Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1439 - Chương 1439. Lợi Kiếm Ra Khỏi Vỏ

Chương 1439. Lợi kiếm ra khỏi vỏ
Chương 1439. Lợi kiếm ra khỏi vỏ

Nhưng chuyện này không dừng lại, sau khi lại có mấy quý tộc lần lượt đứng ra, hiển nhiên đều đứng ở bên phía gia tộc Pylax.

Từ đầu đến cuối, không có một quý tộc dám thay Vương Đằng mở miệng, bởi vì bọn họ không đắc tội nổi gia tộc Pylax.

Vương Đằng lập tức giống như bị cô lập.

Tất cả mọi người không khỏi thương hại Vương Đằng, cảm thấy hắn rất thảm.

“Ha ha ha.” Nhưng mà lúc này, Vương Đằng cũng cười ha ha.

Mọi người vô cùng kinh ngạc.

Không phải là bị tức điên rồi chứ?

Giới Chủ Nộ Viêm nhíu mày, không biết Vương Đằng đang cười cái gì? Đến mức này rồi, lẽ nào hắn còn muốn trở mình sao?

“Ngươi cho rằng ăn chắc ta rồi sao?” Vương Đằng nghiêng đầu, nhìn hắn bình tĩnh nói.

Yên tĩnh!

Vương Đằng vừa nói xong, xung quanh bỗng chốc chìm vào im lặng.

Rất đột ngột, cũng rất bất ngờ!

Gia tộc Pylax đã dồn Vương Đằng đến bên vách núi, còn có những đại quý tộc khác lên tiếng nên áp lực được tạo thành lớn đến mức nào là điều có thể tưởng tượng ra được.

Nếu đổi lại bất kỳ quý tộc nhỏ bé nào vào trong hoàn cảnh này e là họ khó mà chịu nổi.

Gì mà dị hỏa thiên địa, nó quan trọng bằng mạng sống của chính mình hay sao.

Nhưng Vương Đằng lại mỉm cười, thậm chí hắn còn bình tĩnh phản bác lại gia tộc Pylax.

Một câu “Ngươi tưởng ngươi ăn chắc ta sao?” đã có thể ngăn chặn được mọi sự bức bách.

Thật là dũng cảm!

Sự can đảm và lòng dũng cảm của hắn quả thật khiến cho người ta phải phục sát đất.

Nhưng bọn họ cũng rất khó hiểu, thử hỏi xem Vương Đằng lấy đâu ra sức mạnh như vậy?

Nhóm người bên gia tộc Pylax ai cũng nhìn Vương Đằng một cách cợt nhả, dường như đang xem một thằng hề đang vùng vẫy giãy chết, cho dù có vùng vẫy thế nào thì cuối cùng cũng không thoát khỏi lòng bàn tay bọn họ.

Vẻ mặt Giới Chủ Hỏa Hà Nộ Viêm dửng dưng, hắn không nghĩ Vương Đằng sẽ còn có cơ hội trở mình, bèn mở miệng: “Ta cũng vì tốt cho ngươi thôi, người trẻ tuổi à, phải hiểu được nên chọn thế nào.”

“Buông con mẹ ngươi chứ buông!” Vương Đằng hời hợt mắng.

Mặt Giới Chủ Hỏa Hà Nộ Viêm lập tức đanh lại.

Hắn là cường giả cấp Giới Chủ Hỏa Hà, hơn nữa còn xuất thân từ gia tộc Pylax, thân phận địa vị đều rất cao, từ trước đến giờ chưa từng có ai dám cả gan mắng hắn.

Nhưng giờ lại bị tên súc sinh này mắng hết lần này đến lần khác như thế.

Lúc trước khi Vương Đằng nhục mạ Waltgu, hắn còn cảm thấy Vương Đằng rất to gan, giờ xem ra, đây đâu chỉ là to gan, mà là gan to bằng trời luôn rồi.

Một cơn tức giận không kiềm chế đựợc từ dưới đáy lòng dâng lên, cả gương mặt của Giới Chủ Hỏa Hà Nộ Viêm như có băng giá bao phủ, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.

“Ta đã cho ngươi cơ hội rồi, nếu ngươi đã không biết tốt xấu…”

“Ta không biết tốt xấu thì thế nào?”Vương Đằng hỏi.

“Hừ, ngươi nên biết hậu quả.” Giới Chủ Hỏa Hà Nộ Viêm hừ lạnh một tiếng, hắn nhìn chằm chằm vào Vương Đằng như thể nhìn sâu bọ rơm rác.

