Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1471 - Chương 1471. Chẳng Qua Chỉ Là Cái Giá Nho Nhỏ Thôi (4)

Chương 1471. Chẳng qua chỉ là cái giá nho nhỏ thôi (4)
Chương 1471. Chẳng qua chỉ là cái giá nho nhỏ thôi (4)

Vừa nãy gợn sóng kia chỉ còn cách bọn họ chưa tới một mét, ngay cả chạy cũng chạy không thoát, một giây sau sẽ bị chém chết.

“Cảm ơn viện trưởng Sanlo!”

Những cấp Vũ Trụ kia nhao nhao cảm kích nói với ông già tóc trắng vừa xuất hiện.

Người vừa đánh rơi Hardy chính là viện trưởng của tháp Thánh Tinh, Sanlo!

Cũng chính là một trong ba cường giả cấp Vực Chủ của liên bang Aurant!

Viện trưởng Sanlo mặc áo choàng màu trắng, chắp tay đứng trên bầu trời, vẻ mặt bình thản, chậm rãi gật đầu.

“Khụ khụ.” Trong khói bụi, bóng dáng của Hardy loạng choạng bò dậy, trong miệng không ngừng ho ra máu.

Áo choàng màu xám trên người hắn cuối cùng đã rách nát, hiện ra cơ thể kỳ dị bên dưới.

Cơ thể kia giống như trong suốt, bên trên phủ đầy đường vân màu đen kỳ dị. Mặc dù gương mặt có ngũ quan, nhưng lại giống như dòng nước ngưng tụ thành, từ từ chuyển động khiến người ta nhìn mà thấy không chân thật, cũng không thể nhớ được rốt cuộc hắn trông thế nào.

“Không ngờ lại có thể gặp người của tộc Ảnh Sát ở đây.” Trên mặt viện trưởng Sanlo hiện ra vẻ kinh ngạc, dửng dưng nói.

“Tộc Ảnh Sát!”

Đám người Auston, Manka hơi sửng sốt, sau đó mới phản ứng lại.

Tộc Ảnh Sát!

Chủng tộc mạnh mẽ có thể xếp vào top hai mươi trong vũ trụ kia!

Chẳng trách người này lại mạnh như vậy!

Đám người Auston cuối cùng cũng hiểu ra, tất cả đều kinh ngạc nhìn Hardy, trong lòng mãi cũng không thể bình tĩnh lại.

Bọn họ thật sự không ngờ tới sẽ gặp tộc Ảnh Sát cả vũ trụ cũng vô cùng hiếm thấy ở trên tinh cầu lạc hậu như vậy.

“Cường giả như ngươi không nên trở thành nô bộc của người khác. Có hứng thú đến tháp Thánh Tinh của ta không?” Viện trưởng Sanlo hỏi.

“Tháp Thánh Tinh? Là thứ gì, chưa từng nghe qua.” Hardy lắc đầu, xem thường nói.

“…” Sắc mặt viện trưởng Sanlo hơi đen.

Vậy mà hắn lại bị khinh thường!

Một cơn giận không khỏi dâng lên trong lòng hắn.

Ta có lòng tốt mời ngươi, ngươi lại xem thường ta.

Tức quá!

Đám người Manka, Auston cũng cạn lời, cảm thấy tộc Ảnh Sát này đúng là muốn chết. Hắn lại dám nói chuyện như vậy với viện trưởng Sanlo, không muốn sống nữa à?

“Không biết tốt xấu!” Viện trưởng Sanlo lạnh lùng nói.

“Mà một cấp Vực Chủ như ngươi lại đánh lén ta, biết xấu hổ không?” Hardy khinh bỉ.

“Cấp Vực Chủ!!!”

Nghe vậy trong lòng đám người lãnh tụ Võ đạo chấn động tới mức tột đỉnh.

Ông già vừa xuất hiện này lại là cường giả cấp Vực Chủ!

Tiêu rồi!

Địa tinh hoàn toàn tiêu rồi!

“Lão hủ chẳng qua là cho ngươi chút bài học thôi.” Viện trưởng Sanlo dửng dưng nói.

“Hay cho một bài học.” Hardy cười khẩy. Vì vết thương quá nặng, vừa rồi còn dùng chiêu hại đến căn nguyên kia, hắn dứt khoát ngồi phệt xuống đất, thở dốc nói: “Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà ta cũng đã cố hết sức rồi, chủ nhân kia của ta cũng không thể trách ta không làm tốt việc nhỉ.”

“Vì một võ giả cấp Hành Tinh cỏn con, có đáng không?” Viện trưởng Sanlo hỏi.

“Đáng hay không đáng cái gì? Thứ ta muốn chỉ có hắn có thể cho, ngươi không cho được.” Hardy hờ hững nói.

