“Ha ha, đã đến cửa nhà người ta, đương nhiên phải đi ra.” Vương Đằng cười nói.
‘Cảnh cáo! Cảnh cáo! Trước mặt phát hiện rất nhiều hạm đội vũ trụ!!!’
Đúng lúc này, một giọng nói cảnh báo quanh quẩn vang lên xung quanh.
“Đây là đến đón tiếp chúng ta.” Vương Đằng cười nói.
Mọi người lại không thoải mái giống như hắn, đều không nhịn được có vẻ mặt căng thẳng.
“Vương Đằng, không thành vấn đề chứ?” Lâm Sơ Hàm không nhịn được thấp giọng hỏi.
“Yên tâm đi.” Vương Đằng vỗ vỗ tay nàng, sau đó đứng trước bàn điều khiển, nhìn hạm đội vũ trụ bay đến trước mặt, ánh mắt hơi nheo lại, trong đó chớp động lên một tia sáng rọi nguy hiểm.
Nhìn một nhánh hạm đội này, Vương Đằng giống như thấy được vô số bong bóng thuộc tính.
Hạm đội vũ trụ của liên bang Aurant chậm rãi dừng lại ở phía trước, chặn phi thuyền cấp Giới Chủ Hỏa Hà lại.
Liếc mắt nhìn xem, nhánh hạm đội này có trên vạn chiếc chiến hạm vũ trụ, phân bố chi chít dày đặc ở bên ngoài hành tinh Aurant, tạo thành một vòng phòng ngự cực kỳ đồ sộ.
Chỉ riêng lực lượng của nhánh hạm đội này thôi đã đủ để khiến cường giả cấp Vực chủ tơi tả quay về.
“Người đến dừng lại, tất cả phi thuyền không được phép đi vào hành tinh Aurant, mời cập vào bến cảng vệ tinh.”
“Nhắc lại một lần nữa, tất cả phi thuyền không được phép đi vào hành tinh Aurant, mời cập vào bến cảng vệ tinh.”
“Nếu chống lại, coi như người xâm nhập để luận tội, trực tiếp đánh rơi!”
Một giọng nói truyền ra từ trong hạm đội vũ trụ của liên bang Aurant, ầm ầm ầm quanh quẩn giữa hư không, mang theo cảnh cáo nồng đậm.
“Viên Cổn Cổn, đánh chìm bọn chúng.” Vương Đằng khẽ cười một tiếng, nói ở trong lòng.
“Nhìn ta đây, đều chỉ là vài chiến hạm vũ trụ cấp Hành Tinh, cấp Hằng Tinh mà thôi, số lượng thật sự rất nhiều, đối phó với cấp Vực chủ không thành vấn đề, nhưng định động đến phi thuyền cấp Giới Chủ, vậy chính là nằm mơ giữa ban ngày.” Viên Cổn Cổn nở nụ cười ha ha, có vẻ cực kỳ hưng phấn.
Ở dưới khống chế của nó, tất cả vũ khí trên chiến hạm Hỏa Hà đều phát sáng lên, lập tức đánh ra.
Dưới tình huống hạm đội vũ trụ của liên bang Aurant còn chưa lấy lại tinh thần, vô số pháo nguyên lực đã bắn vào trong hạm đội.
Rầm! Rầm! Rầm…
Dưới lửa đạn, từng chiếc chiến hạm vũ trụ hóa thành quả cầu lửa rơi xuống, vô số mảnh vụn kim loại bắn ra tung tóe trong hư không.
Về phần người trong chiến hạm, bọn họ còn chưa kịp kêu lên một tiếng thảm thiết đã biến mất trong nổ tung.
Võ giả cấp Hành Tinh, võ giả cấp Hằng Tinh… giống như thu gặt rau hẹ!
Đám người lãnh tụ Võ đạo hoảng sợ không thôi.
Lúc ở Địa tinh, mặc dù bọn họ đã từng một lần nhìn thấy tình hình Vương Đằng hủy diệt các chiến hạm của liên bang Aurant, nhưng khi đó chiến hạm của liên bang Aurant không nhiều như vậy, hơn nữa bọn họ quan sát thông qua tiếp sóng, cho nên không rung động đến thế.
Giờ khắc này, bọn họ nhìn xem từng chiếc chiến hạm vũ trụ của liên bang Aurant hóa thành quả cầu lửa ở trong hư không, trở thành rác vũ trụ.
Hình ảnh kia vẫn luôn luôn đánh thẳng vào trong đáy lòng bọn họ.
