Nguyên soái Nehmaia tức đến dựng râu trừng mắt, ba con mắt đều trừng to đến cực hạn, dù thế nào đều không thể ngờ nổi đám khốn nạn này lại tỏ vẻ đạo mạo, vô liêm sỉ như thế.
“Đủ!” Một tiếng quát lớn chợt truyền ra từ trong miệng hắn.
Âm thanh bốn phía cuối cùng biến mất, mọi người vì thế yên tĩnh, ngây ngốc nhìn Nehmaia.
“Lúc liên bang Aurant đối mặt với nguy nan, các ngươi lại định làm kẻ đào ngũ, thể diện của các ngươi đâu?”
“Xây dựng lại?”
“Ta thấy các vị nghĩ rất hay, hiện giờ ba vị cấp Vực Chủ đại nhân còn nằm trong tay đối phương, nếu như không có cấp Vực Chủ trấn giữ, các ngươi lấy cái gì để xây dựng lại liên bang Aurant?”
“Ta thấy các ngươi đang định chạy trốn, một đám nhu nhược!”
Từng tiếng gầm giận dữ thốt ra từ trong miệng nguyên soái Nehmaia, quanh quẩn bên tai mọi người, khiến rất nhiều người có vẻ mặt khó coi, khi ánh mắt sắc bén kia đảo qua, tất cả mọi người đều tỏ vẻ chột dạ, không dám đối diện.
“Hừ!” Nehmaia thấy vậy hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nói: “Các ngươi cho rằng mình thật sự có thể rời khỏi liên bang Aurant sao?”
“Đây là hình ảnh mới vừa được truyền về từ trong vũ trụ, tự các ngươi nhìn xem đó là cái gì?”
Tiếng nói vừa dứt, một hình ảnh đến từ vệ tinh trong vũ trụ xuất hiện trên quầng sáng ở trước mặt mọi người.
Trong tấm hình kia rõ ràng là một chiến hạm khổng lồ giống như kim tự tháp lẳng lặng lơ lửng trong hư không, ngoài mặt tản ra sáng bóng của kim loại lạnh như băng.
“Phi thuyền của tộc Cơ Giới!!!” Một tiếng thét kinh hãi chợt vang lên.
“Phi thuyền của tộc Cơ Giới!”
“Sao nơi này lại có thể có phi thuyền của tộc Cơ Giới?”
…
Người của liên bang Aurant lập tức nổ tung, không thể tin nổi nhìn phi thuyền khổng lồ hình dáng kim tự tháp kia.
Phi thuyền của tộc Cơ Giới có điểm đặc sắc, cơ bản đều tồn tại hình dạng kim tự tháp, huống hồ trên đó còn có dấu hiệu máy móc thuộc riêng về tộc Cơ Giới, vừa liếc mắt bọn họ đã có thể nhận ra được luôn.
Mà từ trước đến nay phi thuyền của tộc Cơ Giới vẫn lấy mạnh mẽ tự xưng, phi thuyền cùng cấp bậc, phi thuyền của tộc Cơ Giới sẽ kinh khủng hơn.
Bọn họ định chạy trốn dưới mí mắt của phi thuyền tộc Cơ Giới này, không phải không làm được, nhưng nhất định sẽ bị phát hiện, đến lúc đó chiếc phi thuyền của tộc Cơ Giới kia giáng xuống, bọn họ chắc chắn trốn không thoát.
“Hiện giờ các ngươi cảm thấy mình có thể chạy thoát sao?” Nguyên soái Nehmaia lạnh lùng nói.
Sắc mặt của mọi người khó coi, tất cả đều suy sụp ngồi trở lại trong ghế tựa.
“Các ngươi mau nhìn, có người định rời khỏi hành tinh Aurant.” Đột nhiên, có người kêu to lên.
Hiển nhiên người có ý tưởng giống như bọn họ không phải số ít, những người này hoặc là người của gia tộc lớn, hoặc là cấp cao của các thành phố lớn ở liên bang Aurant.
