Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1438 - Chương 1438. Ép Buộc! (2)

Chương 1438. Ép buộc! (2)
Chương 1438. Ép buộc! (2)

“Tiêu rồi, Nam tước Vương Đằng đây hoàn toàn bị gia tộc Pylax nhìn chằm chằm.” Tư Đồ Uyển Nhi nghe thấy tin tức này, cũng không nhịn được phát ra một tiếng thở dài từ đáy lòng, cảm thấy đau xót thay Vương Đằng.

“Ai!” Công tước Tư Đồ Nam không khỏi lắc đầu.

Đôi mắt Vương Đằng lóe ra tia sắc bén. Sát ý không cách nào kiềm chế tràn ra từ trong đáy lòng, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống, gương mặt vẫn chưa lộ ra chút nào. Hắn cười ha hả nói: “Ai nha, đều là may mắn thôi, lại nói gia tộc Pylax các ngươi, đường đường vương tước khác họ, sẽ không phải ngay cả một loại dị hỏa thiên địa cũng không có chứ? Nếu như thế thì hơi khó coi. Ôi, các ngươi sẽ không phải có ý đồ với dị hỏa này của ta đấy chứ?”

“....” Sắc mặt mọi người của gia tộc Pylax nhất thời tái xanh, bị sỉ nhục đến cạn lời.

Mọi người hơi ngơ ngác, cảm giác khó có thể tin.

Vậy mà Vương Đằng còn dám sỉ nhục gia tộc Pylax, hắn thật sự là không biết sống chết!

Nhưng Vương Đằng vừa nói như vậy, nếu gia tộc Pylax thừa nhận, chính là hoàn toàn không biết xấu hổ.

Không biết bọn họ sẽ lựa chọn như thế nào?

“Nói như thế nào cũng là vương tộc khác họ, ắt hẳn sẽ không vô liêm sỉ như vậy đúng không?” Vương Đằng tiếp tục nói.

“Ngươi!” Sắc mặt Waltgu lúc xanh lúc trắng, nói không ra lời.

Giới Chủ Nộ Viêm nhẫn nại tới cực hạn, mở to mắt, nhìn Vương Đằng, thản nhiên nói: “Nam tước Vương Đằng, hẳn là ngươi biết tầm quan trọng của dị hỏa thiên địa đối với gia tộc Pylax chúng ta, trên người ngươi có hai loại dị hỏa thiên địa, cho nên không ngại nhường một loại cho chúng ta.”

Cuối bức tranh gặp dao găm!!!

Giới Chủ Nộ Viêm mở miệng, cuối cùng nói mục đích của bọn họ ra, giống như một con độc xà ẩn núp vươn nanh độc về phía con mồi.

Về phần thể diện, bọn họ cũng không để ý!

Chỉ có kẻ yếu mới sẽ để ý thể diện, gia tộc Pylax bọn họ có thể không nhìn thấy.

Không khí lập tức đông cứng lại!

Những quý tộc nhỏ đó không dám thở mạnh chút nào, trong lòng cảm thấy đồng tình thay Vương Đằng.

Cho dù là quý tộc lớn, chính là vương tộc khác họ, các Tông sư Liên minh Phó Chức Nghiệp cũng đều lộ sắc mặt nghiêm trọng, không khí kéo căng thẳng cực hạn.

Đối mặt với Giới Chủ Nộ Viêm, Vương Đằng không chút nào yếu thế, sắc mặt bình thản đến cực hạn.

Dáng vẻ này của hắn khiến cho rất nhiều người không khỏi khâm phục.

Trước thái sơn sụp đổ, mặt không đổi sắc!

Tính tình này không phải người bình thường có thể có đâu.

Ngay sau đó, Vương Đằng lại nở nụ cười, tiếng cười tràn ngập khinh thường: “Các ngươi dựa vào cái gì kêu ta nhường cho một loại dị hỏa thiên địa? Dựa vào mặt mũi của gia tộc Pylax các ngươi sao?”

“Gia tộc Pylax chúng ta sẽ trả ra cái giá khiến ngươi vừa lòng.” Giới Chủ Nộ Viêm nhướng mày, thản nhiên nói.

“Cái giá khiến ta vừa lòng?” Vương Đằng đảo mắt, sờ cằm: “Ồ, cũng không phải không thể.”

“Nói như vậy, ngươi đồng ý rồi?” Sắc mặt Waltgu vui vẻ.

