Đáng tiếc không đợi bọn họ hỏi gì thêm, Vương Đằng đã xua tay một cái, xoay người rời đi.
Làm màu xong rồi mập mờ mới chính là chỗ tinh túy của làm màu.
Hai ngày sau!
Trước tòa nhà liên hiệp toàn cầu, rất nhiều người tụ tập.
Lãnh tụ võ đạo, các nước nguyên thủ, vân vân, tất cả đều có mặt.
Hôm nay, Vương Đằng sẽ khởi hành đến liên bang Aurant, để đòi lại công đạo.
Hắn muốn để người ta biết, Địa tinh không phải là nơi dễ bắt nạt, không phải ai cũng có thể giẫm đạp Địa tinh ở dưới chân.
“Lần này đến liên bang Aurant, các ngươi phải cẩn thận.”
“Rất muốn cùng các ngươi đi xem thử, đáng tiếc Địa tinh không thể không có ai bảo vệ.” Ba đại nguyên soái cười khổ nói.
“Không sao, đến lúc đó các ngươi cứ chuẩn bị để xem một buổi phát sóng pháo hoa đi, ta đảm bảo sẽ rất tráng lệ.” Vương Đằng cười nói.
“Phát sóng pháo hoa?” Mọi người hơi sững sờ.
“Đến lúc đó các ngươi sẽ biết.” Vương Đằng cười nói.
Mọi người nhìn dáng vẻ của hắn, không khỏi mặc niệm thay cho liên bang Aurant, luôn cảm thấy tên này sẽ không làm chuyện người làm.
“Xuất phát đi.” Vương Đằng không nói thêm gì nữa, đưa mọi người leo lên phi thuyền cấp Giới Chủ.
...
Phi thuyền cấp Giới Chủ xuất phát từ Địa tinh, đi tới hành tinh Aurant của liên bang Aurant.
Mọi người phía dưới vẫn nhìn phi thuyền rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy nữa, mới tản ra với vẻ mặt phức tạp.
Có không ít người đi theo, lãnh tụ võ đạo, Đàm Đài Tuyền, Diệp Cực Tinh, cùng với nguyên thủ các nước, vân vân, trong đó nước Hạ được mang theo nhiều người nhất.
Điều này khiến nguyên thủ các nước vô cùng hâm mộ.
Không có cách nào khác, ai bảo Vương Đằng là người nước Hạ, hắn thiên vị nước Hạ một cách trắng trợn như vậy, bọn họ cũng không dám nói gì.
Người đi theo nước Hạ lần này, ngoại trừ đám người lãnh tụ võ đạo, còn có đám người nhà họ Vương, hai chị em Lâm Sơ Hàm, cùng với một số bạn mà Vương Đằng quen thuộc, ví dụ như Hứa Kiệt, Bạch Vi, Bách Lý Thanh Phong, Lữ Sách, Tống Thúc Hàng, Hầu Bình Lượng, Hàn Chú, Vạn Bạch Thu, vân vân.
Thậm chí còn có Bành Viễn Sơn của học viện Hoàng Hải, Đồng Hổ và mấy vị viện trưởng.
Là viện trưởng trường cũ của mình, Vương Đằng chắc chắn không thể quên bọn họ.
Bây giờ mấy vị viện trưởng này đều đã đạt đến cấp Chiến Tướng thập tam tinh đỉnh phong, tốc độ cực nhanh, hơn nữa đã chuyển hóa không ít nguyên lực tinh thần, đang tiến vào cấp Hành Tinh.
Còn có lão viện trưởng của đại học Kim Lân, viện trưởng của Đại học số 1, Hàn lão của trường Quân đội Hoàng Hải, bọn họ đều là người đã đạt đến cấp Hành Tinh, sau này cũng sẽ là nhóm người đầu tiên bước vào trong vũ trụ.
Trạng thái của mấy người dẫn đường này vô cùng kỳ lạ, mặc dù bọn họ không còn trẻ nữa, nhưng có thể vùng lên đạt đến đỉnh phong trong hoàn cảnh khắc nghiệt ở Địa tinh, bản thân đều là những người có thiên tư vượt trội.
Bây giờ có thời cơ này, hoàn toàn không thể kiềm hãm, tinh tiến thần tốc, còn tài giỏi hơn người bình thường.
Khi Vương Đằng nhìn thấy ba vị lão giả này, cũng rất kinh ngạc, cảm thấy sau này bọn họ có thể tiến xa hơn, cấp Vũ Trụ cũng không hẳn là không thể.
