Ai mà chẳng ghen tỵ chứ!
Nhưng cũng đâu có cách nào, ai kêu Vương Đằng là người nước Hạ, nên người ta có chăm chút cho nước người ta nhiều hơn cũng là chuyện hợp tình hợp lý thôi, có gì xấu đâu, ghen tỵ cũng không có ích gì.
Thực ra thì Vương Đằng chẳng để lại gì cả, người nước Hạ vốn xuất sắc đến mức làm cho người ta kinh ngạc.
“Chúc mừng nha!”
“Chúc mừng, chúc mừng!”s
“Chúc mừng nước Hạ!”
…
Lãnh tụ các nước lần lượt cất lời, lòng ai nấy chua xót không thôi nhưng cũng phải mở miệng chúc mừng nước Hạ.
“Đúng rồi, có tin tức gì từ Vương Đằng không?” Nguyên thủ Bạch Đầu Ưng quốc hỏi.
“Hiện tại thì không có tin gì cả.” Trong mắt của lãnh tụ võ đạo hiện lên vẻ lo lắng, hắn lắc đầu.
Hắn là một trong bảy võ giả thăng lên cấp Hành Tinh của nước Hạ, hơn nữa còn là người mạnh nhất trong số đó, thậm chí là sau khi giao đấu với võ giả cấp Hành Tinh các nước cũng không có người nào có thể đánh thắng hắn được.
Hiện nay, ngoại trừ Vương Đằng, vị lãnh tụ võ đạo này đã trở thành người có thực lực mạnh nhất ở Địa tinh.
Vì thế nên mọi người đều rất kính phục hắn.
“Vậy à, không biết khi nào Vương Đằng mới quay lại?” Mọi người đều cảm thấy tiếc nuối đồng thời cũng mang theo hy vọng.
“Chúng ta nên tiến vào vũ trụ càng sớm càng tốt, chỉ có mỗi một mình Vương Đằng thì có hơi thân cô thế cô.” Nguyên thủ Bạch Đầu Ưng quốc nói.
“Đúng vậy, chúng ta nên hợp sức đối phó với sự đổ bộ của Đại thời đại.”
“Đề xuất đội thám hiểm võ giả cấp Hành Tinh đợt trước, các ngươi thấy sao?”
“Cũng được, hiện tại chúng ta chỉ còn thiếu mỗi một chiếc phi thuyền vũ trụ có thể đi xuyên vũ trụ nữa thôi, tiếc là những chiếc thuyền vũ trụ do những người ngoài hành tinh thí luyện đợt trước đều không thể sử dụng được.”
“Có một số linh kiện đã bị tháo rời, với khoa học kỹ thuật của Địa tinh chúng ta vẫn không thể nào hồi phục nó về nguyên dạng ban đầu được.”
“Còn có vấn đề năng lượng, năng lượng không đủ, hoàn toàn không thể di chuyển ra vũ trụ được, e là đến cả dải ngân hà mà chúng ta còn không thể bay ra được.”
…
Nguyên thủ Bạch Đầu Ưng quốc dường như đã gợi lên chủ đề, mọi người đều lên tiếng phụ họa, đồng loạt thống nhất ý kiến muốn tiến vào trong vũ trụ càng nhanh càng tốt.
Lãnh tụ võ đạo và ba vị Nguyên soái liếc mắt nhìn nhau, mọi người đều thấy được vẻ bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Cách làm của các nước tất nhiên bọn họ đều hiểu rõ, nhưng bọn họ lại không thể làm được.
Kỹ thuật về phi thuyền vũ trụ không phải là vấn đề mà họ có thể giải quyết được ngay lúc này, chưa kể tình hình bên ngoài thế nào bọn họ cũng không hiểu rõ. Bốn bề trong vũ trụ nguy hiểm rình rập khắp nơi, nếu như Địa tinh mạo hiểm tiến vào vũ trụ, chỉ cần hơi sơ suất một chút thôi cũng sẽ dẫn đến tai họa ngập đầu.
Cho nên cách tốt nhất bây giờ là đợi Vương Đằng trở lại.
Lãnh tụ võ đạo vừa định lên tiếng xoa dịu đám đông thì tiếng chuông cảnh báo bỗng reo inh ỏi ngay trong phòng họp.
