Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1454 - Chương 1454. Nguy Cơ Ập Đến!

Chương 1454. Nguy cơ ập đến!
Chương 1454. Nguy cơ ập đến!

Tại liên bang Aurant, ba vị tồn tại cấp Vực Chủ giống như thần bảo vệ, không có bọn họ, thì không có liên bang Aurant, vì vậy quyết định của bọn họ, không ai có thể phản bác.

“Nếu không còn thắc mắc gì, thì tất cả đi chuẩn bị một chút đi, bắt buộc chiếm lấy Địa tinh.” Giọng của viện trưởng Sanlo vô cùng thản nhiên, nói xong bóng dáng chầm chậm biến mất.

Đám đông ngưng lại trong khoảnh khắc, mỗi người một tâm trạng, sau đó đứng dậy tự rời khỏi. 

Mấy ngày sau.

Trong phòng huấn luyện trên phi thuyền cấp Giới Chủ.

Hai bóng người di chuyển nhanh như chớp không ngừng va chạm vào nhau, phát ra tiếng động vô cùng vang dội, dư âm của nguyên lực càn quét khắp mọi nơi.

Sức tấn công mạnh mẽ đánh ra nện xuống nền đất và lên trên bốn bức tường xung quanh, tạo ra những luồng sáng lăn tăn như sóng gợn, nhưng không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Phi thuyền cấp Giới Chủ được cho là có thể chống chịu được sự công kích của cường giả cấp Giới Chủ, nên khỏi phải nói đến khả năng phòng ngự của nó.

Mà ở bên trong phòng huấn luyện còn được thiết kế biện pháp bảo vệ đặc biệt.

Đòn đánh của hai người thậm chí còn không thể phá vỡ được màn che mưa, chứ đừng nói đến việc có thể ảnh hưởng đến bản thể của phi thuyền và lưu lại dấu vết gì trên đấy.

Thật ra dù trên bản thể của phi thuyền có xuất hiện dấu vết gì đi nữa thì chỉ cần không mang tính hủy diệt, kim loại sẽ nhanh chóng hồi phục lại trạng thái ban đầu dựa theo trí nhớ của nó.

Oành!

Sau khi hai người va chạm một lần nữa thì loạng choạng tách ra, được hơn mười mấy mét mới dừng lại.

“Lại!”

Vương Đằng hít một hơi, khẽ quát rồi lại lao về phía trước.

Cả người hắn vẫn còn đang ở nửa đường thì lửa Thanh Ngọc Lưu Ly đã bộc phát ra từ trong cơ thể, hoàn toàn bao phủ lấy hắn.

“Muốn dùng Dị hỏa thiên địa sao? Ừm, không đúng…” An Lan là người đang đánh cùng với hắn ở phía đối diện, ánh mắt hắn khẽ động, trong lòng không khỏi kinh ngạc.

Hắn thấy Vương Đằng lại không sử dụng ngọn lửa màu xanh kia để tấn công mà lại dùng một thủ đoạn khác không ai biết hấp thụ nó vào trong cơ thể.

Nhưng cũng không phải là chỉ hút vào vậy thôi mà dường như là đã dung hòa vào trong cơ thể hắn vậy.

Đến mức làn da trên cơ thể hắn bắt đầu xuất hiện từng vệt văn lộ hỏa diễm giống như phù văn, điều này rất kỳ lạ và cũng có một loại đẹp mắt lạ thường.

“Đây là?” Mắt An Lan giật giật, trong lòng hắn kinh ngạc không thôi.

“Cẩn thận!” Vương Đằng quát khẽ.

Bùm!

Ngay sau đó, một làn sóng cực kỳ mạnh mẽ đột nhiên bộc phát ra từ trong cơ thể hắn, khí tức dâng trào, cả người hắn dường như hóa thành một con hỏa thú khổng lồ cực kỳ khủng khiếp, lao thẳng về phía trước.

“Cũng thú vị đấy chứ!” An Lan cười khẽ, trên mặt hắn lộ ra vẻ hứng thú.

Với thực lực của hắn tất nhiên Vương Đằng không thể nào đánh bại được, nhưng dáng vẻ lúc này của Vương Đằng khiến hắn cảm thấy khá thú vị.

Oành!

Vương Đằng vọt đến trước mặt An Lan trong nháy mắt, hai tay ngưng tụ lửa thành ấn chưởng đánh tới.

