Hai người đùa giỡn trong chốc lát, Đàm Đài Tuyền dừng lại, thở dốc một hơi, hỏi: “Hai ngày nữa ngươi thật sự muốn đi đến liên bang Aurant sao?”
“Đúng.” Vương Đằng khẽ gật đầu.
“Đến lúc đó ta đây sẽ cùng đi với bọn ngươi chứ, coi như thấy chút việc đời.” Đàm Đài Tuyền nói.
“Có thể, có lẽ hiện giờ ngươi cũng sắp thăng cấp lên cấp Hành Tinh rồi.” Vương Đằng nhìn nàng một cái, lập tức nhìn ra trạng thái hiện giờ của nàng cách lúc đột phá không còn xa.
“So với sự biến thái của ngươi, đại khái ta còn phải cần hai ba tháng nữa đi.” Đàm Đài Tuyền lắc đầu nói.
Vương Đằng khẽ gật đầu, trầm ngâm một chút, xong nói với nàng: “Ngươi lại đây một chút.”
“Làm gì vậy, lại muốn gạt ta?” Đàm Đài Tuyền lộ ra vẻ cảnh giác, tức giận nói.
“Cho ngươi cơ hội nói lại đó nha, ngươi không lại đây, vậy bảo bối của ta không cho ngươi được rồi.” Vương Đằng nói.
“Bảo bối gì?” Đàm Đài Tuyền thấy lời nói của hắn có chút gì đó không đúng lắm, vẻ mặt tràn đầy sự nghi ngờ, nhưng vẫn đi tới.
Lần này Vương Đằng thật sự không đùa giỡn chọc ghẹo nàng nữa, hai ngón tay duỗi ra, điểm xuống ấn đường Đàm Đài Tuyền.
Đàm Đài Tuyền hơi sững sờ, dừng hành động muốn lui về phía sau lại, mặc cho ngón tay của hắn chạm vào trên trán mình.
Ầm!
Sau một khắc, nàng chỉ cảm thấy đầu óc chấn động, hai luồng tin tức mạnh mẽ tràn vào.
“Đây là?” Đôi mắt đẹp của Đàm Đài Tuyền trừng lớn, không thể tưởng tượng nổi thốt lên.
“Xuỵt!” Vương Đằng dựng thẳng một ngón tay lên, thần bí nói: “Trở về tự mình tìm hiểu.”
Thứ Vương Đằng cho nàng chính là hai môn công pháp, một môn là công pháp phong hệ cấp Hằnh tinh - Cuồng Phong quyết, một môn là công pháp kim hệ cấp Hằnh tinh - Tinh Kim quyết!
Hiện Đàm Đài Tuyền chỉ có nguyên lực hệ Kim chuyển hóa thành nguyên lực tinh thần, nguyên lực hệ Phong vẫn là nguyên lực phổ thông, chính là bởi vì thiếu công pháp phù hợp.
Mà tốc độ tu luyện công pháp cấp Hằng Tinh không chắc chắn là nhanh hơn so với cấp Hành tinh, vì vậy công pháp hệ Kim cấp Hằng Tinh Vương Đằng cũng mang ra cho nàng.
Có hai môn công pháp này rồi, tốc độ tu luyện của Đàm Đài Tuyền sẽ nhanh hơn rất nhiều.
“Quá quý giá.” Ánh mắt Đàm Đài Tuyền phức tạp nói.
“Đối với ta, nó còn chưa là gì, trước kia ngươi bảo vệ ta, hiện giờ ta chỉ giúp ngươi một chút, sớm trở nên mạnh mẽ.” Vương Đằng quay người, khoát tay áo, đi vào trong nơi đóng quân của nhà họ Vương.
Đàm Đài Tuyền nhìn bóng lưng của hắn, đột nhiên thấy trong lòng có chút đau xót.
Bản thân hắn đã phải gánh vác quá nhiều!
Trước kia thiếu niên Vương Đằng vẫn còn cần nàng che chở, nhưng nay hắn đã đứng phía trước tất cả mọi người, hy vọng của toàn bộ Địa tinh đều đặt ở trên người hắn.
Áp lực như vậy, nàng không cần nghĩ cũng biết cực kỳ kinh khủng.
Tuy rằng dáng người kia vẫn cao ngất, nhưng dường như nàng lại thấy được trên hai vai của hắn gánh một ngọn núi lớn.
“Sao thế, cảm động hả?” Vương Đằng đột nhiên quay đầu lại, cười khà khà nói.
