Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1491 - Chương 1491. Xuất Phát Và Sắp Xếp (2)

Chương 1491. Xuất phát và sắp xếp (2)
Chương 1491. Xuất phát và sắp xếp (2)

Tất cả mọi người đều biết đây là trường học bồi dưỡng ra Vương Đằng, bất kể là tư chất của bản thân trường học, hay là nghiêng về tài nguyên sau này, chắc chắn đều là thứ trường học khác không thể so với được.

Hơn nữa cũng có tin tức truyền ra, Vương Đằng còn tài trợ trường cũ của mình, về mặt tài nguyên căn bản không cần lo.

Trường Quân đội Hoàng Hải cũng tăng thêm thể diện đối với học viện của võ giả quốc tế.

Hiện giờ liên minh toàn cầu là xu thế chung, võ giả các nước hòa nhập vào nước Hạ, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.

“Còn có Đại học Kim Lân của ta nữa, hôm nay lại tăng thêm không ít võ giả, tài nguyên hoàn toàn không đủ.” Lão viện trưởng của Đại học Kim Lân cũng khóc than theo.

“A?” Vương Đằng hơi sững sờ, không biết tại sao lại đột nhiên nói đến hắn.

Đặc biệt là hai vị tuổi đã cao còn khóc than với hắn, thật sự khiến hắn có chút dở khóc dở cười.

“Ha ha ha, các ngươi đây là đang ghen tị sao, Vương Đằng là người đi ra từ trường Quân đội Hoàng Hải, quan tâm trường cũ của mình thì có gì không thể.” Hàn lão cười đắc ý nói.

“Không thể nói như vậy, đào tạo võ giả là quan trọng nhất, mỗi trường học bọn ta đều đang nỗ lực, không phải các ngươi nên làm gì đó đặc biệt sao.” Dư Tu Hiền lắc đầu nói.

“Bọn ta cũng không cần nhiều, chia một nửa tài nguyên cho bọn ta là được rồi.” Lão viện trưởng Đại học Kim Lân nói hùa theo.

“Ha ha, vậy các ngươi phải đi tìm lãnh tụ võ đạo, nói với ta cũng vô dụng.” Hàn lão trợn mắt, cười nói.

“...” Lãnh tụ võ đạo lập tức mệt não, ngọn lửa này sao đột nhiên lại cháy đến người hắn vậy.

Đối với chuyện này, thực ra hắn cũng khó nói, hiện nay võ đạo hưng thịnh, võ giả toàn cầu chắc chắn sẽ tăng trưởng như giếng phun, chỉ dựa vào tài nguyên của Địa tinh, thì hoàn toàn không đủ.

Cho nên nguồn gốc của tất cả những thứ này thực ra vẫn ở trên người Vương Đằng.

“Các vị không cần lo lắng, ta có một lãnh địa tinh hệ ở đế quốc Đại Càn, về mặt tài nguyên cũng khá đầy đủ.” Vương Đằng thấy vậy, chỉ đành mở lời.

Tin tức này hắn từng nói với hai chị em Lâm Sơ Hàm, nhưng vẫn chưa nói với đám lãnh tụ võ đạo, bây giờ cũng không thể không nói ra để bọn họ yên lòng.

Những người này bận tâm lo lắng vì Địa tinh, về công về tư, Vương Đằng cũng không nhẫn tâm để bọn họ tiếp tục suy nghĩ vớ vẩn.

“...” Mọi người.

Một lãnh địa tinh hệ??!

Bọn họ đều hoài nghi liệu có phải bản thân nghe nhầm rồi không, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Vương Đằng.

“Ngươi nói là một tinh hệ?” Lãnh tụ võ đạo nuốt nước miếng một cái, hỏi.

“Đúng vậy, sau khi ta kế thừa tước vị Nam Tước của đế quốc Đại Càn, thì được chia cho một lãnh địa tinh hệ.” Vương Đằng gật đầu nói.

Vù!

Mọi người có được câu trả lời chắc chắn, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Cả người bọn họ đều không ổn rồi, trong đầu ầm ầm một trận, giống như có sấm chớp nổ vang, quả thật bị chấn động không nhẹ.

“Khụ khụ, mọi người không sao chứ.” Vương Đằng ho khan một tiếng, cẩn thận hỏi.