Trong tích tắc, hai người lại tiếp tục quấn vào nhau, hơn nữa còn kịch liệt hơn trước.

Hai bên cứ ngươi tới ta lui như vậy, di chuyển nhanh chóng, gần như nhìn vào phòng huấn luyện chỉ thấy được hai bóng người mơ hồ. Không chỉ vậy khi hai người va chạm vào nhau tạo ra làn sóng nhiệt cực kỳ khủng khiếp, khiến cho nhiệt độ trong phòng tăng lên gấp mấy lần.

Bertha và một nhóm thị vệ cấp Hằng Tinh đứng bên cạnh nhìn cảnh này đến sững sờ, trợn tròn hai mắt.

Cảnh giới mà Vương Đằng đang thể hiện ra bên ngoài rõ ràng chỉ ở cấp Hằng Tinh, Bertha cũng vừa mới biết chuyện này, nàng vẫn luôn tưởng rằng Vương Đằng là võ giả cấp Hành Tinh, thực lực hai bên chênh lệch xa như vậy, nhưng Vương Đằng với vị Vực Chủ tộc Cơ Giới lại có thể đánh tới mức kịch liệt như thế kia, điều này quả thực khó bề tưởng tượng.

Mặc dù vị Vực Chủ tộc Cơ Giới kia chưa xuất hết toàn bộ sức lực của hắn, nhưng thực lực của Vương Đằng hơn xa những võ giả cấp Hằng Tinh khác, thủ đoạn đó, có thể uy hiếp cả những võ giả cấp Vũ Trụ luôn đấy.

Mặt Bertha trầm xuống, nàng tự thấy nếu là bản thân nàng giao đấu với Vương Đằng e cũng không thể nào dễ dàng ăn chắc được.

Thậm chí một khi không cẩn thận còn có thể bị lật thuyền trong mương.

Một lúc sau, Vương Đằng nhân lúc hai người đang tách ra, mà bỗng chỉ về phía trước, một luồng ánh sáng màu vàng xuất hiện, trong không trung vang lên tiếng rắc rắc chói tai.

Keng!

Âm thanh kim loại giòn giã vang lên, hai luồng ánh sáng một đen một vàng đánh bật ra lần nữa, không ngừng va đập giữa không trung.

“Tinh thần niệm sư!” Bertha hít một hơi sâu, kinh ngạc đến há hốc mồm, trong lòng nàng không ngừng cảm thán: “Hóa ra chủ nhân là một tinh thần niệm sư!”

Đột nhiên nàng cảm thấy cơ hội chiến thắng của mình khi giao đấu với Vương Đằng đã thấp xuống một bậc.

Đây là yêu nghiệt phương nào!

Giữa người với người quả thật không so sánh thì không đau lòng.

Vốn dĩ nàng đã rất mạnh rồi, thực lực của nàng có thể đè bẹp những võ giả cùng cấp bậc, thế như khi so sánh với Vương Đằng, nàng có hơi nghi hoặc về cuộc đời.

“Không đánh nữa!”

Nửa tiếng sau, Vương Đằng ngừng lại, hắn thu lại Nguyệt Kim Luân rồi xua tay nói với An Lan.

Lúc này An Lan mới dừng tay, thu lại hộp Thiên Cơ, hắn nhìn Vương Đằng với ánh mắt khá quái đản, rồi chậc chậc thở dài, nói: “Chính thức đánh với ngươi mới biết được thực lực của tên nhóc nhà ngươi mạnh đến quái lạ, hơn nữa ta còn cảm thấy hiện tại ngươi đã mạnh hơn so với lúc đánh ở Hỏa Hà giới.”

“Cũng thu được một ít.” Vương Đằng gật đầu, không phủ nhận, sau đó nói với giọng hơi tiếc: “Chẳng qua là vẫn còn quá yếu!”

“...” Mọi người câm nín.

Nhất là Bertha, nàng cảm thấy mình bị xúc phạm!

Thực lực độ này mà còn kêu không đủ, vậy cỡ nàng thì tính sao?

Quá là đau thương.

“Ngươi bị đả kích rồi chứ gì!” An Lan cười xấu xa, nói.

“...” Vương Đằng.

Chọc trúng tim rồi nè, có những chuyện đừng nên nói trắng ra như thế chứ!

Hết chương 1454.
Bình Luận (0)
Comment