Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1470 - Chương 1470. Chẳng Qua Chỉ Là Cái Giá Nho Nhỏ Thôi (3)

Chương 1470. Chẳng qua chỉ là cái giá nho nhỏ thôi (3)
Chương 1470. Chẳng qua chỉ là cái giá nho nhỏ thôi (3)

Hắn bước từng bước về phía phi thuyền Càn Nguyên E63!

Trong phi thuyền, võ giả cấp Hằng Tình người này nối tiếp người kia xông ra ngoài ngăn chặn, nhưng tất cả đều bị đánh chết, máu tươi nháy mắt nhuốm đỏ mặt đất và phi thuyền, tay chân và thi hài chất đầy đất.

Một lát sau, mười tám vũ giả cấp Hằng Tinh chỉ còn lại năm, sáu người, tất cả đều bị thương nặng.

Đám người lãnh tụ Võ đạo ở phía xa nhìn thấy cảnh này, hốc mắt như muốn nứt ra, trong lòng vô cùng phẫn nộ, muốn tiến lên cứu giúp. Nhưng ở trước mặt võ giả cấp Vũ Trụ lại là yếu ớt bất lực như vậy.

Kế hoạch tốt tới đâu, khi đứng trước mặt thực lực tuyệt đối, cũng đều là vô dụng.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Trước phi thuyền, từng võ giả cấp Hằng Tinh ngã ở trong vũng máu.

Năm người!

Bốn người!

Ba người!

Hai người!

Cuối cùng chỉ còn lại… một người!

Clotte mặt không cảm xúc, trong mắt không hề thương xót, giơ cao đồ đao muốn chém xuống.

“Đủ rồi!” Một tiếng quát già nua ở trong phi thuyền truyền ra.

Ông cụ Vương được đám người Vương Thịnh Quốc dìu ra ngoài.

“Cuối cùng các ngươi cũng chịu ra ngoài rồi.” Clotte quay đầu nhìn, lập tức nhận ra mọi người của nhà họ Vương, miệng cười khẩy.

“Đừng ra ngoài!”

Sắc mặt võ giả cấp Hằng Tinh cuối cùng kia chợt thay đổi, quát to.

“Đã đủ rồi, đừng giết hại thêm nữa.” Ông cụ Vương lắc đầu, mệt mỏi nói.

“Ra ngoài sớm thì tốt rồi.” Clotte cười gằn, chiến đao trong tay lại không buông xuống, một đao chém về phía võ giả cấp Hằng Tinh kia.

“Chủ nhân sắp đến rồi, các ngươi đã định trước sẽ phải chôn theo bọn ta.” Võ giả cấp Hằng Tinh này như đã sớm đoán được, trong ánh mắt mang theo vẻ kiên quyết.

Uỳnh!

Vậy mà hắn lại tự bạo.

Nguyên lực khủng bố nổ tung quét ra xung quanh lấy võ giả cấp Hằng Tinh này làm trung tâm, nhấn chìm Clotte ở bên trong.

Cũng may đám người ông cụ Vương vẫn ở trong lồng phòng ngự của phi thuyền, nên không bị liên lụy.

“Chết, chết rồi sao?” Đám người Vương Thịnh Hồng sợ hãi, nhìn vụ nổ ở phía trước mà chưa lấy lại được tinh thần.

Bọn họ không ngờ võ giả cấp Vũ Trụ kia lại không dừng ý giết hại sau khi bọn họ xuất hiện, hắn vẫn muốn giết chết võ giả cấp Hằng Tinh cuối cùng kia.

Bọn họ càng không ngờ, võ giả cấp Hằng Tinh kia lại kiên quyết như vậy, lại lựa chọn tự bạo.

Ánh sáng ở trung tâm vụ nổ dần tan biến, bụi đá nâng lên dần bay xuống, một bóng dáng đứng ở đó lúc ẩn lúc hiện.

“Đúng là… đáng chết!” Tiếng nói lạnh băng của Clotte truyền ra từ bên trong.

“Như vậy còn chưa chết sao??!!” Sắc mặt người nhà họ Vương thay đổi, sự may mắn vừa dâng lên đã hoàn toàn vỡ vụn, một nỗi tuyệt vọng lan tràn trong tim.

Bộp! Bộp! Bộp!

Clotte bước từng bước, quần áo trên người đã xuất hiện vết rách nát, có xuất hiện vết thương, máu tươi chảy ra. Trông hắn vô cùng nhếch nhác, sắc mặt lạnh băng đến cực điểm.

