Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1456 - Chương 1456. Ta Đến Đây Theo Lệnh Chủ Nhân Vương Đằng!

Chương 1456. Ta đến đây theo lệnh chủ nhân Vương Đằng!
Chương 1456. Ta đến đây theo lệnh chủ nhân Vương Đằng!

Từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy trong khoảng không tối mịt, một chiếc phi thuyền đột nhiên tăng tốc rồi biến mất ngay tại chỗ, như thể một sợi dây đen kéo dài về phía trước cho đến khi biến mất ở cuối khoảng không.

Địa tinh.

Tinh cầu màu xanh lam xinh đẹp này đang lặng lẽ trôi trong hư không vũ trụ, sau khi nó trải qua hàng tỷ năm biến đổi và sản sinh thì mới có được dáng vẻ như ngày hôm nay.

Có vô số sinh mệnh được tinh cầu này nuôi dưỡng, dù đã trải qua bao thảm họa tàn khốc, sự sống vẫn như rau hẹ, nối tiếp mọc lên, rồi sau đó bền bỉ sinh tồn và phát triển.

Hiện tại nhân loại là chúa tể ở nơi đây!

Đông Hải, nước Hạ ở Địa Tinh!

Có một công trình kiến trúc đặc sắc tọa lạc tại nên này.

Tòa kiến trúc này vừa được xây dựng cách đây không lâu, cao vài trăm mét, mang nét đặc trưng của các nước và hiện tại nó cũng là công trình kiến trúc cao nhất Địa tinh.

Tòa cao ốc liên hợp toàn cầu!

Điểm đặc biệt của tòa cao ốc này là do các nguyên thủ quốc gia đề nghị xây dựng, trở thành văn phòng trụ sở làm việc của thể cộng đồng toàn cầu sau khi tất cả các quốc gia trên toàn cầu tiến hành tổ chức một thể cộng đồng.

Mặc dù các quốc gia đều có suy nghĩ riêng và sẽ mưu cầu lợi ích cho quốc gia của chính mình, nhưng họ buộc phải đoàn kết lại trước sự đổ bộ của một Đại thời đại sắp đến.

Tòa cao ốc liên hợp toàn cầu này chính là một nút giao!

Còn về phần sao lại xây dựng tại Đông Hải, thì là bởi vì Vương Đằng - vị anh hùng nhân loại kia rồi!

Ngày nay danh tiếng của Vương Đằng đã vang khắp toàn cầu, cho dù hắn đã rời khỏi Địa tinh nhưng mọi người vẫn luôn nhớ mãi vị anh hùng này.

Hơn nữa, Đông Hải cũng không phải là thủ đô của một quốc gia nào, nên nó dĩ nhiên trở thành nơi thích hợp nhất để xây dựng tòa cao ốc liên hợp này.

Hiện nay cứ mỗi tuần là sẽ tổ chức hội nghị thể cộng đồng một lần.

Trên quảng trường bên ngoài tòa cao ốc liên hợp toàn cầu, máy bay đổ về từ khắp mọi nơi, chúng quây quần trên không rồi hạ cánh.

Ngay sau đó, lãnh đạo các nước, ban quản lý cấp cao cũng lần lượt xuống máy bay, họ chào hỏi lẫn nhau rồi cất bước đi về tòa cao ốc.

Lúc bọn họ đến phía trước tòa cao ốc, ai nấy đều không khỏi dừng bước trước một bức tượng điêu khắc, có người dừng lại một chút cũng có người bỏ mũ xuống sau đó mới đi vào tòa cao ốc.

Bức tượng này điêu khắc dáng vẻ của một người trẻ tuổi, dáng người thẳng tắp, toác ra vẻ xuất chúng, mắt nhìn trời, hệt như đang ngước nhìn bầu trời đầy sao trong vũ trụ bao la.

Trong phòng họp trên tầng cao nhất của tòa cao ốc liên hợp toàn cầu.

Các nguyên thủ quốc gia lục tục ngồi xuống, bởi vì cuộc họp còn chưa bắt đầu nên mọi người khẽ nói chuyện với nhau, họ cùng bàn bạc về cục diện bấy giờ, nói ra cái nhìn của bản thân, thỉnh thoảng cũng sẽ nói ra mấy chuyện xấu xa khiến ai nấy đều cười nghiêng ngả.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đến chín giờ sáng, mọi người cũng đã đến đông đủ, cuộc họp bắt đầu.

