“Ngươi đừng xem thường hắn, hắn cũng không đơn giản đâu!” Tư Đồ Nam ý vị sâu xa nói.
“Uyển Nhi mỏi mắt mong chờ.” Tư Đồ Uyển Nhi nói: “Nhưng chỉ e người này là đồ háo sắc nhỉ.”
“Ồ? Sao lại nói lời này?” Tư Đồ Nam ngạc nhiên hỏi.
Có phải điểm chú ý của con gái mình có hơi sai lệch hay không?
“Bốn phía đều là thị nữ xinh đẹp. Ngày hôm qua hắn vừa mới chuyển vào phủ Nam tước, có thể nhìn thấy những thị nữ này là nô lệ mua tới tạm thời. Đối với một Nam tước, loại thị nữ có nhan sắc này, chỉ e có giá cả không rẻ, mà hắn lại tiêu tiền như nước, không phải đồ háo sắc là gì?” Tư Đồ Uyển Nhi bình thản nói.
“Aha, ngươi nói khá có đạo lý.” Tư Đồ Nam gật đầu, nhưng vẫn giải thích thay Vương Đằng một câu: “Chẳng qua là đàn ông mà, không phải là không thể hiểu được.”
“....” Tư Đồ Uyển Nhi nghiêm túc nhìn hắn.
Ngươi nghiêm túc sao?
Tư Đồ Nam ngượng ngùng cười, vội vàng ngậm miệng không nói. Thảo luận loại chuyện này trước mặt con gái, hình như có vẻ không tốt lắm.
....
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều quý tộc đến, nhất là người đến sau, ngay cả Bá tước, Công tước cũng có vài người đến.
Đương nhiên cũng có một vài người phái người đến, không phải gia chủ mang tước vị thật sự đích thân có mặt.
Những người này hoặc là chướng mắt Nam tước Vương Đằng này, hoặc đối địch với hắn.
Tuy rằng Vương Đằng không biết bản thân mình đắc tội với bọn họ khi nào, nhưng tranh chấp lợi ích giữa các quý tộc, không phải nói có thể nói rõ ràng trong hai ba câu được.
Rất nhiều quý tộc đều dẫn theo các hậu bối, bởi vậy nhân số càng nhiều lên.
Trong bữa tiệc, mọi người bắt chuyện với nhau, nghị luận chuyện lớn xảy ra trong vũ trụ, hoặc thảo luận thiên tài nào đó mới nổi lên, rất náo nhiệt.
Người trẻ tuổi quen biết tụ cùng một chỗ, nói cười, bàn luận thời sự, hoặc là các loại tin tức bát quái....
“Gia tộc Pylax đến!” Đột nhiên, một tiếng hét thật lớn truyền vào.
Bốn phía rơi vào yên tĩnh!
Gia tộc Pylax!
Không phải bọn họ có mâu thuẫn với Nam tước Vương Đằng sao? Sao cũng đến rồi?
Vương Đằng đang nghênh đón khách khứa nghe thấy âm thanh này, không khỏi híp mắt, tinh quang chợt lóe qua trong mắt.
Lập tức chỉ thấy một đoàn người đi đến, người dẫn đầu chính là một ông già cao to, râu lông mày đều là màu đỏ như lửa, nơi ấn đường có một ấn ký hỏa diễm màu đỏ như lửa, khí thế vô cùng mạnh.
Hai người Waltgu và Sinclairmont thành thật đi theo phía sau hắn.
Đồng thời, còn có một vài người trẻ tuổi của gia tộc Pylax, hiển nhiên Adris ở trong đó.
Trận thế này, vừa nhìn đã biết không phải chúc mừng đơn giản như vậy.
“Chậc, đó là một lão tổ cấp Giới Chủ của gia tộc Pylax, sao hắn xuất hiện rồi?” Rất nhiều người nhìn thấy ông lão kia, không khỏi thấp giọng kinh ngạc hô lên.
“Một bữa tiệc Nam tước mà thôi, lại gọi cả lão cổ hủ cấp Giới Chủ của gia tộc Pylax đến.”
“Xem ra đêm nay bữa tiệc của Nam tước này sẽ không thuận lợi vậy!”
....
Bên kia, Công tước Tư Đồ Nam hơi nhíu mày.
“Cha, rốt cuộc gia tộc Pylax này muốn làm gì?” Tư Đồ Uyển Nhi nghi hoặc truyền âm hỏi.
“Ai biết, chẳng qua ắt hẳn sẽ không phải là chuyện tốt gì. Hừ, đường đường vương tộc khác họ, lại từng bước ép sát với một Nam tước mới được phong như thế, cũng không ngại mất mặt, thật sự cho rằng có thể một tay che trời!” Tư Đồ Nam lạnh lùng hừ nói.
“Bọn họ quen thói cao cao tại thượng, đương nhiên sẽ như thế.” Tư Đồ Uyển Nhi thản nhiên nói.
....