“Đừng nản lòng, ngươi phải hiểu kẻ thù của ngươi là gia tộc Pylax, ngươi có thể làm đến mức độ này đã có thể tung hoành ở vũ trụ mười ngày mười đêm rồi.” An Lan an ủi hắn.
Vương Đằng xua tay, hắn mất hứng rồi, không muốn nói chuyện nữa.
Lần này sau khi hắn hấp thu được mấy bong bóng thuộc tính của cấp Vực Chủ và cấp Giới Chủ xong thì cảm thấy thực lực đã tăng lên không ít, cũng vì vậy nên hắn mới chạy sang tìm An Lan mài giũa một phen, thử xem thực lực của bản thân đã đến độ nào rồi.
Kết quả hắn phát hiện, với thủ đoạn hiện tại của hắn, sau khi đã sử dụng ‘Long Huyết chiến thể’ để đối phó với những võ giả từ cấp Vũ Trụ tam giai trở xuống hẳn là không thành vấn đề.
Nếu hắn phối hợp thêm hai biện pháp là niệm lực tinh thần và lĩnh vực, thì chắc chắn có thể đánh với võ giả cấp Vũ Trụ từ tứ giai đến lục giai.
Còn về sức mạnh căn nguyên và Không Diệt Thần Kiếm quyết cũng có thể giết được những võ giả cấp Vũ Trụ hậu kỳ.
Thậm chí một khi cấp Vực Chủ không phòng bị, việc hắn có thể đả thương được đối phương cũng không phải là điều không thể.
Lúc trước Sinclairmont cũng vì vậy mà bị hắn đả thương.
“Vương Đằng, thứ mà ngươi vừa dùng…” Viên Cổn Cổn đang ở trong não hải nghi hoặc hỏi.
“Ta dùng gì chứ?” Vương Đằng đã biết còn hỏi.
“Về bản chất chiêu thức ngươi vừa sử dụng sao lại giống với lần ngươi đánh với gia tộc Pylax?” Viên Cổn Cổn tức giận hỏi thẳng.
“Chỉ là tương tự nhau thôi, ta tự sáng tạo ra đấy, sau này chuyên môn dùng nó đánh với mấy kẻ ghe tởm như bọn họ.” Vương Đằng bịa chuyện vẽ vời.
“Ta tin ngươi mới lạ.” Viên Cổn Cổn không nói nên lời.
“Hiện tại tới đâu rồi?” Vương Đằng hỏi.
“Đã rời khỏi đế quốc Đại Càn rồi.” Viên Cổn Cổn đáp.
Vương Đằng gật đầu, chuẩn bị về tu luyện tiếp, hắn chợt nhớ ra chuyện gì đó, nên quay lại hỏi: “Này, An Lan, bên chỗ ngươi có bao nhiêu người cấp Vũ Trụ vậy?”
“Mười ba!” An Lan ngây ra một lúc mới trả lời.
“Chắc cũng đủ rồi, mà sao ta không thấy bọn họ đâu cả?” Vương Đằng tò mò hỏi hắn.
“Họ đang ngủ trong phi thuyền vũ trụ đấy.” An Lan giải thích cho hắn rồi nói tiếp: “Ngươi đang lo hành tinh mẹ của ngươi xảy ra chuyện gì à?”
“Phòng hờ thôi.” Vương Đằng gật đầu.
“Yên tâm đi, mười ba võ giả cấp Vũ Trụ cộng thêm hai người chúng ta là đủ xông pha trong quốc gia ở vũ trũ văn minh cấp thấp thấp rồi.” An Lan nói.
Vương Đằng nghe xong cũng hơi an tâm, sau đó hắn quay về phòng mình tiếp tục tu luyện.
Cùng lúc đó.
Ở liên bang Aurant, hàng loạt những chiến hạm vũ trụ xuất phát từ hành tinh Aurant nối đuôi nhau chạy về phía Địa tinh trong dải ngân hà.
Trong những chiếc chiến hạm này có rất nhiều võ giả mạnh mẽ, một lực lượng vô cùng đáng sợ nào là cấp Hành Tinh, cấp Hằng Tinh, cấp Vũ Trụ,... nhiêu đấy thôi đã đủ để phá hủy bất kỳ một tinh cầu nào đó trong liên bang Aurant ngay tức khắc.
Và bây giờ tất cả họ đang hướng đến một tinh cầu xa xôi trong dải ngân hà.