“Theo thông lệ cũ, mọi người cứ phát biểu đi.” Người lãnh tụ võ đạo của nước Hạ cười nói.

“Báo cho mọi người một tin tốt lành, Bạch Đầu Ưng quốc của bọn ta đã có năm người thăng lên cấp Hành Tinh rồi.” Nguyên thủ người da đen của Bạch Đầu Ưng quốc nói trước.

“Năm người!” Mọi người kinh ngạc không thôi.

“Ta nhớ lần trước nước ngươi mới có ba người, giờ thêm năm người nữa hả?” Nguyên thủ nước Đại Thử không thể tin được mà lên tiếng hỏi.

“Ha ha ha, may thôi, may thôi.” Nguyên thủ Bạch Đầu Ưng quốc vui vẻ cười đáp.

“Năm người cũng khá tốt đấy, nhưng mà nước Đại Hùng của bọn ta cũng không thua kém gì đâu, hiện tại đã có được bốn người rồi, sẽ sớm có người thứ năm thôi.” Nguyên thủ nước Đại Hùng nói.

“Còn có Liên Minh Bắc Âu của bọn ta nữa, lần này đột phá được thêm một người nữa cả thảy hiện giờ tổng cộng có ba võ giả cấp Hành Tinh.” Nguyên thủ của nước Liên Minh Bắc Âu lên tiếng.

Mọi người lần lượt nói ra số người vừa thăng cấp của nước mình, hành động đó ít nhiều gì cũng có ý ngầm so sánh lẫn nhau.

Trước đại thời đại vũ trụ, dù có che giấu cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Kể từ khi Vương Đằng để lại công pháp cấp Hành Tinh, võ giả ở các nước lần lượt đều đột phá cấp Hành Tinh.

Phải nói rằng số người đột phá dường như vượt qua sức tưởng tượng của Vương Đằng.

Mới ban đầu hắn chỉ tưởng rằng trong một khoảng thoảng gian ngắn mỗi một quốc gia chỉ có một đến hai võ giả đột phá được đến cấp Hành Tinh là đã tốt lắm rồi.

Hiện giờ xem ra là do hắn quá xem thường võ giả các nước.

Có rất nhiều người bị kẹt lại ở cấp Chiến Tướng đỉnh phong đã rất nhiều năm, nhưng vẫn chưa thể đột phá được, chẳng qua là bởi vì họ không có công pháp phần cuối mà thôi.

Hiện tại các nước đều đang ra sức đột phá bản thân, đẩy nhanh số lượng người ở cấp Hành Tinh.

Hơn nữa bọn họ còn có dự định xây dựng một đội ngũ cấp Hành Tinh, đợi đến khi Vương Đằng trở lại, thì có thể đưa võ giả cấp Hành Tinh của các nước lên Vũ Trụ.

“Nước Hạ hiện tại có bao nhiêu người thăng lên cấp Hành Tinh rồi?” Có người nào đó đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Bảy người.” Trên gương mặt của vị lãnh tụ võ đạo tràn ngập ý cười, hắn nói.

“Bảy người!”

Tất cả mọi người không khỏi sửng sốt một phen, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía lãnh tụ võ đạo, ai nấy đều cảm thấy vô cùng khó tin.

Lúc trước cả hai nước Bạch Đầu Ưng quốc và nước Hạ tồn tại cùng lúc, thực lực và vũ lực của cả hai đều không chênh lệch nhau mấy.

Nhưng giờ số người cấp Hành Tinh của nước Hạ lại nhiều hơn Bạch Đầu Ưng quốc những hai người.

Đừng cho rằng đây chỉ là con số nhỏ mà lầm, bởi vì đó là hai võ giả cấp Hành Tinh, bất kỳ một người nào cũng có một sức chiến đấu vô cùng khủng khiếp, đằng này còn tận hai người, đồng nghĩa với việc sẽ nhiều hơn hai vũ khí hạng nặng.

“Chẳng lẽ khi Vương Đằng rời đi đã để lại cho nước Hạ tài nguyên đột phá?” Hầu hết mọi người đều đang thầm đoán ở trong lòng như thế.

Ghen tỵ!

Hết chương 1456.
Bình Luận (0)
Comment