Những người khác của gia tộc Pylax cũng đều mừng rỡ, đồng thời cười khẩy trong lòng.

Vương Đằng này thật sự ngu xuẩn, thật sự cho rằng bọn họ sẽ trả ra cái giá gì.

“Vậy lấy một nửa tài sản của gia tộc Pylax các ngươi ra giao dịch đi.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“....”

Sắc mặt của mọi người trong gia tộc Pylax chợt cứng đờ.

Những người khác cũng kinh ngạc không thôi.

Nam tước Vương Đằng thật dám nói, vừa mở miệng đã muốn một nửa tài sản của gia tộc Pylax. Hắn có biết ý nghĩa của một nửa tài sản của gia tộc Pylax là gì không?

Mọi người cũng không biết nên nói hắn không biết tự lượng sức mình tốt hơn, hay là nói hắn ngây thơ thì tốt hơn.

Gia tộc Pylax rõ ràng sẽ không đồng ý.

Nhưng bọn họ đã phản ứng lại rất nhanh, Vương Đằng vốn không muốn đồng ý với gia tộc Pylax, cho nên mới có thể đưa ra yêu cầu không có khả năng đồng ý này.

“Nam tước Vương Đằng, ngươi quá đáng rồi.” Mặt Giới Chủ Nộ Viêm không chút thay đổi nói.

“Có sao, không phải các ngươi nói có thể trả ra cái giá khiến ta vừa lòng sao. Ắt hẳn các ngươi cũng biết dị hỏa thiên địa quý giá mức nào, muốn một nửa tài sản của gia tộc Pylax ngươi không coi là quá đáng chứ.” Vương Đằng ha ha nói.

“Ngươi quả thực si tâm vọng tưởng.” Âm thanh Waltgu lạnh lùng nói.

“Ta thấy si tâm vọng tưởng chính là các ngươi.” Mặt Vương Đằng đầy vẻ châm chọc, hắn cười khẩy nói: “Không trả nổi thì đừng nói ra, hiện tại là các ngươi xin ta, không phải ta xin các ngươi, đồ ngu!”

“Ngươi mắng ai là đồ ngu!” Waltgu trực tiếp bùng nổ, định lực tốt hơn nữa, giờ phút này cũng không nhịn được.

Vương Đằng thật sự khiến người ta tức giận, lại có thể mắng hắn là đồ ngu!

Hắn là người thừa kế đời tiếp theo của gia tộc Pylax, chưa từng bị ai chửi mắng qua như thế!

“Ai hỏi thì chính là người đó.” Vương Đằng nói.

“Phì phì phì....” Waltgu tức đến thở hổn hển, giống một con sư tử tức giận, muốn lao đến cắn chết Vương Đằng.

Mọi người trợn mắt há mồm.

Quá cứng rồi!

Nam tước Vương Đằng lại trực tiếp khịa thẳng gia tộc Pylax như thế. Cho bọn họ ăn tim gấu gan báo, bọn họ cũng không dám.

Thật sự khủng bố như vậy!

“Đủ rồi!” Giới Chủ Nộ Viêm lạnh lẽo quát một tiếng, nhìn chằm chằm Vương Đằng nói: “Ngươi phải hiểu rõ, thiên địa dị hỏa này ở trên người ngươi, ngươi cũng không giữ được, sớm hay muộn sẽ bị người khác cướp đi, thậm chí ngày nào đó mất đi cùng với cái mạng cũng không biết.”

Mọi người nghe vậy, im lặng một hồi.

Đây rõ ràng là gia tộc Pylax đang uy hiếp!

Không ít người cảm thấy bọn họ rất quá đáng, nhưng ngại uy thế của gia tộc Pylax, nên không ai dám mở miệng.

Lúc này, một Bá tước đứng dậy.

“Không sai, Nam tước Vương Đằng, ta cảm thấy ngươi vẫn nên giao dị hỏa thiên địa ra đây đi, giao dịch với gia tộc Pylax, vẫn tốt hơn so với ngày nào đó bị người ta cướp mất!”

Mọi người sửng sốt một chút, tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía Bá tước này, không ngờ hắn lại có thể ngang nhiên đứng ra thay gia tộc Pylax.

“Nam tước Vương Đằng, bảo vật tuy tốt, nhưng mang ngọc mắc tội đó!” Công tước của gia tộc Steyato cũng mở miệng nói.

Ngay cả một Công tước cũng đứng ra!

Hết chương 1438.
Bình Luận (0)
Comment