Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1486 - Chương 1486. Bản Thân Hắn Đã Gánh Vác Quá Nhiều!

Chương 1486. Bản thân hắn đã gánh vác quá nhiều!
Chương 1486. Bản thân hắn đã gánh vác quá nhiều!

Các nguyên thủ quốc gia cũng lòng đầy căm phẫn, nhao nhao phụ họa nói.

“Các vị yên tâm đi, ta nhất định sẽ khiến cho liên bang Aurant phải trả cái giá thật lớn.” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, bảo đảm nói.

“Bằng thực lực của chúng ta, có thể chống lại liên bang Aurant hay không...” Lãnh tụ võ đạo lo lắng nói.

Lời hắn còn chưa nói hết, nhưng ý trong câu rất rõ ràng, bọn họ không đánh lại liên bang Aurant!

Các nguyên thủ quốc gia cũng có chút kinh sợ!

Thật sự là bọn hắn đã bị liên bang Aurant dọa sợ.

Lúc trước liên bang Aurant chỉ điều có một nhánh hạm đội đến thôi, đã đánh cho bọn hắn hoa rơi nước chảy rồi, đến phản kháng cũng không làm được, nếu đi đại bản doanh liên bang Aurant tìm chuyện, chẳng phải là còn nguy hiểm hơn ư.

Bọn hắn trái lại không phải là không tin vào thực lực của Vương Đằng, chỉ là cảm thấy dù sao kia cũng là của một quốc gia vũ trụ văn minh, mà Vương Đằng lại chỉ có một người mà thôi.

Một người đối đầu với một quốc qua vũ trụ văn minh!

Người sáng suốt có thể nhìn ra, đây căn bản không có cách nào so được đúng không?

Người nhà họ Vương nghe vậy, ngay lập tức cũng lo lắng nhìn Vương Đằng.

“Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, nếu như không nắm chắc, chúng ta không ngại...” Ông cụ Vương khuyên nhủ.

“Không có chuyện gì, ta đã điều tra rồi, liên bang Aurant chỉ có ba người cấp Vực Chủ, hiện giờ chúng ta giữ một người, vậy nên chỉ còn hai người, tính uy hiếp không còn lớn như trước, chúng ta hoàn toàn có thể đối phó.” Vương Đằng mỉm cười, nói.

“Thật sao?” Lãnh tụ võ đạo và các nguyên thủ quốc qua đều không kiềm được vui mừng.

Về liên bang Aurant, bọn họ đều hận đến tận xương tủy, nếu như có thể trả thủ lại, bọn họ nhất định sẽ đi trả thù.

Vừa rồi nói như vậy, chỉ là vì sợ đánh không lại mà thôi.

“Tất nhiên.” Vương Đằng khẽ gật đầu.
Hắn hiểu rõ người Địa tinh cần xả cơn tức này ra, nếu không sẽ chỉ ứ đọng trong lòng, hơn nữa giờ bọn họ sắp bước vào vũ trụ, nếu không cho bọn họ thêm chút tự tin, sau này làm sao hành tẩu trong vũ trụ.

Không có chí, không đi được xa!

Hiện Vương Đằng muốn mượn việc này tạo nên sự tin cho người Địa tinh.

“Mọi người chuẩn bị một chút, hai ngày sau, ta mang mọi người đi đòi lại công bằng.” Vương Đằng nói.

“Được!”

Vẻ mặt lãnh tụ võ đạo và các lãnh đạo quốc gia trở nên xúc động, nắm chặt nắm tay, nặng nề gật đầu.

...

Kế tiếp, Vương Đằng lại cùng đám người nhà họ Vương trở về chỗ ở của nhà họ Vương, các loại chuyện khác thì giao lại cho lãnh tụ võ đạo và nguyên thủ các quốc gia cùng xử lí.

Nhất là hai thành thị bị tàn phá kia, chuyện cần phải xử lí có rất nhiều.

Đám người lãnh tụ võ đạo sớm đã phái người về cứu viện trước, hi vọng có thể cứu ra những người còn sống sót từ trong đống phế tích, dù sao lúc ấy đã có khộng ít người đã đi vào hầm trú ẩn dưới lòng đất, rất có thể bọn họ còn sống sót.

Sau mấy tiếng đồng hồ, việc cứu viện cũng đã làm được hơn nửa, tin tức cũng được truyền về.

