Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1448 - Chương 1448. Không Chết Không Thôi! (2)

Chương 1448. Không chết không thôi! (2)
Chương 1448. Không chết không thôi! (2)

Vương Đằng lại thấy không cần phải nhiều lời nữa, tất cả sự lạnh lùng đều biến mất không còn, sắc mặt khôi phục lại sự bình tĩnh, thản nhiên nói: “Cút đi, lăn ra khỏi phủ Nam Tước, từ mai phủ Nam Tước ta, chó và đám người gia tộc Pylax không được đi vào.”

“Anne, đợi lát nữa đừng quên treo tấm bảng ở cửa ra vào đấy!”

Sắc mặt tất cả đám người tộc Pylax đều khó coi vô cùng, bị kẻ khác sỉ nhục đến mức này, mà bọn hắn lại không có cách nào giết chết đối phương, thật đúng là tức muốn chết.

“A a...”

Annie không còn thong dong như bình thường, cả người đều có chút ngơ ngác, một loạt xung đột trước đó đã dọa nàng sợ đến mức nói không lên lời, giờ phút này còn đang co lại một bên với đám thị nữ kia, sau nghe được lời Vương Đằng nói, còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ vội ngây ngốc gật đầu đáp lại.

“Tốt tốt tốt, nhớ kỹ lời ngươi nói ngày hôm nay, gia tộc Pylax ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hối hận.” Giọng nói của Cơ Chủ Hỏa Tước lại truyền đến lần nữa, ẩn chứa cơn giận ngập trời, vang vọng trong Thiên Địa.

Vương Đằng cũng không để ý đến bọn họ nữa, bình tĩnh đứng ở nơi đó, mắt cũng không thèm liếc qua phía đám người gia tộc Pylax, cứ như sợ làm bẩn mắt mình vậy.

Đám người Waltgu hung hăng trừng mắt với Vương Đằng, lần này cuối cùng cũng rời đi, không hề quay đầu lại.

Chỗ này đã cho bọn họ nếm thử trước cái gì gọi là nhục nhã và uất nghẹn, một khắc bọn hắn cũng chẳng muốn chờ thêm ở đây.

Cùng với sự rời đi của gia tộc Pylax, bầu không khí bốn phía rốt cuộc cũng thư thả xuống, tất cả mọi người đều thở nhẹ ra.

“Chư vị, thật sự xin lỗi, chuyện hôm nay đã để mọi người cười chê.” Vương Đằng nhìn quanh một vòng, có vẻ hơi áy náy nói.

“Nam Tước Vương Đằng này, chuyện này cũng không phải ý muốn của người.”

“Đúng vậy đúng vậy, Nam Tước Vương Đằng không cần để ở trong lòng.”

“Nam Tước Vương Đằng, phủ Nam Tước này của người còn cần phải thu dọn lại một lần, chúng ta cũng không quấy rầy nữa, cáo từ!”

“Đúng vậy đấy, vậy chúng ta xin rời đi trước, ngày sau có cơ hội lại tụ họp.”

...

Mọi người nhao nhao mở miệng, cáo từ rời đi.

Tâm tình bọn họ rất phức tạp, có người đồng tình, có người thương xót, còn có người giễu cợt khinh thường...

“Nam Tước Vương Đằng, vậy chúng ta cũng xin cáo từ.”

Đám người Vương tộc Giang thị - Giang Hàn Phong đi tới, cáo từ với Vương Đằng, có vẻ hơi xa lánh.

Hai thiếu niên Giang Thần Hi và Giang Vĩ Thánh ở sau lưng nhìn Vương Đằng, ánh mắt có chút phức tạp, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Tất nhiên là Vương Đằng nhìn ra được tâm tư của bọn họ.

Rất hiển nhiên là, Vương tộc Giang thị cũng không muốn xen vào chuyện của hắn với gia tộc Pylax.

Hôm nay bọn họ có thể đến tham gia yến hội, chẳng qua là đánh giá cao tư chất của Vương Đằng, muốn lôi kéo hắn mà thôi, giờ đây hắn đã đắc tội với gia tộc Pylax, còn đưa ra thách đấu như vậy, quả thực là không biết tự lượng sức mình, tự tìm đường chết mà thôi.

