Sắc mặt hắn tức tới mức đỏ bừng, suýt nữa thì phun ra máu. Cuối cùng hắn cũng không phí lời với Vương Đằng nữa, giơ tay chỉ về phía trước.
Đùng đoàng đoàng!
Tất cả tảng đá trôi nổi trong không trung đều xoay tròn với tốc độ cao, sau đó đậm mạnh về phía Vương Đằng.
“Vãi, đáng sợ quá!” Vương Đằng nhảy về phía sau, kêu lên: “An Lan, giao cho ngươi đấy, lên!”
Nghe Vương Đằng nói, sắc mặt An Lan đen xì, cứ cảm giác có chỗ nào đó không đúng, mà nhất thời lại chưa phản ứng lại. Hắn thấy vô số tảng đá mang theo uy thế vượt trội đập tới, sắc mặt hắn cũng trở nên nghiêm trọng.
“Cái tên phá hoại nhà ngươi!”
An Lan tức giận quát, không lo được nghĩ điều gì khác, lập tức dùng niệm lực tinh thần khống chế hộp Thiên Cơ phân hóa ra từng vệt sáng, xoay chuyển xung quanh.
Trong chốc lát đã nhanh chóng hình thành một quả cầu màu đen giống như tự hình thành một khu vực cách biệt ở bên ngoài!
Lĩnh vực!
Đây là lĩnh vực của An Lan!
Vương Đằng đứng trong lĩnh vực này, phát hiện xung quanh bỗng nhiên biến thành một lĩnh vực đặc biệt màu đen vàng, hoàn toàn ngăn cách lĩnh vực hệ Thổ của Sanlo ở bên ngoài.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…
Lúc sau, lĩnh vực màu đen vàng bắt đầu rung động kịch liệt, tiếng vang cực lớn ở bên ngoài truyền tới.
“An Lan, ngươi có được không vậy?” Vương Đằng vội vàng nói: “Nếu không được thì kêu chít sớm, để ta cho phi thuyền trực tiếp cho hắn một pháo.”
“Câm miệng!” An Lan bị tức tới trợn trắng mắt. “Trong lĩnh vực, tín hiệu trí năng của ngươi hoàn toàn không phát ra được.”
“Vương Đằng, hắn nói đúng, ta không liên lạc được với bên ngoài rồi.” Viên Cổn Cổn trầm giọng nói.
“Không sao, ta có thể liên hệ phân thân.” Vương Đằng rất bình tĩnh nói.
“…” An Lan bỗng nhiên không còn gì để nói.
Hắn phát hiện bản thân hoàn toàn không cần lo cho Vương Đằng, tên này luôn có các loại thủ đoạn giữa mạng nằm ngoài dự đoán.
“…” Viên Cổn Cổn cũng ngậm miệng.
Được rồi, là nó không hiểu biết!
“Lĩnh vực của ta chỉ là lục giai, so về lĩnh vực thì ta vẫn kém hơn hắn nhiều.” An Lan hít sâu, giải thích:
“Nhưng mà lĩnh vực này của ta là lĩnh vực hỗn hợp do niệm lực tinh thần và Kim lĩnh vực kết hợp ra, mạnh hơn lĩnh vực tầm thường nhiều.”
“Ta muốn xem xem, ta và lĩnh vực thất giai này cái nào mạnh cái nào yếu?”
Hắn nói rồi trên mặt hiện ra chút chiến ý, thúc đẩy lĩnh vực của bản thân lên đến cực điểm, phạm vi lĩnh vực bắt đầu lan rộng ra ngoài.
“Lĩnh vực hỗn hợp!” Trong lòng Vương Đằng chợt động.
Lúc trước khi đối mặt với Sinclairmont và Tào Hoành Đồ, An Lan không có dùng đến lĩnh vực hỗn hợp này, không ngờ hôm nay lại dùng ra để đối phó với Sanlo.
“Rất tốt, cố lên, ta coi trọng ngươi, cố lên nào!” Vương Đằng cổ vũ hắn.
“…” Biểu cảm trên mặt An Lan sụp đổ, không khí rõ ràng rất nghiêm túc hình như bỗng dưng đã bị phá hoại triệt để.
Hắn không để ý Vương Đằng nữa, tập trung đối phó với Sanlo.
Nhất thời, An Lan và Sanlo hoàn toàn chìm trong cuộc cạnh tranh lĩnh vực.
Một lĩnh vực hệ Thổ màu vàng, một Kim lĩnh vực màu đen vàng, hai người giống như hai quả cầu va chạm trong hư không.
