Về phần còn bị các cường giả khác nhắm tới hay không, hắn đã không nghĩ được nhiều như vậy nữa.
Rận nhiều rồi thì không sợ ngứa!
“Viên Cổn Cổn, chúng ta đến đâu rồi?”
Trong phi thuyền, Vương Đằng chậm rãi mở mắt, lên tiếng hỏi.
Viên Cổn Cổn hiện ra, vẫy tay, phi thuyền lập tức mở ra mô phỏng ngoại cảnh.
“Chúng ta đã rời khỏi Đế tinh Đại Càn được ba mươi ngàn năm ánh sáng.” Viên Cổn Cổn liếc nhìn bản đồ sao, nói.
“Mấy người Bertha thế nào rồi?” Vương đằng gật đầu, rồi lại hỏi.
Lần xuất hành này, hắn mang theo hơn nửa hộ vệ, chỉ để lại hai mươi người ở phủ Nam Tước.
Phía phủ Nam Tước dù sao cũng ở Đế tinh, hoàng tộc mở lời, gia tộc Pylax chắc sẽ không đi gây khó dễ, Vương Đằng không có gì phải lo lắng.
“Bọn họ đang tập luyện ở phòng huấn luyện.” Viên Cổn Cổn cười một cái, khung cảnh bốn bên lại biến thành hình ảnh trong phòng huấn luyện.
Chỉ nhìn thấy Bertha đang huấn luyện đám võ giả cấp Hằng Tinh, tuy rằng chỉ là thời gian ngắn ngủi mấy ngày, nhưng bọn họ đã rất có tính kỉ luật, giống như biến thành một đội ngũ phối hợp ăn ý.
“Bertha này làm có vẻ không tồi.” Vương Đằng vô cùng ngạc nhiên nói.
“Nàng chắc hẳn đã có qua kinh nghiệm tương tự, tinh thần niệm sư của tộc Tinh Linh này không phải là cấp Vũ Trụ bình thường.” Viên Cổn Cổn vuốt cằm, đoán.
Vương Đằng có vẻ nghĩ ngợi, gật đầu.
“May mắn này của người thật không biết nói sao nữa.” Viên Cổn Cổn nói: “Còn có tên Vực Chủ tộc Cơ Giới nữa, vậy mà cũng đồng ý tiếp tục giúp ngươi, ngươi đã đắc tội gia tộc Pylax đấy.”
“Người nghĩ rằng ai cũng hèn nhát như ngươi chắc.” Vương Đằng xem thường nói.
“Ta hèn!” Viên Cổn Cổn tự chỉ vào mũi mình, tức đến mắt trợn tròn: “Ta hèn chỗ nào, ngươi nói rõ ràng cho ta.”
Vương Đằng cười he he.
“Tức chết ra rồi, ngươi căn bản không biết rõ tính nghiêm trọng của sự việc, ta hèn sao, ta là vì lo nghĩ cho mấy mạng nhỏ của các ngươi, thật là không hiểu được lòng tốt.” Viên Cổn Cổn nói.
“Được rồi được rồi, ta không tranh cãi với ngươi, sự việc đã đến nước này, nói nhiều cũng vô ích.” Vương Đẳng xua tay nói.
“Haizz!” Vương Cổn Cổn hơi sửng sốt, lập tức ngừng phê bình. Nó ủ rũ, không nhịn được thở dài.
“Thay vì ở đây oán trách, không bằng nghĩ xem nên đối phó thế nào với sự báo thù tiếp theo có thể đến từ gia tộc Pylax.” Vương Đằng nói.
“Có thể có cách gì, có thể trốn thì trốn thôi, xử lí hết chuyện của Địa Tinh, người nhanh chóng tìm một nơi ẩn nấp, nỗ lực tu luyện, tranh thủ sớm ngày có thể chống lại bọn họ, vũ trụ lớn như vậy, gia tộc Pylax cũng không thể ở đâu cũng nhúng tay vào được.” Viên Cổn Cổn nói.
Vương Đằng không khỏi lườm một cái, nhưng cũng không thể không thừa nhận, đây là biện pháp tốt nhất trước mắt.
Đánh không lại có thể làm gì, còn không phải là tìm cách luồn lách.
Vương Đằng lắc đầu, nhắm mắt lại lần nữa, để Viên Cổn Cổn điều khiển phi thuyền.