Lâm Sơ Hàm nắm chặt tay Vương Đằng, chân mày nhíu lại, có vẻ hơi khẩn trương.
Cùng lúc đó, trong các chiến hạm của liên bang Aurant, tất cả võ giả đều rối loạn.
“Địch tập kích!”
“Địch tập kích!”
“Mau, đánh lại, đánh lại!”
“Tất cả thành viên hạm đội, mở pháo nguyên lực ra, đánh chìm chiếc phi thuyền kia!”
…
Tuy rằng bị Vương Đằng đánh không kịp trở tay, nhưng dù sao bọn họ là hạm đội chính quy, lập tức phản ứng lại.
Từng chiếc chiến hạm vũ trụ bắt đầu ngưng tụ năng lượng, phát động công kích về phía phi thuyền Hỏa Hà.
Rầm rầm rầm…
Pháo nguyên lực đều bắn lên trên lồng phòng ngự của phi thuyền Hỏa Hà, nhưng vốn không thể phá vỡ được, thậm chí còn không lay động được.
“Làm sao có thể?”
Trong hạm đội liên bang Aurant, trên một chủ hạm của phi thuyền cấp Vũ Trụ, một võ giả cấp Vũ Trụ có vẻ mặt hoảng sợ, không thể tin nổi kêu lên.
“Tướng quân Dick, phi thuyền của bọn họ quá mạnh, vô cùng có khả năng là phi thuyền cấp Vực Chủ, thậm chí là phi thuyền cấp Giới Chủ, chúng ta không phá nát phòng ngự được.” Một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai có vẻ mặt tái nhợt, quay đầu hét lớn.
“Đáng chết!”
“Tại sao lại có kẻ địch mạnh như vậy xâm nhập?”
Sắc mặt tướng quân Dick khó coi, gần như dùng tiếng gào thét để hạ lệnh: “Lập tức mở pháo Tiêm Tinh, chỉ có pháo Tiêm Tinh mới có thể đối phó với nó.”
“Chiến hạm vũ trụ còn lại bám chặt lấy nó, không tiếc tất cả, tranh thủ thời gian!”
“Không thể để cho nó đến gần hành tinh Aurant!”
“Rõ!”
Võ giả phía dưới lớn tiếng đáp.
Rầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, một con chủ hạm cấp Vũ Trụ mới vừa tập hợp năng lượng, định sử dụng pháo Tiêm Tinh, kết quả đã bị đánh trúng, sau đó ầm ầm rơi xuống.
Sắc mặt tướng quân Dick cứng đờ, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Mẹ nó!
Một còn chủ hạm cấp Vũ Trụ còn chưa đỡ nổi một kích của người ta, vậy đánh cái rắm.
“Rút lui về sau! Rút lui về sau!”
“Tránh phạm vi công kích của quân địch, chiến hạm vũ trụ phía trước đi lên cho ông đây!”
“Cần phải tranh thủ thời gian cho chủ hạm!”
Từng tiếng gầm giận dữ khàn cả giọng truyền ra từ trong miệng tướng quân Dick, không biết có phải định dùng phương thức này để che giấu sợ hãi trong lòng hắn không.
Lúc này chiến hạm vũ trụ xung quanh đã cái trước ngã xuống, cái sau tiến lên xông tới trước.
Rầm! Rầm! Rầm…
Vương Đằng đứng trước bàn điều khiển của phi thuyền, nhìn một màn này, nói: “Thật đẹp, đều ghi lại rồi, để người của Địa tinh thưởng thức.”
Đám người lãnh tụ Võ đạo mồ hôi đầy đầu.
Ngươi xác định như vậy rất đẹp hả!
Sao bọn họ lại cảm thấy hết sức kinh sợ chứ!
Hình ảnh rung động như thế, khiến cho trái tim của bọn họ hơi không chịu nổi.
“A đúng rồi, mang những võ giả của liên bang Aurant này ra, để cho bọn họ cùng thưởng thức với.” Vương Đằng quay đầu lại nói với Bertha.
“Dạ!” Bertha hơi sửng sốt, trong lòng lại có nhận thức mới về sự phúc hắc của chủ nhân nhà mình, lập tức lĩnh mệnh rời đi.
Đám người lãnh tụ Võ đạo hai mặt nhìn nhau, cảm thấy sau khi võ giả của liên bang Aurant đi ra nhìn thấy cảnh tượng này, đoán chừng sẽ hỏng mất đi?