“Đây… haizzz!” Manka cạn lời, sắc mặt nín nhịn và bất lực, cuối cũng chỉ có thể thở dài.
Vị kia khuôn mặt uy nghiêm, lão giả Clotte mặc bào xám cũng đang ở trên hội nghị này, tức thì hắn mở mắt, ánh mắt chuyển đến một phương hướng, cất giọng nói: “Các hạ Thanh Luân , thí luyện lần trước chỉ có thiên kiêu Biello của tinh hệ Thanh Huyền các ngươi trở về, thậm chí còn đem về một người Địa tinh, vấn đề này cũng phải cho chúng ta một lời giải thích chứ.”
Ánh mắt của đám đông không hẹn mà gặp đặt trên một vị trí.
Ở đó hai người ngồi ngay ngắn, một người phụ nữ xinh đẹp tóc xanh thoạt nhìn ba mươi tuổi, và một cô gái trẻ cũng tóc xanh xoăn dài.
Ánh mắt của Clotte dừng lại trên người của cô gái trẻ kia một lát, lộ ra thâm ý.
Người con gái trẻ này chính là Biello – người trước đây đã rời khỏi Địa tinh.
Thanh Luân nhíu mày, nói: “Chuyện này ta đã giải thích một lần, Biello chỉ hợp tác với người Địa tinh kia một lần, không có kết làm địch, cũng xem như kết được thiện duyên, vì vậy hắn mới thả Biello rời khỏi, hợp tác với người bản địa vùng đất thí luyện là chuyện hợp tình hợp lí, nếu như các người muốn xoi mói, tinh hệ Thanh Huyền ta cũng không phải kẻ dễ ức hiếp.”
Đám đông nghe nói, xôn xao nhíu mày.
Hậu nhân của bọn họ bây giờ đều rơi vào trong tay của người dân bản địa Địa tinh kia, chỉ có Biello bình an vô sự trở lại, trong lòng bọn họ đương nhiên cảm thấy không công bằng.
Nhưng Thanh Luân nói cũng có lí, chuyện này dù sao cũng không trách được Biello, hơn nữa thế lực của tinh hệ Thanh Huyền và bọn họ ngang nhau, không phải dễ gây chuyện.
Cứ bám lấy chuyện này không buông, đối với bên nào cũng không có lợi.
“Chuyện của Biello có thể không bàn, nhưng mà người Địa tinh được nàng ang về kia phải giao ra.” Clotte căn bản cũng không muốn làm gì Biello, lúc này hắn đổi giọng, lấy lùi làm tiến, tiếp tục nói.
“Không thể nào, đứa trẻ kia mang thể chất Quang Minh hiếm thấy, đã được ta thu nhận, ta không thể giao nàng cho các ngươi được.” Thanh Luân lập tức từ chối không chút do dự.
“Các hạ Thanh Luân, ngươi phải nghĩ kĩ, chúng ta cần một giải thích.” Sắc mặt Clotte trầm xuống, lạnh lùng nói.
“Không sai, Thanh Luân, giao người ra đi.” Người đàn ông trên mặt có vảy giáp dày đặc kia cũng hùa theo nói.
Những người khác nhao nhao nói, đều tán thành quyết định này.
Bọn họ không hề có thiện cảm đối với người Địa tinh, hiện tại không thể ra tay, chỉ có thể chuyển ý đồ sang người được Biello mang về kia.
Cũng chính là Ares!
Biello ngồi cạnh bên Thanh Luân, tay ngọc ở dưới gầm bàn không khỏi siết chặt, đôi môi mím chặt.
Ares là do nàng mang về, nếu xảy ra chuyện, e rằng nàng sẽ vô cùng áy náy.
Hơn nữa Ares và Vương Đằng có quan hệ rất thân thiết, nếu như hắn trở lại thấy Ares xảy ra chuyện, sẽ nghĩ thế nào?
Nàng rất muốn nói gì đó, nhưng ở đây nàng hoàn toàn không đến lượt nàng lên tiếng, trong lòng quả thực bất lực đến cực điểm.
“Hừ, chuyện này không thể thương lượng, ta sẽ không giao người cho các ngươi, nếu như các ngươi có gan thì có thể dụng binh với Địa tinh.” Thanh Luân trầm giọng nói.