Phi thuyền nhanh chóng tiến về phía trước, không ngừng chạy về phía Địa tinh.
…
Liên bang Aurant.
Hành tinh Aurant.
Là tinh chủ của liên bang Aurant, hành tinh Aurant chính là tinh cầu sinh mệnh phồn hoa nhất liên bang Aurant, kinh tế, khoa học kĩ thuật, văn hoá đều phát triển tới trình độ khiến mọi người kinh ngạc, nhân khẩu đông đúc, cường giả tụ tập.
Võ giả lớn mạnh của cả liên bang Aurant, những người có quyền có thế hầu như đều tập trung trên tinh cầu này.
Chỉ nhìn mức độ phát triển của tinh cầu này cũng có thể nhận ra liên bang Aurant hoàn toàn có thể xứng đáng là quốc gia văn minh vũ trụ.
Tuy chỉ là cấp thấp, nhưng đó cũng là quốc gia văn minh vũ trụ, được xem là một thế lực cực kì to lớn trong vũ trụ.
Địa tinh đứng trước mặt nó giống như một hạt cát nhỏ trong biển rộng, vô cùng tầm thường.
Lúc này trong một toà thành lớn tại liên bang Aurant, một cuộc hội nghị đang được tiến hành.
Thành phố này gọi là thành Thánh Tinh, chính là thành phố có học phủ tháp Thánh Tinh lớn nhất liên bang Aurant.
Có thể nói cả thành phố này tất cả đều thuộc về tháp Thánh Tinh, do đó tiện dùng hai chữ Thánh Tinh để đặt tên.
Tháp Thánh Tinh có địa vị siêu phàm thoát tục ở liên bang Aurant, rất nhiều cường giả đều xuất thân từ đó, phân bố khắp các vùng liên bang Aurant.
Tại liên bang Aurant, không có bất kì thế lực nào có thể uy hiếp đến tháp Thánh Tinh, cho dù là liên bang cấp cao, đối với tháp Thánh Tinh cũng phải kiêng nể mười phần.
Trong một phòng hội nghị, trong kết nối mạng ảo, từng nhân vật với khí tức lớn mạnh xuất hiện tại hai bên chiếc bàn dài ở giữa phòng hội nghị.
Những nhân vật này đại biểu cho các chủng tộc, có người trên mặt sinh ra có vảy giáp dày đặc, có người giống như Nhân tộc người bình thường, còn có tộc Tinh Linh, tộc Thú Nhân vân vân…
Bầu không khí trên hội nghị có phần nghiêm trọng, tất cả mọi người đều không mở lời, dường như đang kiêng dè điều gì đó.
Nhưng mà không lâu sau, có người chịu không nổi trách móc: “Các ngươi đưa ra điều lệ đi chứ, chuyện này rốt cuộc giải quyết thế nào? Thiên kiêu Catu của tộc Huyết Nguyệt ta đến nay sống chết không rõ, chẳng lẽ bắt ta cứ chờ đợi thế này?”
Đây là một người thân thể vô cùng cường tráng, nửa thân trên lộ ra có một đồ đằng quái vật màu đỏ như máu, là một người đàn ông trung niên có vẻ thô cuồng mà hung dữ.
Nếu Vương Đằng ở đây, hắn nhất định sẽ nhận ra, người này cùng tộc với một thí luyện giả lúc trước tới Địa tinh tiến hành thí luyện, đều là người của tộc Huyết Nguyệt - một chủng tộc lớn mạnh của tinh hệ Huyết Nguyệt Liên bang Aurant.
“Manka, không chỉ có thiên kiêu của tộc Huyết Nguyệt các ngươi sống chết chưa rõ, thiên kiêu các tộc của bọn ta cũng giống như vậy.” Một người đàn ông khác thân hình thấp bé, trên mặt có vảy giáp dày đặc hừ nhẹ một tiếng, nói.
“Cho nên đừng do dự nữa, mấy người chúng ta cùng nhau tiến đến tinh cầu kia, thế nào cũng phải có một lời giải thích.” Manka nói.
“Ngươi nói dễ dàng lắm, trước đây trấn thủ Clotte đã nói qua, võ giả đi ra từ tinh cầu đó đã tiến đến đế quốc Đại Càn, thậm chí có thể đã đạt được sự bảo hộ của đế quốc Đại Càn, các ngươi ai dám đòi người với đế quốc Đại Càn?” Một người đàn ông tóc vàng choàng khăn nói.