Quả nhiên người lớn tuổi không thể chịu được đả kích, nhìn dáng vẻ của bọn họ xem, năng lực tiếp nhận còn không bằng Lâm Sơ Hàm và Lâm Sơ Hạ.

Chỉ là hắn không biết, đối với một quốc gia cao cấp mà nói, khái niệm của một tinh hệ, sức đả kích quả thực lớn rất nhiều.

Khác với Lâm Sơ Hàm và Lâm Sơ Hạ, bọn họ chỉ cảm thấy lớn mà thôi, không cần suy nghĩ nhiều như vậy.

“Ngươi để bọn ta bình tĩnh đã.” Dư Tu Hiền xua tay nói.

“Đúng, từ từ đã, trái tim ta chịu không nổi.” Hàn lão che ngực nói.

Vương Đằng cũng sợ mấy người cổ hủ này chết ngay tại chỗ, vậy thì hắn thành kẻ tội đồ mất.

Một lát sau, đám người lãnh tụ võ đạo cuối cùng mới tiếp nhận được sự thật này, vẻ mặt rất phức tạp.

“Dự định của ta là, sau này lấy lãnh địa của ta làm trạm trung chuyển, để võ giả Địa tinh chuyển giao vào trong vũ trụ.” Vương Đằng thấy vậy, mới tiếp tục mở lời, nói sơ qua.

“Chuyển giao thế nào?” Lãnh tụ võ đạo trầm ngâm nói.

“Thông qua pháp trận không gian.” Vương Đằng nói.

“Cái này cũng có thể coi như là một cách.” Viện trưởng Dư Tu Hiền gật đầu nói.

“Chỉ có thể thông qua pháp trận không gian, nếu không cách quá xa, qua lại sẽ mất rất nhiều thời gian.” Vương Đằng lắc đầu nói.

“Liệu như vậy có bại lộ vị trí của Địa tinh không?” Lão viện trưởng của Đại học Kim Lân do dự nói.

“Đúng thế, làm như vậy ắt sẽ để bại lộ vị trí của Địa tinh, rất nguy hiểm, đứng trước các thế lực lớn ở vũ trụ, chúng ta vẫn quá yếu kém.” Hàn lão nói.

“Cho nên chúng ta còn phải lấy được quyền sở hữu của hệ Ngân Hà.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nói.

“Hệ Ngân Hà!” Mọi người lập tức cả kinh.

“Đúng vậy, đây cũng là mục đích khác khiến ta nhất định phải đến liên bang Aurant.” Vương Đằng nói: “Có hệ Ngân Hà rồi, thì chúng ta có thể đặt truyền tống trận ở trên tinh cầu có sự sống khác, mà không phải đặt trực tiếp trên Địa tinh, như vậy thì hệ số nguy hiểm sẽ hạ xuống rất nhiều.”

“Thì ra là vậy.” Mọi người bừng tỉnh nói.

“Nhưng một tinh hệ này, e rằng liên bang Aurant sẽ không dễ dàng giao cho chúng ta.” Lãnh tụ võ đạo cười khổ nói.

Hắn cảm thấy giọng điệu của Vương Đằng quá lớn, vừa mở miệng là sở hữu tinh hệ rồi.

Đây chính là sức mạnh của quý tộc của nền văn minh vũ trụ cao cấp sao?

So ra, bọn họ chỉ là người nhà quê mà thôi!

Đúng là đả kích người ta mà!

“Vậy thì phải xem chúng ta làm việc như thế nào.” Tinh quang trong mắt Vương Đằng lóe lên, nói.

Đám người lãnh tụ võ đạo trố mắt nhìn nhau, không biết trong hồ lô của hắn rốt cuộc là đang bán thuốc gì.

“Ha ha ha, mọi người cũng không cần lo lắng, cứ giao cho ta đi.” Vương Đằng cười nói.

Mọi người thấy vậy, cũng không hỏi thêm câu nào nữa, chỉ có thể đặt hy vọng lên người hắn, sau đó thì quay về tu luyện.

Vũ trụ hư cấu.

Ở chính giữa đại lục Đại Càn có một thành thị vĩ đại, nguy nga hào hùng, nó tên là Thánh thành Đại Càn.

Sở dĩ nó có tên là Thánh thành, đó là vì hơi phân biệt với Đế thành Đại Càn ở trong thế giới hiện thực.

Hết chương 1491.
Bình Luận (0)
Comment