Đại đa số người ở hai tòa thành kia đều còn sống, chỉ có những ai không kịp đi vào hầm trú ẩn là bất hạnh chết trong lửa đạn.

Chuyện này thực sự là trong cái rủi có cái may.

Lúc Vương Đằng và người nhà họ Vương nghe được tin này, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Người chết ít một chút, cảm giác tội lỗi của bọn họ cũng có thể giảm bớt đi rất nhiều.

Tuy rằng rất nhiều người đều nói với bọn họ, tất cả chuyện này đều không có liên quan quá lớn đến bọn họ, là tại liên bang Aurant sai, không phải tại bọn họ, nhưng đám người ông cụ Vương lại không cho là như vậy, trong lòng bọn họ không thể coi như không có chuyện gì xảy ra được.

Cũng may chuyện cũng không quá thê thảm như tưởng tượng.

“Cảm ơn!'

Tin tức là Đàm Đài Tuyền tự mình đến truyền lại, Vương Đằng tiễn nàng tới cửa, cảm kích nói.

“Cám ơn cái gì, mới mấy tháng không gặp, đã thành người xa lạ rồi?” Đàm Đài Tuyền liếc mắt, thuận miệng nói.

“Ta cũng không có cái lá gan này.” Vương Đằng nở nụ cười.

“Ta rất dữ sao?” Đàm Đài Tuyền trừng mắt liếc hắn một cái, nói: “Bây giờ ngươi tốt xấu gì cũng là một võ giả cấp Hằng Tinh, có thể ta đánh không lại ngươi.”

“Ha ha ha.” Vương Đằng thấy bộ dạng buồn bực kia của nàng, nhịn không được cười ha ha.

“Mà nói chứ ngươi cái tên này rốt cuộc là tu luyện kiểu gì vậy? Lúc ra ngoài vẫn còn là cấp Hành Tinh, bây giờ lại đã nhảy lên Hằng Tinh rồi.” Đàm Đài Tuyền quan sát Vương Đằng vài lần, có chút khó tin nói.

“Muốn biết?” Vương Đằng thần bí nói.

“Chẳng lẽ ngươi thật sự có hack gì có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện ư?” Đàm Đài Tuyền ha ha cười nói.

“...” Vương Đằng: → _ →

Có phải nên nói là trực giác của phụ nữ thật sự chuẩn không?

“Nào, nói với chị đây chút coi là hack như thế nào? Ta lên mạng xem xem có thể download một cái không.” Đàm Đài Tuyền còn tưởng rằng Vương Đằng bị mình nói cho nghẹn họng không trả lời được, lập tức cười hả hê, ngoắc ngón tay với hắn, trêu ghẹo nói.

“Khụ khụ, ngươi ghé tai ra đây, ta nói nhỏ cho ngươi biết.” Vương Đằng vội ho một tiếng, nhìn chung quanh rồi thần thần bí bí nói với nàng.

Thế mà Đàm Đài Tuyền cũng rất phối hợp, ghé sát tai lại.
Vương Đằng nhìn vành tai sáng trong gần ngay trong gang tấc kia, dường như có thể nhìn thấy lông mao rất nhỏ và mạch máu trên đó, đột nhiên lại có loại thôi thúc làm hắn muốn thò tay ra véo.

Véo mạnh một cái, Đàm Đài Tuyền sẽ khóc ư?

Không biết chị đại xấu bụng này mà khóc thì nhìn sẽ như thế nào đây?

Vương Đằng có chút tò mò, sau cùng vẫn nhịn lại, khóc hay không hắn không biết, nhưng nhất định hắn sẽ bị đánh chết, không thể nghi ngờ là vậy.

“Hack của ta là...” Vương Đằng đột nhiên lớn giọng: “Chính là thiên phú tuyệt thế, ha ha ha!”

“...” Đàm Đài Tuyền sợ hãi kêu lên một tiếng, cả trái tim cũng thiếu chút nữa nảy lệch nửa nhịp, giận dữ nói: “Cái thằng nhóc thối nhà ngươi, dám trêu ta, đứng lại cho ta!”

Nói rồi thò tay qua muốn véo lỗi tai Vương Đằng, đáng tiếc Vương Đằng đã sớm phòng bị, loáng cãi đã lách mình tránh khỏi, còn làm mặt quỷ với nàng.

Hết chương 1486.
Bình Luận (0)
Comment