Đàm Đài Tuyền: O ( ╯ □ ╰) o
Khuôn mặt nàng lập tức căng lên, thu hết những cảm xúc đang có lại.
“Ta đi đây!” Đàm Đài Tuyền xoay người rời đi.
“Phụ nữ, ài.” Vương Đằng lắc đầu.
Hắn lại không nhìn thấy, sau cái quay người đó, ánh mắt Đàm Đài Tuyền trở lên kiên định, khóa miệng hiển hiện ý cười đến chính nàng cũng không tự phát giác ra.
Vương Đằng, dù cho không có cách nào che chở ngươi nữa, ta cũng sẽ cố gắng đuổi theo bước tiến của ngươi, đứng ở bên cạnh ngươi.
Sau khi Vương Đằng tiễn Đàm Đài Tuyền đi, suy nghĩ một chút, rồi đi tìm Lâm Sơ Hàm.
Lần này, nàng cũng chịu không ít sợ hãi cùng với nhà họ Vương.
Cẩn thận nghĩ lại, hình như sau khi ở cùng hắn, thì hắn chưa ở bên cạnh nàng, còn khiến nàng chịu không ít khổ sở.
Lâm Sơ Hàm đang tu luyện ở trong phòng tu luyện, chấn động của chuyện lần này có thể nói là rất lớn đối với nàng.
Nàng cảm thấy bản thân quá vô dụng, lúc nguy hiểm ập tới, thì căn bản chẳng làm được gì cả.
Cảm giác bất lực đó, nàng không muốn trải qua nữa.
Cho nên vừa có thời gian rảnh rỗi, nàng rất cố gắng tu luyện.
Vương Đằng lặng lẽ không một tiếng động đi vào phòng tu luyện, cũng không định làm phiền nàng, chỉ ở bên cạnh cẩn thận quan sát quá trình tu luyện của nàng.
Dựa vào tu vi hiện giờ của hắn, có thể rất dễ dàng nhìn ra vấn đề tu luyện của Lâm Sơ Hàm.
Cũng may tu luyện của Lâm Sơ Hàm rất vững chắc, nên không có vấn đề gì.
Nhìn từ mức độ nguyên lực trong cơ thể nàng, hôm nay nàng đã tiến vào cấp Chiến Tướng thập nhất tinh.
Tốc độ này đã là rất nhanh rồi!
Trong các thiên tài ở Địa tinh, có thể coi như là tồn tại đứng đầu.
Đương nhiên, nếu không có công pháp cao giai, cùng với các loại tài nguyên tu luyện do Vương Đằng cho, thì nàng không thể có được tốc độ này.
Chỉ có thể nói điều kiện bây giờ của nàng tốt hơn Vương Đằng lúc trước rất nhiều.
Một lát sau, Lâm Sơ Hàm từ từ mở mắt, ánh mắt rơi lên người Vương Đằng, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một nụ cười.
“Sao ngươi lại tới đây?”
“Ta đến xem tiến độ tu luyện của ngươi, nhân tiện chỉ điểm cho ngươi một chút.” Vương Đằng đi lên phía trước, cười hì hì nói.
“Ngươi bớt khoe khoang đi.” Lâm Sơ Hàm dở khóc dở cười trợn tròn đôi mắt đẹp: “Nói thế nào thì cũng là võ giả cấp Hằng Tinh, còn chưa đứng đắn nữa.”
“Cần gì đứng đắn, ta cũng không phải là lão già.” Vương Đằng liên tục lắc đầu nói.
“Vâng vâng vâng, ngươi nói gì cũng có lý.” Lâm Sơ Hàm buồn cười nói.
“Bây giờ ngươi đã tiến vào cấp Chiến Tướng, có thể bắt đầu chuyển hóa nguyên lực tinh thần rồi.” Giọng nói Vương Đằng thay đổi, nói về chủ đề chính.
“Ừm, đang định chuyển hóa, chuẩn bị cho việc thăng lên cấp Hành Tinh sau này.” Lâm Sơ Hàm gật đầu nói.
“Công pháp của ngươi có thể thay đổi, tốc độ tu luyện công pháp bây giờ quá chậm.” Vương Đằng sờ cằm nói.
“Thế này vẫn còn chậm.” Lâm Sơ Hàm cạn lời nói.
“Đương nhiên chậm, ngươi xem bây giờ ngươi mới là cấp Chiến Tướng thập nhất tinh, còn lâu mới đột phá cấp Hành Tinh được, phải cố gắng lên đấy, em gái.” Vương Đằng sâu xa nói.
“...” Lâm Sơ Hàm.