“Chuyện gì thế này?” Sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Mặt của lãnh tụ võ đạo cũng đanh lại, hắn vội mở hình ảnh truyền về từ trong vũ trụ.
Ngay sau đó bọn họ thấy một chiếc phi thuyền vũ trụ từ trong không gian vũ trụ bay vào hệ mặt trời, được vệ tinh nhân tạo chụp lại được rồi truyền về mặt đất.
“Là phi thuyền vũ trụ!” Mọi người đồng loạt ồ lên.
“Phi thuyền vũ trụ! Lẽ nào có người ngoài hành tinh đến Địa tinh nữa hả?”
“Mau, toàn cầu mau chóng tiến vào trạng thái phòng bị.”
…
Trong phòng họp, sắc mặt mọi người đều xám xịt, bọn họ căng thẳng vô cùng.
“Có gì đó sai sai, sao chiếc phi thuyền này lại giống với chiếc phi thuyền mà Vương Đằng bên các ngươi đã lái khi rời đi thế?” Người nào đó đột nhiên mở miệng.
“Cái gì, phi thuyền của Vương Đằng hả?” Nguyên thủ Bạch Đầu Ưng quốc sửng sốt bật thốt.
Thế là mọi người vội vội vàng vàng tiến lại gần để nhìn kỹ phi thuyền.
“Hình như có vẻ giống phi thuyền của Vương Đằng thật đấy.” Lãnh tụ võ đạo nói với giọng không chắc chắn lắm.
“Mau, kêu vệ tinh giám sát gửi lại hình ảnh rõ nét nhất theo thời gian thực cho chúng ta mau đi.” Nguyên thủ Bạch Đầu Ưng quốc nhanh chóng ra lệnh.
Không lâu sau, hình ảnh phi thuyền được gửi về vô cùng sắc nét, lần này sau khi mọi người xem xong thì đã rõ rồi, cuối cùng cũng xác định được đây quả thật là chiếc phi thuyền được Vương Đằng điều khiển lúc rời đi kia.
“Phù!” Mọi người cùng thở phào nhẹ nhõm, trên gương mặt cũng lộ ra vẻ vui mừng.
“Vương Đằng quay lại rồi!”
“Quá tốt rồi, chúng ta nhắc tới nhắc lui lâu như vậy, rốt cuộc hắn cũng về rồi.”
“Ha ha ha, về là tốt rồi, kế hoạch của chúng ta sẽ sớm được đưa vào chương trình nghị sự rồi.”
…
Mặt ai nấy cũng đều có vẻ sốt sắng vui mừng, vì họ cho rằng là Vương Đằng quay lại.
“Các vị!”
Lãnh tụ võ đạo lên tiếng, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
“Chúng ta buộc phải tiến vào trạng thái phòng bị toàn cầu.” Lãnh tụ võ đạo nói: “Khi Vương Đằng rời đi có nói, cho dù là ai tới cũng đều phải làm tốt công tác phòng vệ, phi thuyền có hình dạng tương tự như vậy trong vũ trụ có rất nhiều, hơn nữa còn có một khả năng khác… nếu lỡ như Vương Đằng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì e là Địa tinh cũng bị lộ!”
Xung quanh rơi vào yên tĩnh, bầu không khí bỗng chốc trở nên nặng nề.
“Được, lệnh cho toàn cầu bước vào trạng thái phòng bị.”
Mọi người đều tán thành ngay sau đó truyền lệnh ra ngoài.
Các loại máy móc đều được vận hành, quân đội, vũ khí, võ giả đều được điều động sẵn sàng chờ lệnh, tiến vào trạng thái cảnh giác cao.
Vô số chiến cơ cất cánh, bay đảo vòng trên không trung thành từng nhóm, canh giữ bên trên bầu trời của các thành phố lớn, còn có những chiến cơ chuẩn bị sẵn sàng để đánh chặn đối phương, tiến hành giao tiếp với đối phương ngay trên không.
Nếu như là Vương Đằng quay trở về, thì chẳng có gì phải nói nữa, còn nếu như là người ngoài hành tinh xâm nhập vào vậy thì chỉ đành quyết tử cho tổ quốc quyết sinh.