“Ta không biết hậu quả thế nào, nhưng mục đích của ngươi chắc chắn sẽ thất bại.”

Ánh mắt Vương Đằng không chút sợ hãi, giọng nói của hắn vẫn bình tĩnh lạ thường, sau đó hắn quay đầu về phía những Tông sư của liên minh Phó Chức Nghiệp, gằn hỏi từng chữ một: 

“Ta lấy thân phận Tông sư tam đạo yêu cầu liên minh Phó Chức Nghiệp bảo vệ ta, điều này được chứ?”

Hắn vừa dứt lời, cả đám người bắt đầu nhốn nháo.

“Tông… Tông sư tam đạo sao?”

“Thế là có ý gì, những chữ này tách riêng ta đều hiểu mà sao tự nhiên gộp lại ta không hiểu gì hết vậy?”

“Đừng nói mình ngươi không hiểu, ta đây cũng có hiểu gì đâu!”

“Nam Tước Vương Đằng là Tông sư tam đạo trong liên minh Phó Chức Nghiệp, bộ đang giỡn hả?”

“Hình như ta vừa nghe thấy chuyện gì đấy rất khủng khiếp nhỉ?”

“Chuyện này quá khó tin, mau véo ta một cái xem, xem xem có phải ta đang nằm mơ không?”

“Phắn đi, muốn véo thì tự đi mà véo.”

Nhất thời hiện trường hoàn toàn sôi sục, hệt như vứt một quả bom vào trong mặt hồ yên tĩnh, dậy lên sóng to gió lớn.

Tất cả mọi người sao có thể bình tĩnh cho được!

Tông sư tam đạo là gì chứ?

Dù cho những người có mặt không phải là người trong lĩnh vực này cũng có thể hiểu được hàm ý của Tông sư tam đạo.

Nhưng Vương Đằng vẫn còn rất trẻ, sao có thể đạt đến thành tựu bậc ấy được?

Thế nên khi mọi người nghe thấy lời này thì phản ứng đầu tiên đó chính là không tin.

“Không phải chứ!” Đôi mắt đẹp của Tư Đồ Uyển Nhi trợn tròn, khí chất lạnh lùng giờ không còn nữa, cả người như đều có cảm giác không tốt.

Đến ngay cả Công tước Tư Đồ Nam cũng mang vẻ mặt ngạc nhiên, biểu cảm hệt như gặp phải ma.

Người của Vương tộc Giang thị thất thần nhìn nhau, không ai biết phải biểu đạt tâm trạng lúc này như thế nào, trong lòng mọi người đều cảm thấy cực kỳ khó tin.

Nhất là hai người trẻ tuổi Giang Thần Hi và Giang Vĩ Thánh, vừa rồi bọn họ còn nói chuyện với Vương Đằng ở khoảng cách gần, nhưng không hề hay biết hắn lại có thành tựu như thế.

Chỉ có thể nói tin tức này quá đỗi kinh ngạc!

Ngược lại với những người khác, người của Vương tộc Cơ thị đã biết được thân phận của Vương Đằng từ trước nên trên mặt ai nấy đều treo một nụ cười đầy ẩn ý, sau đó không khỏi lắc đầu cảm thán.

Nếu không phải là do gia tộc Pylax bức ép đến bước đường cùng, thân phận này e là vẫn sẽ tiếp tục được che giấu nữa.

Có điều giờ cũng tốt, thiên kiêu nên tỏa sáng.

Đứng trong vũ trụ, cứ mãi che giấu hào quang của mình cũng không phải là chuyện tốt.

Kiếm tốt giấu mình, không bằng… lợi kiếm ra khỏi vỏ!

Mặt của vị quý tộc bên phía gia tộc Pylax vừa mở miệng lúc nãy trở nên cứng đờ, hắn có cảm giác mọi chuyện đang vượt ngoài tầm kiểm soát.

Đứng trước một thế lực khổng lồ như gia tộc Pylax, Vương Đằng cũng chỉ là một Nam Tước nhỏ bé, lại có sức đương đầu với họ.

Chuyện này quả thực không cách nào tưởng tượng được.

Bọn họ ra mặt thay cho gia tộc Pylax chẳng qua là do bị sai khiến, như vậy có thể để cho gia tộc Pylax nợ họ một ân tình.

Nhưng thân phận của Vương Đằng là Tông sư tam đạo, vậy chắc chắn bọn họ sẽ mất nhiều hơn được.

Hết chương 1439.
Bình Luận (0)
Comment