Một tinh cầu lạc hậu, xuất hiện mấy võ giả cấp Vũ Trụ, điều này cực kỳ khó tin.
Nhưng Vương Đằng cảm thấy khả năng này rất lớn, cũng không phải là nói ngoa.
Bên trong phi thuyền, mọi người tụ tập lại với nhau.
Mở mô phỏng toàn cảnh, tình hình trong hư không vũ trụ được chiếu ra trước mặt tất cả mọi người.
Mặt mọi người đầy vẻ ngạc nhiên nhìn tất cả những thứ này.
Yên tĩnh không một tiếng động!
Xung quanh chỉ còn lại tiếng hít thở cực kỳ chậm chạp.
Từ khi con người bắt đầu biết suy nghĩ, đã ngửa mặt nhìn lên tinh không, vì để đặt chân tới lĩnh vực vô danh này, rất nhiều người đã chiến đấu vô số năm.
Giờ đây nguyện vọng này đã được thực hiện.
Mặc dù trước đây các quốc gia cũng đều tiến hành thử nghiệm phi thuyền vũ trụ, nhưng chỉ có vài phi hành gia đã ghi danh vũ trụ, hơn nữa phạm vi hoạt động cũng có hạn, còn rất nhiều hạn chế.
Căn bản không giống bay giờ có thể ở trong phi thuyền tự do hoạt động, tiến hành chuyến đi xa, đến tinh vực xa lạ cách hàng trăm nghìn năm ánh sáng.
Tất cả những thứ này đều mang theo cảm giác mơ mộng.
Thật sự quá viển vông!
Rất lâu sau, vẻ mặt Hàn lão phức tạp, mở miệng nói:
“Cuộc đời này có thể đặt chân vào hư không vũ trụ, bọn ta không có gì hối tiếc nữa!”
Đám người lãnh tụ võ đạo, viện trưởng Dư Tu Hiền của Đại học số 1 nghe vậy, đều gật đầu tán thành.
Đến cả nguyên thủ các nước cũng đầy vẻ kinh ngạc thán phục, đều nói chuyến đi này không uổng.
Vương Đằng hiểu tâm trạng của bọn họ, khi hắn lần đầu tiên rời khỏi Địa tinh, chẳng phải cũng như vậy, cười nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu.”
“Ha ha ha, đúng, đây mới chỉ là bắt đầu, chúng ta còn có thể tiến xa hơn.” Viện trưởng của học viện Kim Lân cười lớn phóng khoáng nói.
“Đúng vậy đúng vậy, nói cái gì mà không tiếc nuối, vẫn còn hơi sớm.” Hàn lão khẽ vuốt râu cười nói.
Viện trưởng Dư Tu Hiền của Đại học số 1 ở bên cạnh không nói gì, nhưng nụ cười trên gương mặt, ánh sáng sâu xa trong đôi mắt, đều nói rõ nội tâm hắn cũng không bình tĩnh.
Sau khi tận hưởng xong cảnh hư không vũ trụ mênh mông này, phi thuyền cũng tiến vào trang thái phi hành trong Ám Vũ Trụ.
Lâu dần, thì cũng chỉ còn lại khô khan nhàm chán.
Mọi người cũng không xem nữa, từng người quay trở về tu luyện, nghỉ ngơi.
Còn về phía nước Hạ, mọi người lại tụ tập tán gẫu, hiểu được một số chuyện trong vũ trụ từ Vương Đằng.
Nói rồi nói rồi, mấy vị viện trưởng nhắc tới tình hình toàn cầu bây giờ, thậm chí cả nước Hạ, trong đó điều bọn họ quan tâm nhất chắc chắn chính là đào tạo võ giả đời kế tiếp.
“Vương Đằng, ngươi không nên bên nặng bên nhẹ như vậy, chỉ quan tâm tới trường Quân đội Hoàng Hải, Đại học số 1 bọn ta cũng sắp không có gì ăn rồi.” Viện trưởng Dư Tu Hiền đột nhiên cười khổ nói.
Cũng không thể trách hắn nói như vậy, bây giờ trường Quân đội Hoàng Hải có thể coi như là trường Quân đội số một ở nước Hạ, còn hưng thịnh hơn Đại học số 1 ở Hạ đô, thậm chí còn cực kỳ nổi tiếng trên toàn cầu, rất nhiều võ giả thiên tài các nước tới vì nghe danh.