Mười mấy ngày sau, các chiến hạm đã đến vòng ngoài của dải ngân hà.
Một chiếc phi thuyền cấp Vũ Trụ từ trong dải ngân hà bay ra, đáp xuống một chiếc chiến hạm cực kỳ to lớn hệt như một pháo đài ở ngay giữa đội hình chiến hạm.
Clotte từ trong đó bước ra, hắn đi vào bên trong chiếc chiến hạm khổng lồ kia để hội họp với những võ giả cấp Vũ Trụ đó.
“Clotte, đang chờ ngươi đấy, không ngờ ngươi còn không thèm tới, nếu không có lệnh của cấp trên, chẳng lẽ ngươi định lâm trận rút lui à?” Giọng nói vị võ giả cấp Vũ Trụ của tinh hệ Huyết Nguyệt vang lên ồm ồm.
“Chẳng qua là ta còn có chuyện quấn thân thôi, nếu cấp trên đã có lệnh, ta ắt sẽ phối hợp.” Clotte vẫn bình thản như không, hắn từ tốn nói.
“Ha ha, có tới là được rồi, dù sao thì cũng chỉ là một tinh cầu lạc hậu thôi mà, nghe nói đến cả võ giả cấp Hành Tinh còn chẳng được mấy người, có gì phải sợ đâu.” Một người đàn ông trung niên tóc dài vàng óng lên tiếng.
Clotte không thèm để ý tới hắn, trong lòng hơi bất đắc dĩ mà thở dài, hắn luôn có một dự cảm chẳng lành, vì thế mới không chịu tham gia hành động lần này.
Nhưng cấp trên đã trực tiếp chỉ đích danh hắn, hắn không thể từ chối được nên chỉ đành cắn răng đến đây.
Hắn nhớ đến tên nhà quê gốc Địa tinh trốn thoát đợt trước, mắt hắn không khỏi giật giật, trong lòng vừa hận đến nghiến răng vừa cảm thấy sợ hãi.
…
Một nơi khác trong dải ngân hà, phi thuyền vũ trụ mang số hiệu Càn Nguyên E63 đang xuyên qua lỗ sâu, điểm đến cũng là Địa tinh.
Lần trước lúc phi thuyền vũ trụ Càn Nguyên E63 bị Clotte truy đuổi đến đế quốc Đại Càn, Vương Đằng đã không còn cách nào khác ngoài việc tăng tốc dẫn đến quá tải, khiến cho phi thuyền bị hư hỏng nặng.
May thay sau đó đến được đế quốc Đại Càn, Vương Đằng không cần sử dụng đến nó nữa, nên đã giao nó cho Viên Cổn Cổn sửa chữa.
Sau đó hắn thắng được một vố lớn, không cần phải lo chuyện thiếu thốn tiền bạc, có bao nhiêu linh kiện thay mới hết, phi thuyền vũ trụ mang số hiệu Càn Nguyên E63 mới có thể khôi phục lại được như lúc ban đầu.
Hiện tại chiếc phi thuyền này đang được võ giả tộc Ảnh Sát là Hardy điều khiển tới Địa tinh.
Trong buồng điều khiển của phi thuyền, cơ chế mô phỏng bên ngoài đã được bật lên, Hardy đứng trước bàn điều khiển, khàn khàn lên tiếng: “Còn bao lâu nữa?”
Bên cạnh hắn có mấy võ giả cấp Hằng Tinh đang thao tác trên máy, ban đầu khi mà Vương Đằng mua nô lệ thì hắn đã tính đến chuyện này, vì vậy trong những nô lệ đó có rất nhiều người biết điều khiển phi thuyền.
Một nhân viên kiểm tra đang đối chiếu với bản đồ sao, hắn nói: “Hardy đại nhân, chúng ta đã tiến vào dải ngân hà, thêm năm ngày nữa chắc sẽ đến tinh hệ chứa Địa tinh.”
“Ừm, dốc hết tốc lực, nhanh chóng đến đích càng nhanh càng tốt, không được làm chậm trễ chuyện mà chủ nhân đã giao phó.” Hardy bình tĩnh ra lệnh.
“Vâng!” Đáy lòng mọi người đều run lên, không dám lơ là, vội vội vàng vàng cho phi thuyền tăng nhanh hết mức có thể theo lời của Hardy.