Gia tộc Pylax kẻ đến bất thiện, không ai biết đợi sau khi bữa tiệc bắt đầu, bọn họ có đột nhiên làm khó dễ hay không.
Loại chuyện này, bọn họ không phải không làm được.
Các quý tộc đương nhiên sẽ không dễ dàng nhúng tay vào ân oán giữa gia tộc Pylax và Vương Đằng, hôm nay đến tham gia bữa tiệc đã là rất nể mặt rồi, cuối cùng sẽ như thế nào, bọn họ không quản được.
Trên bàn tiệc, không ít người lộ ra vẻ mặt thích thú. Bọn họ rất muốn xem thử Nam tước Vương Đằng này sẽ đối phó thế nào, bữa tiệc này lại kết thúc thế nào?
Rất nhiều người rõ ràng không xem trọng Vương Đằng. Đừng thấy vừa rồi hắn giống như khiến cho mọi người của gia tộc Pylax chịu nhục không nhỏ, nhưng chung quy chỉ là miệng lưỡi lợi hại, không ảnh hưởng đến điều gì, thậm chí chỉ sẽ càng chọc giận Giới Chủ Nộ Viêm của gia tộc Pylax hơn.
Lúc này, đám người của gia tộc Pylax như tiến vào nhà mình, ngồi ở đó ăn uống. Một người đám trẻ tuổi lớn tiếng nói cười, thỉnh thoảng nhìn về phía Vương Đằng lộ ra nụ cười chế giễu, hoàn toàn không đặt Nam tước như hắn vào mắt.
Mọi người thấy ở trong mắt, đều cảm thấy gia tộc Pylax làm rất quá đáng, trong lòng cũng không khỏi hơi đồng tình với Vương Đằng.
Vương Đằng lại không lộ ra biểu cảm gì đặc biệt, không thèm nhìn bọn họ một lần, tiếp tục nghênh đón khách khứa, bình tĩnh tự nhiên.
Ngay trong không khí như vậy, cách thời gian bữa tiệc mở ra càng ngày càng gần.
Tất cả mọi người cho rằng sẽ không có nhân vật có sức nặng gì có mặt nữa.
“Nam tước Vương Đằng, gia tộc Pylax chúng ta chính là khách khứa tôn quý nhất tối nay của ngươi, ngươi còn không tự biết.” Adris ha hả cười nói.
“Đúng vậy, gia tộc Pylax chúng ta có thể đến, là cho ngươi mặt mũi to lớn, về phần vương tộc khác, căn bản sẽ không đến.” Một người trẻ tuổi khác của gia tộc Pylax cũng phụ họa nói.
“Bữa tiệc nhanh chóng bắt đầu đi, chúng ta đều đói bụng rồi.” Đồng thời còn có người kêu la nói.
....
“Gia tộc Pylax này có phần hơi quá đáng một chút.” Tư Đồ Uyển Nhi nói.
“Thật sự không cần cả mặt mũi nữa rồi.” Tư Đồ Nam lạnh lùng hừ một tiếng, đang muốn mở miệng.
Ngoài cửa, tiếng hét lớn lại vang lên lần nữa.
Hơn nữa lần này không phải một cái tên hai cái tên, mà là một chuỗi dài tên tuổi!
“Tông sư đan đạo liên minh Phó Chức Nghiệp Hoa Viễn chúc mừng Nam tước Vương Đằng!”
“Tông sư đan đạo liên minh Phó Chức Nghiệp Harold chúc mừng Nam tước Vương Đằng!”
“Tông sư đan đạo liên minh Phó Chức Nghiệp Kirton chúc mừng Nam tước Vương Đằng!”
....
“Tông sư luyện tạo liên minh Phó Chức Nghiệp Maud chúc mừng Nam tước Vương Đằng!”
....
“Tông sư phù văn liên minh Phó Chức Nghiệp Alfred chúc mừng Nam tước Vương Đằng!”
....
Từng nhân vật cấp Tông sư của liên minh Phó Chức Nghiệp hiện diện, khiến cho quý tộc của cả bữa tiệc đều chấn động, rơi vào trong sửng sốt.
Tình huống gì vậy?
Vì sao có thể có nhiều nhân vật cấp Tông sư đến như vậy?
Trước sau cộng lại cũng có hơn mười mấy người.
Quả thực khủng bố như vậy!
Mọi người hoàn toàn không hiểu ra sao, đáy lòng chấn động, ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía cửa lớn.
