Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1446 - Chương 1446. Bọn Họ Thật Giống Một Bầy Chó Nha!

Chương 1446. Bọn họ thật giống một bầy chó nha!
Chương 1446. Bọn họ thật giống một bầy chó nha!

Ngược lại còn có một luồng khí cơ cực kì quỷ dị bùng phát từ trên ánh kiếm, chém bay cả người của hắn ra ngoài.

Sinclairmont liên tục lùi ra xa đến mười mấy mét, sắc mặt hắn khó coi, cánh tay vừa rồi tóm về phía ánh kiếm rủ xuống, dường như đang thấp thoáng run rẩy.

Đột nhiên một giọt máu đỏ từ trên cánh tay rơi xuốt.

Tách!

Trên cánh tay cường tránh của Sinclairmont, hiện ra một đường kiếm dài và hẹp, máu tươi phun ra như tưới.

Tất cả những điều này đều xảy ra chớp nhoáng, từ lúc Waltgu và Sinclairmont đột nhiên ra tay với Vương Đằng, sau đó Vương Đằng tránh khỏi đòn tấn công của Waltgu, tiếp đó lại đánh lui Sinclairmont, trước sau chẳng qua chỉ vẻn vẹn trong mấy giây.

Lúc này mọi người khó khăn lắm mới lấy lại bình tĩnh.

Tất cả bọn họ đều chấn kinh, nhìn Waltgu và Sinclairmont đầy khó tin.

Hai cường giả cấp Vực Chủ lại ra tay với một võ giả cấp Hành Tinh, còn dùng thủ đoạn đánh lén, đây đúng thật là không cần thể diện nữa.

Vấn đề chính là bọn họ còn thất bại!

Ngay cả Sinclairmont cũng đã bị thương.

Tất cả mọi người há hốc miệng nhìn Vương Đằng, không khỏi quay đầu lại.

Tên này thật sự là võ giả cấp Hành Tinh sao??!

...

“Vô sỉ!”

“Đê tiện!”

Sắc mặt của những tông sư liên minh Phó Chức Nghiệp đại biến, từng người hét lên phẫn nộ.

Công tước Tư Đồ Nam đứng bật dậy, còn có một vài quý tộc khác cũng đứng dậy, bọn họ thực sự đã bị cách làm của gia tộc tộc Pylax làm cho chấn kinh, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi. Bọn họ cảm thấy gia tộc Pylax đúng là đang bôi tro trát trấu lên thể diện của giới quý tộc.

“Waltgu, các ngươi quá đáng lắm rồi!” Công tước Tư Đồ Nam tức giận nói.

Waltgu và Sinclairmont không nói một lời, sắc mặt âm trầm giống như sắp chảy nước ra, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, nhưng không hề để tâm đến sự tức giận của mọi người, lại xông về phía Vương Đằng.

“To gan, dám phá hoại chén cơm của ta!”

Một tiếng gầm tức giận truyền ra từ giữa thiên không.

An Lan cuối cùng đã chạy đến, hộp Thiên Cơ hoá thành một luồng hàn quang lạnh lẽo xông về phía Sinclairmont, còn bản thân hắn thì va chạm với Waltgu.

Ầm! ầm! ầm!...

“Cút ra!”

Waltgu tức giận rống lên, trên nắm đấm ngưng tụ lực hoả diễm khủng khiếp, oanh kích ra từng luồng quyền ấn khủng bố, muốn đánh lui An Lan.

Thời gian không còn nhiều, hắn vốn không muốn dây dưa thêm, chỉ muốn lập tức bắt được Vương Đằng.

Nhưng An Lan đương nhiên sẽ không để hắn toại nguyên, quấn chặt lấy hắn, phát huy triệt để thực lực cấp Vực Chủ đỉnh phong ra, một mình độc chiến hai cường giả cấp Vực Chủ.

Waltgu vô cùng mạnh mẽ, hỏa diễm quấn quanh toàn thân, giống như một hoả diễm chiến thể, đồng thời xung quanh đã hình thành một lĩnh vực hoả diễm, kéo An Lan vào trong đó.

Chiến trường đã hỗn loạn đến cực điểm. 

Trên có bốn vị cường giả cấp Giới Chủ Hỏa Hà đang chiến đấu, dưới có ba vị cường giả cấp Vực Chủ liều chết, khuấy động không gian xung quanh thành một vùng bạo động.

Vương Đằng không đổi sắc mặt, chỉ là đang áp chế lửa giận vô tận trong lòng, khiến ánh mắt hắn thâm thuý đến cực điểm, trong đó có hàn quang đang lóe lên.