Hắn là cường giả cấp Vũ Trụ, lại bị ép tới mức độ này!

Một cơn phẫn nộ không thể đè nén dâng trào ở đáy lòng hắn, gần như muốn phun ra như núi lửa.

Ánh mắt Clotte lạnh băng nhìn người nhà họ Vương, ánh mắt thù hằn, hiểm độc, khí thế đáng sợ chèn ép.

Sắc mặt của người nhà họ Vương đều tái mét, thậm chí cả người không khỏi run lên.

Trong số bọn họ có người chỉ là võ giả dưới cấp Tinh Đồ, có người còn là người bình thường, đâu chống lại được khí thế của võ giả cấp Vũ Trụ.

“Cút ra đây!” Clotte đứng yên tại chỗ, không tiến về phía trước nữa, âm thanh thờ ơ nói.

Trong lòng người nhà họ Vương chợt thắt lại, không khỏi do dự.

“Ài!”

Đúng lúc này, một tiếng thở dài ở trên bầu trời truyền tới.

“Tại sao các ngươi cứ phải ép ta chứ?” Hardy bước ra khỏi hư không, ánh mắt nhìn một vòng xung quanh, mang theo vẻ bất đắc dĩ.

Ầm!

Đột nhiên, một dao động mạnh mẽ và kỳ lạ truyền ra từ trong cơ thể hắn.

Không gian xung quanh cũng chấn động theo, tiếng rắc rắc rắc không ngừng vang lên, từng vết nứt không gian đen xì xì lan ra xung quanh.

“Mau, ngăn hắn lại!”

Sắc mặt võ giả cấp Vũ Trụ xung quanh thay đổi, bọn họ cảm nhận được sự nguy hiểm chí mạng từ trên người Hardy.

Nếu không ngăn hắn lại, cứ để hắn tiếp tục, thì sợ là sẽ xảy ra chuyện cực kỳ đáng sợ.

Thế là bọn họ nhao nhao xông về phía Hardy, công kích nguyên lực đánh ra như không cần tiền.

Hardy lại mặc kệ bọn họ, ánh mắt nhìn chằm chằm Clotte ở bên dưới, tiếng nói lại vang lên: “Người của nhà họ Vương, ngươi không thể động vào!”

Uỳnh!

Vừa dứt lời, một dao động không gian vô hình quét ngang ra bốn phía lấy hắn làm trung tâm, giống như gợn sóng làm lay động hư không.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…

Sau khi những công kích nguyên lực kia va chạm với gợn sóng đó, thì tất cả đều nổ tung, rồi chôn vùi trong hư không.

Gợn sóng kia lại chưa biến mất, tiếp tục lan ra xung quanh.

Ánh mắt võ giả đang xông tới đều co lại, da đầu tê dại, nhao nhao sử dụng công kích mạnh nhất đánh về phía gợn sóng, muốn ngăn chặn nó lại.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…

Thế nhưng tất cả đều là uổng công!

Dưới gợn sóng kia, tất cả công kích đều nổ tung, mười mấy võ giả cấp Vũ Trụ như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch, bay ngược ra ngoài giữa không trung, trong miệng phun ra máu tươi.

Vẻ mặt của bọn họ cực kỳ kinh ngạc, không tưởng tượng nổi.

Gợn sóng kia lại quét ngang tới, lần này bọn họ đã không kịp chống đỡ. Nếu bị gợn sóng quét trúng, thì cho dù là thân xác của võ giả cấp Vũ Trụ cũng sẽ bị cắt thành hai nửa ngay tại chỗ.

Sắc mặt của tất cả võ giả cấp Vũ Trụ trắng bệch, trong mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng.

“Hừ!” Một tiếng hừ lạnh bỗng nhiên vang lên.

Một bóng dáng xuất hiện phía sau Hardy một cách rất đột ngột, một chưởng in lên lưng của hắn.

Phụt!

Sắc mặt Hardy thay đổi, đột nhiên phun ra máu tươi, cả người bị đánh bay ra ngoài, cơ thể rơi xuống mặt đất như cái túi rách.

Bùm!

Một tiếng cực vang, trên mặt đất lập tức bị đánh ra một cái hố to.

Gợn sóng kia mất đi sự chống đỡ của Hardy đã lập tức biến mất không còn dấu vết, giống như chưa từng xuất hiện vậy.

Sắc mặt đám võ giả cấp Vũ Trụ Manka trắng bệch, nghĩ lại còn rùng mình.

Hết chương 1470.
Bình Luận (0)
Comment