Người không có chừng mực như thế, tất nhiên bọn họ sẽ không tiếp tục có ý lôi kéo gì Vương Đằng nữa.

Vương Đằng cũng không cảm thấy có gì to tát, vốn hắn cũng không muốn để người  của Vương tộc Giang thị giúp hắn đối phó gia tộc Pylax, trong lòng không cầu cái gì, hiển nhiên cũng không có câu oán giận nào.

Hắn không nhiều lời, tự mình tiễn người Vương tộc Giang thị đến cổng.

“Nam Tước Vương Đằng, sự can đảm này của ngươi ngày hôm nay thật là làm cho ta mở rộng tầm mắt đó.” Công tước Tư Đồ Nam dẫn theo Tư Đồ Uyển Nhi đi tới, vừa cười vừa nói.

“Công tước Tư Đồ quá khen, chỉ là do ta không còn cách nào mà thôi.”

“Ha ha ha, cho dù là không có cách khác, nhưng làm được đến mức độ này, ngươi cũng là người duy nhất.” Công tước Tư Đồ Nam cười nói.

Vương Đằng lắc đầu.

“Được rồi, đoán chừng chỗ này của ngươi còn không ít chuyện phải xử lý, ta không quấy rầy thêm nữa, sau này mấy người trẻ tuổi bọn ngươi mà rảnh có thể trao đổi với nhau nhiều hơn.” Công tước Tư Đồ Nam nói.

Đôi mắt đẹp của Tư Đồ Uyển Nhi rơi vào trên người Vương Đằng, khẽ gật đầu với hắn.

Nói thật, những chuyện đã phát sinh hôm nay, thực sự là đã tạo ra rung động không nhỏ trong lòng người con gái có tâm tính khá cao này.

Vương Đằng để lại ấn tượng rất sâu cho nàng, cho dù là thực lực của bản thân, hay là thân phận Tông sư tam đạo, đều không phải thứ người thường có thể làm.

Cho nên nàng cũng không ghét việc tiếp xúc nhiều với Vương Đằng.

Vương Đằng tiễn bọn họ về.

Về thái độ của Công tước Tư Đồ, trái lại hắn có chút kinh ngạc, không ngờ tới đã đến mức đó rồi, bọn họ lại vẫn vui lòng giao lưu với hắn.

“Tông sư Vương Đằng.” Đám người tông sư Alfred đi tới.

“Hôm nay phải cảm ơn các vị tông sư đã ra tay hỗ trợ.” Vương Đằng cảm kích nói.

“Người là Tông sư tam đạo của liên minh Phó Chức Nghiệp bọn ta, tất nhiên chúng ta sẽ không đứng nhìn ngươi bị người khác chèn ép, chỉ là chúng ta cũng không giúp được gì, thật sự hổ thẹn.” Đám người tông sư Alfred cũng nhau nhao mở miệng, có chút áy náy nói.

“Các vị tông sư đừng nói như vậy, các người đã làm được quá nhiều rồi, chỉ có điều đám người gia tộc Pylax kia thật sự mất trí mà thôi, không thể trách các người.” Vương Đằng lắc đầu nói.

“Thật không ngờ tới, người lại là vị Tông sư tam đạo kia.” Bollago dẫn theo Đế Kỳ đi tới, vô cùng kinh ngạc nói.

“Ha ha ha, Cửu Khiếu Ngưng Thần đan mà tông sư Vương Đằng luyện chế đã cứu được mộng mạng của lão hủ đấy.” Giới Chủ Hỏa Hà Cơ Hạ tươi cười đi tới.
“Ồ, hai người còn có duyên phận bực này à, khó trách ngài lại sẵn lòng ra tay tương trợ.” Bollago bừng tỉnh nói.

“Bất kể thế nào, nhị vị có thể giúp đỡ, Vương Đằng vô cùng cảm kích.” Vương Đằng hướng phía bọn họ ôm quyền, thật tâm cảm kích nói.

“Được rồi, ngươi với Đế Kỳ là bạn bè, còn phải gọi ta một tiếng bác, nếu ta cứ đứng im nhìn ngươi bị người ta bắt nạt, bản mặt này của ta còn biết giấu đi chỗ nào đây.” Bollago không chút để ý mà khoát tay nói.

Hết chương 1448.
Bình Luận (0)
Comment