Gia tộc Pylax!!!

Sẽ có một ngày, Vương Đằng ta nhất định phải khiến các ngươi phải trả một cái giá không thể nào gánh nổi cho chuyện ngày hôm nay!

Hắn siết chặt nắm đấm, ngón tay bóp chặt đến mức trắng bệch.

...

“Đủ rồi!”

Đột nhiên, một giọng nói bình tĩnh bất ngờ vang lên giữa trời đất.

Cùng lúc này, Vương Đằng phát hiện không gian xung quanh giống như trở nên trì trệ, sau đó từ từ ngưng đọng, dường như có một luồng sức mạnh vô hình đang phong toả vùng trời đất này lại.

Trận chiến của ba cường giả cấp Vực không khỏi phải dừng lại, không phải bọn họ không muốn đánh, mà là vì lĩnh vực kia không hiểu tại sao lại tan biến, bọn họ vị ‘vứt’ ra ngoài, vẻ mặt đầy kinh hãi.

Ngay cả trận chiến giữa bốn vị cường giả cấp Giới Chủ Hỏa Hà cũng không thể nào tiếp tục, nguyên lực tấn công của bọn họ va chạm vào nhau giống như bị một bàn tay lớn vô hình tóm chặt, sau đó bị bóp nát, tan biến hoàn toàn ở trong không gian, không hề có bất kỳ sức công phá nào.

Sắc mặt của bốn vị cường giả cấp Giới Chủ Hỏa Hà co rúm lại, cuối cùng không hẹn mà cùng nhau chắp tay hướng về phía Đế Cung.

“Tụ tập đánh nhau, xem luật pháp đế quốc chẳng ra gì, các ngươi thật có bản lĩnh!” Giọng nói đó chầm rãi truyền ra từ trong hư không.

“Không dám!” Đám người Giới Chủ Hỏa Hà Nộ Viêm vội vàng nói.

“Không dám thì cút về nhà ngủ cho ta, phạt gia tộc Pylax ba phần tài nguyên, phạt gia tộc Callandish, Cơ Thị mỗi bên một phần.”

“Các ngươi có gì không phục?”

“Không có.” Bốn người vội vàng nói.

“Rất tốt, nếu đã như thế, thì giải tán hết đi.” Giọng nói đó dừng lại một lúc: “Đúng rồi, sau này chuyện của người trẻ tuổi sẽ do người trẻ tuổi giải quyết, mấy lão già như các ngươi đừng có vứt thể diện mà nhúng tay vào, truyền ra ngoài không sợ bị cười chê sao.”

“Vâng!” Khoé miệng Giới Chủ Hỏa Hà Nộ Viêm và Giới Chủ Hỏa Hà Hoả Tước co quắp lại, uất ức đến cực điểm, nhưng chỉ có thể bất lực gật đầu đồng ý.

Trời đất hoàn toàn yên tĩnh.

Giọng nói đó cũng không xuất hiện nữa, giống như chưa từng xuất hiện.

“Nộ Viêm, Hoả Tước, thế nào, trộm gà không thành còn mất nắm gạo à.” Cơ Hạ cười ha hả nói.

Bollago cũng đưa ánh mắt cười trên nỗi đau người khác về phía bọn họ.

“Hừ!”

Sắc mặt hai người Nộ Viêm Giới Chủ Hỏa Hà và Giới Chủ Hỏa Hà Hoả Tước âm u, cuối cùng tức giận hừ một tiếng, bóng dáng biến mất ngay tại chỗ.

Waltgu và Sinclairmont bên dưới giống như trái cà tím phơi sương, sắc mặt u ám, khó coi đến cực điểm.

“Vương Đằng, hôm nay xem như ngươi may mắn!” Waltgu lạnh lùng nói.

“Hai đóm Dị hoả tạm thời để lại trên cơ thể ngươi, sớm muộn bọn ta sẽ lấy được.” Sinclairmont nói.

“Cút!” Vương Đằng hét lạnh.

“Hừ, chúng ta đi!” Trong lòng hai người Waltgu và Sinclairmont bừng bừng lửa giận, rất muốn phát điên, nhưng vừa nghĩ đến giọng nói vừa rồi, bèn không nói thêm được lời nào khác, tức thì đen mặt, dắt đám người của gia tộc Pylax rời khỏi phủ Nam Tước.

Hết chương 1446.
Bình Luận (0)
Comment