Ngay cả sắc mặt của mọi người trong gia tộc Pylax cũng hơi thay đổi. Nếu chỉ là một hai Tông sư, bọn họ sẽ không cảm thấy gì, nhưng thế này thì quá nhiều rồi!
Thằng nhóc Vương Đằng này sở hữu năng lượng này từ khi nào? Có thể mời nhiều nhân vật cấp Tông sư đến như vậy.
Vương Đằng nhìn thấy biểu cảm của mọi người, mỉm cười, cao thâm khó lường đứng dậy, đi nghênh đón.
Mười mấy Tông sư từ bên ngoài cùng nhau đi đến, Tông sư Alfred dẫn đầu cười nói: “Các hạ Vương Đằng, chúng ta không tới trễ chứ?”
Dưới trường hợp nhiều người như vậy, hắn không gọi Tông sư Vương Đằng ngay tại chỗ.
Các Tông sư khác cũng lần lượt chúc mừng, tiến lên chào hỏi Vương Đằng.
“Các vị Tông sư tới vừa đúng lúc.” Vương Đằng cười, trêu ghẹo nói: “Nhưng có người đã không đợi nổi nữa, đang thúc giục ăn cơm đó, các ngươi chậm một chút nữa, có thể không đuổi kịp rồi.”
Mọi người nghe vậy, ánh mắt lập tức quỷ dị, tất cả đều hướng ánh mắt về người đám người gia tộc Pylax.
“....” Mọi người gia tộc Pylax.
Con mẹ nó thúc giục ăn cơm!
Xem cả nhà bọn họ giống như thùng cơm.
Sắc mặt của đám người gia tộc Pylax biến thành màu đen, buồn bực muốn hộc máu, tên khốn này quá độc ác! ĐM khiến người ta buồn nôn!
Tất cả bọn họ đều hung hăng trừng thanh niên đòi mở tiệc.
Đều do tên ngu ngốc này, nếu không phải hắn đòi mở tiệc, gia tộc Pylax cũng sẽ không mất mặt thế này.
Tư Đồ Nam không nhịn được muốn vỗ chân cười to, nhưng tình huống thực tế không cho phép hắn làm như vậy, vô cùng tiếc nuối.
Ngay cả Tư Đồ Uyển Nhi tính tình lạnh lùng, cũng có hơi buồn cười, may mà cái khăn mặt che khuất biểu cảm của nàng, chỉ có thể nhìn thấy một đôi đẹp hơi cong lên.
Đám người Tông sư Alfred lập tức chú ý tới không khí quỷ dị tới cực điểm này, ánh mắt dừng ở trên tiêu điểm của toàn hiện trường—— gia tộc Pylax!
Người sáng suốt đều nhìn ra, ý trong lời nói mà Vương Đằng chỉ chính là bọn họ!
Nhưng Vương Đằng không nắm chặt không buông, ghê tởm gia tộc Pylax một chút là được.
Vì thế hắn gọi: “Các vị Tông sư mời vào chỗ.”
“Rốt cuộc sao lại thế này? Vì sao có thể có nhiều Tông sư đến như vậy?” Giới Chủ Nộ Viêm nhíu mày, truyền âm hỏi đám người Waltgu.
“Chúng ta cũng không biết!” Waltgu tỏ vẻ mình vẫn ngơ ngác.
“Có phải là bởi vì lần trước Vương Đằng bán Lôi Nguyên trùng cho Liên minh Phó Chức Nghiệp, cho nên kết giao tình với bọn họ hay không?” Sinclairmont trầm ngâm nói.
“Bán một con Lôi Nguyên trùng thì có thể kết giao tình, sao ta không biết giao tình của Tông sư dễ kết như vậy.” Giới Chủ Nộ Viêm tức giận nói.
“Ặc....” Sinclairmont không lời gì để nói.
Không nhắc tới gia tộc Pylax buồn bực khó hiểu thế nào, những quý tộc khác cũng buồn bực không thôi, hoàn toàn không biết Vương Đằng có quan hệ gì với những Tông sư này?
Bọn họ đều đang thấp giọng nghị luận, âm thầm suy đoán quan hệ của đôi bên, đồng thời cũng nhìn thẳng vào mạng lưới giao thiệp của Vương Đằng một lần nữa.
Không bao lâu, lại có âm thanh truyền đến, còn là vương tộc khác họ.
“Vương tộc Giang thị đến!”
“Vương tộc Cơ thị đến!”
“Gia tộc Callandish đến!”
....