Biello thấy Thanh Luân không có ý muốn giao Ares ra, vừa thở phào, nhưng mà nghe đến câu nói phía sau thì lập tức giật mình mạnh, sắc mặt hơi tái đi.
Dụng binh với Địa tinh!
Đây không phải là chuyện nhỏ!
Nàng không thể ngờ được, mẫu thân của nàng lại có thể đưa ra đề nghị như thế này.
Nếu như thật sự dụng binh với Địa tinh, sự việc sẽ càng không thể cứu vãn.
Địa tinh chắc chắc không phải là đối thủ của liên bang Aurant, tới lúc đó Địa tinh sẽ chìm vào địa ngục trần gian, người của Địa tinh sẽ không có khả năng thoát khỏi.
Nếu như là trước đây, nàng chắc chắn sẽ không để ý đến người của một tinh cầu lạc hậu, dụng binh thì làm đi, nàng lười quan tâm.
Nhưng mà Địa tinh là hành tinh mẹ của Vương Đằng, nếu như bọn họ động vào Địa tinh, tất nhiên sẽ trở thành kẻ thử thù của Vương Đằng.
Với hiểu biết của nàng về Vương Đằng, hắn tuyệt đối sẽ không chịu để yên.
Mà Vương Đằng đạt được truyền thừa Nam Tước của đế quốc Đại Càn, hoàn toàn có loại năng lực này.
Tuy chỉ là một Nam Tước, nhưng đó là Nam Tước của quốc gia văn minh trong vũ trụ cấp cao, tuyệt đối không được xem nhẹ.
Tương lai nếu như quay lại, có lẽ hắn thật sự có năng lực lật đổ liên bang Aurant.
Biello không hi vọng nhìn thấy tình huống đó xảy ra.
Vẻ mặt Clotte hơi đen lại, hắn đương nhiên cũng muốn dụng binh với Địa tinh, nhưng trong lòng lại còn kiêng dè, chưa muốn đi đến bước đó.
Lời này của Thanh Luân vô ý ép hắn vào trong ngõ cụt, khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Hội nghị đột nhiên rơi vào một sự im lặng kỳ lạ.
Đối với việc dụng binh, đám đông đều không có cách nào đưa ra lựa chọn.
Nếu không với năng lực của bọn họ, đối phó với một tinh cầu đến võ giả cấp Hành Tinh cũng không có, chẳng qua chỉ là trong chớp mắt.
Vấn đề là ở Vương Đằng đã đi đến đế quốc Đại Càn kia.
Trước khi có tin tức chuẩn xác truyền về, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Vậy thì dụng binh đi!”
Đột nhiên trong lúc này, trên vị trí cao nhất, một lão giả tóc bạc lại chầm chậm lên tiếng.
Người đó chính là viện trưởng của tháp Thánh Tinh, một trong ba cường giả cấp Vực Chủ của liên bang Aurant.
“Viện trưởng Sanlo!”
Đám đông nghe nói, nhao nhao sợ hãi, nhìn lão giả tóc bạc bằng ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.
Ngay cả người đưa ra ý kiến này là Thanh Luân cũng có có chút nói không nên lời, miệng ngập ngừng, trong lòng rung lên.
“Tôn nghiêm của tháp Thánh Tinh không thể bị mạo phạm, cho dù giết giáo viên tháp Thánh Tinh ta đây. Nếu không trừ khử hắn, sau này còn ai có thể phục tháp Thánh Tinh ta nữa.” Viện trưởng Sanlo bình tĩnh nói.
“Nhưng mà…”
“Không có nhưng gì hết, quyết định này là quyết định của là ta và hai vị khác cùng đưa ra, uy nghiêm của liên bang cũng cần được bảo vệ.” Viện trưởng Sanlo nói.
Đám đông cuối cùng không nói nữa.
Uy nghiêm của liên bang cần được bảo vệ.
Ai cũng không thể phản bác được lí do này, hơn nữa quyết định này là do ba vị tồn tại cấp Vực Chủ đồng thời đưa ra, đương nhiên không đến lượt bọn họ phản bác.