Lĩnh vực hệ Thổ vô cùng dày, có sức mạnh mạnh mẽ, sức phá hoại cực mạnh.
Còn lĩnh vực màu đen vàng của An Lan lại vô cùng sắc bén, cả lĩnh vực giống như đều mọc ra gai nhọn vô hình, tất cả tảng đá đập tới đều bị đánh vụn ra.
“Hửm?” Sắc mặt Sanlo hơi thay đổi.
Hắn không ngờ lĩnh vực lục giai của Vực Chủ tộc Cơ Giới này lại có thể chống lại lĩnh vực thất giai của hắn.
Phải biết rằng mỗi một tầng của lĩnh vực đều rất khó lĩnh ngộ, vì vậy cứ thăng lên một giai, uy lực đều là thăng lên gấp bội.
Nhất là giai càng cao, thì chênh lệch càng lớn.
Hơn nữa giữa lục giai và thất giai không đơn giản chỉ là chênh lệch một giai, mà còn chênh lệch ở trung kỳ và hậu kỳ.
Thất giai trở lên đã thuộc về hậu kỳ của lĩnh vực, mạnh hơn trung kỳ rất rất nhiều.
Cho nên Sanlo mới kinh ngạc như vậy.
Sau đó ánh mắt của hắn lạnh băng, điên cuồng thúc đẩy lực lĩnh vực, vô số tảng đá tụ tập lại tạo thành một hình cầu khổng lồ.
Hình cầu kia không ngừng to lên, giống một hành tinh nhỏ trôi nổi trên đỉnh đầu của hắn.
Nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, vẫn điên cuồng thúc đẩy lực lĩnh vực, càng ngày càng nhiều tảng đá tụ tập…
“Vãi, Địa Bộc Thiên Tinh à!” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“Cái gì là Địa Bộc Thiên Tinh?” An Lan vốn cũng bị chấn động, nhưng nghe Vương Đằng nói, suy nghĩ của hắn lập tức lệch hướng.
Điều này đúng là không thể trách hắn, chủ yếu là tên Vương Đằng này trốn tránh quá rồi.
“Không có gì, thế giới không gian hai chiều, ngươi không hiểu.” Vương Đằng coi nhẹ nói.
“Ta %&@#¥…” An Lan.
Bị coi thường một cách khỏi hiểu đây là chuyện gì, khốn nạn!
Nhưng nhìn thấy uy thế tấn công kia của Sanlo, An Lan cũng không dám có chút chần chừ nào.
Hắn lập tức thúc đẩy lực lĩnh vực, vô số ánh sáng màu đen vàng tụ tập trên đỉnh đầu hắn, nhanh chóng ngưng tụ thành một ánh kiếm màu đen vàng vô cùng khủng bố.
Kiếm khí vô tận ngút trời, tỏa ra ý sắc bén không gì sánh bằng.
Lúc này, Sanlo đã tụ tập tảng đá kia đến cực hạn, sắc mặt hắn đỏ bừng, trên trán toàn là gân xanh, trông cực kỳ đáng sợ.
Vì để sống, hắn cũng liều rồi.
“Đi!”
Tiếng quát lớn vang ra từ trong miệng của Sanlo.
Tảng đá như hành tinh nhỏ lập tức đập uỳnh uỳnh xuống!
Uy lực khủng bố kia sợ là đủ để hủy diệt cả tinh cầu như Địa tinh!
Ầm ầm!
Bên ngoài lĩnh vực truyền tới một tiếng cực vang.
Tảng đá kia còn chưa hoàn toàn đánh xuống, lĩnh vực của An Lan đã chấn động kịch liệt trước áp lực tảng đá này sinh ra, cứ như sắp nứt ra vậy.
Trong mắt An Lan hiện ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt ngưng lại.
“Chém!”
Tiếng quát lạnh truyền ra, chiến kiếm treo trên đỉnh đầu hắn cũng chém mạnh ra.
Ánh kiếm tung hoành!
Ánh kiếm dài trăm mét chém xuống.
Đùng!
Ánh kiếm và tảng đá va chạm vang dội, nguyên lực dồi dào nổ tung trong hư không.
Răng rắc!
Một tiếng tan vỡ vang lên, trên tảng đá xuất hiện từng vết như mạng nhện lan ra xung quanh.
Trong lòng An Lan vui vẻ!
Nhưng đúng lúc này, trên ánh kiếm màu đen vàng mà hắn thi triển ra nháy mắt cũng xuất hiện vết nứt, phủ khắp cả ánh kiếm.