Viện trưởng Sanlo cau lông mày, không nói thêm gì nữa. Hắn nhìn đám người nhà họ Vương ở bên dưới, nói: “Vương Đằng đã giết giáo viên của tháp Thánh Tinh ta, phá hoại thử luyện của tháp Thánh Tinh. Chuyện này nhất định phải cho ta một lời bàn giao. Nếu hắn đã bỏ chạy, vậy thì để các ngươi cho ta lời bàn giao thay hắn đi.”

“Các ngươi tự mình ra ngoài, hay là để ta mời các ngươi ra ngoài?”

“Sự kiên nhẫn của ta rất có hạn, bắt đầu từ bây giờ, một phút các ngươi không ra, ta sẽ tiêu hủy một thành phố trên Địa tinh.”

Vừa dứt lời, hắn vung tay lên, một màn hình khổng lồ hiện ra trên bầu trời.

Trong màn hình đang hiển thị cảnh nhìn xuống của một thành phố. Trên trời của thành phố này có một chiến hạm vũ trụ từ từ dừng lại, ánh sáng nguyên lực ngưng tụ, miệng pháo nhắm thẳng thành phố.

Mọi người bên dưới thành phố vô cùng sợ hãi, rơi vào trong tuyệt vọng, tiếng khóc thét liên tiếp vang lên.

“Đây là Sơn Thành!” Có người kêu lên, nhận ra ngay thành phố này chính là Sơn Thành của nước Hạ.

“Bọn họ muốn tiêu hủy Sơn Thành!”

“Đáng chết!”

“Kẻ xâm lược ngoài hành tinh bắt nạt người quá đáng!”

“Sao bọn họ dám, sao dám…”

Sắc mặt đám người lãnh tụ Võ đạo vô cùng tái mét, trong lòng đau đớn, đúng là không thể tin được kẻ xâm lược ngoài hành tinh lại muốn làm như vậy.

“Đừng!” Ông cụ Vương kêu lên.

Đoàng!

Đáng tiếc đã muộn rồi, viện trưởng Sanlo hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội, trực tiếp muốn tiêu hủy một thành phố.

Trong màn hình, ánh sáng nguyên lực kia từ trên trời rơi xuống, đập vào thành phố.

Trong tiếng nổ cực vang, tất cả đều bị tiêu diệt, tiếng khóc thét, tiếng kêu thảm thiết, tất cả đều bị chôn vùi, chỉ còn lại ánh sáng vô tận.

Lúc ánh sáng tan đi, một hố sâu khổng lồ đã thay thế vị trí của Sơn Thành.

Đám người lãnh tụ Võ đạo ngây người nhìn tất cả điều này.

Người nhà họ Vương cũng ngây người nhìn tất cả điều này.

Viện trưởng Sanlo lại bình thản tới thờ ơ, bình tĩnh nhìn tất cả, giống như vừa rồi chỉ là xóa bỏ một hang ổ giun dế, không có gì to tát cả.

“Tại sao? Tại sao ngươi phải làm như vậy?” Sắc mặt Ông cụ Vương trắng bệch, hỏi.

“Vừa rồi chỉ là làm mẫu.” Viện trưởng Sanlo dửng dưng nói. “Bắt đầu tính giờ từ lúc này.”

“Ngươi, ngươi…” Ông cụ Vương hoàn toàn nói không nên lời, giơ ngón tay chỉ hắn, cản người tức tới mức run rẩy.

“Các ngươi vẫn là quá ngây thơ, một thành phố thôi, đối với bọn họ không tính là gì.” Hardy lắc đầu, nói như đang tự nói.

Vẻ mặt đám người lãnh tụ Võ đạo vô cùng đau thương, gần như nói không nên lời, trong ánh mắt chỉ có thù hận với kẻ xâm lược ngoài hành tinh.

“Thời gian một phút sắp đến rồi.” Viện trưởng Sanlo không để ý ánh mắt của mọi người, bình thản nói.

Trên màn hình, cảnh tượng xoay chuyển, trở thành một thành phố khác.

Thành phố này là một thành phố lớn của Bạch Đầu Ưng quốc, cũng là đô thị hiện đại hóa nổi tiếng thế giới.

Lúc này trên bầu trời kia cũng có chiến hạm vũ trụ trôi nổi, đang ngưng tụ năng lượng chuẩn bị xóa bỏ nó khỏi bề mặt đất.

Từng gương mặt tuyệt vọng xuất hiện trên màn hình, viện trưởng Sanlo như cố tình để người của nhà họ Vương thấy những điều này. Khiến trong lòng bọn họ giày vò, muốn khiến bọn họ trở thành tội nhân của loài người Địa tinh.

Hết chương 1471.
Bình Luận (0)
Comment