Hiện giờ thấy liên bang Aurant rơi vào nguy cơ, đã không chút do dự lựa chọn trốn đi tị nạn.
Đây đều là thói thường của con người!
Đại nạn phủ xuống, tự nhiên đều tự bay.
Nhưng mà bọn họ lại không biết được trong vũ trụ có tồn tại như thế nào đang chờ đợi bọn họ.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Giống như pháo hoa, phi thuyền bay ra khỏi hành tinh Aurant lập tức nổ tung, hóa thành bụi bặm ở trong vũ trụ.
Yên lặng!
Toàn bộ đại điện rơi vào trong yên tĩnh, kim rơi có thể nghe thấy!
Lúc này cấp cao vừa định chạy trốn đều phát lạnh khắp toàn thân, trong lòng mơ hồ hơi may mắn, may mà bọn họ chưa rời đi, bằng không đoán chừng kết quả cũng như thế.
“Nguyên soái Nehmaia, ngươi cho rằng hiện giờ chúng ta nên làm như thế nào?” một cấp cao nuốt ngụm nước miếng, kể cả tôn xưng đều lấy ra hết.
Nhưng mà hắn vừa mới hỏi, đồng hồ trí năng của tất cả mọi người đều nhận được một dòng tin tức.
Mọi người lập tức biến sắc.
Kẻ địch, đã đến!
Sắc mặt nguyên soái Nehmaia âm trầm, thay đổi quầng sáng trước mặt, hiện ra tình huống trên không chủ thành.
Chỉ thấy trên không chủ thành liên bang Aurant có một phi thuyền vô cùng vĩ đại đang chậm rãi hạ xuống, sau đó lơ lửng ở trên đỉnh đầu bọn họ.
Một khắc này, tất cả mọi người đều mất tiếng, lẳng lặng nhìn phi thuyền kia, cảm giác trên đỉnh đầu giống như đang lơ lửng một thanh kiếm bén!
“Các vị, xem ra chúng ta chỉ có một lựa chọn.” Nguyên soái Nehmaia thở dài, nói.
“Ngươi nói.” Tất cả mọi người nhìn hắn.
“Đầu hàng đi!” Nguyên soái Nehmaia trầm mặc một chút, cuối cùng nói ra ba chữ này.
Ba chữ này giống như đã rút sạch tất cả khí lực của hắn, sau khi nói xong, toàn thân hắn đều suy sụp xuống, có vẻ già nua vô cùng.
Mọi người hoảng sợ biến sắc!
Một phương diện là chưa từng thấy nguyên soái Nehmaia luôn cứng rắn sẽ lộ ra dáng vẻ như vậy!
Về phương diện khác lại là ba chữ hắn nói ra.
Đầu hàng!
Kêu bọn họ đầu hàng một võ giả tinh cầu thổ dân, đây là chuyện vô cùng nhục nhã!
Bọn họ có thể lựa chọn bỏ trốn lừa mình dối người, nhưng không thể dễ dàng tha thứ cho việc đi đầu hàng một võ giả thổ dân thấp kém cao ngạo.
“Không đầu hàng, sẽ chết!” Nguyên soái Nehmaia trầm giọng nói.
“Thật sự không còn có biện pháp nào khác nữa sao?” Có người không cam lòng hỏi.
Mọi người trầm mặc, thật ra bọn họ đã biết được đáp án.
“A, nơi này thật náo nhiệt!”
Đúng lúc này, một giọng nói truyền vào từ bên ngoài.
Ầm!
Cửa lớn bị đạp ra trong một tiếng vang thật lớn, một bóng dáng trẻ tuổi dẫn đầu bước vào.
Mọi người thay đổi sắc mặt, đồng tử hơi co rụt lại.
Lúc bọn họ còn đang giãy giụa, đối phương đã tìm đến, không cho bọn họ có bất cứ cơ hội phản ứng nào.
Hơn nữa từ đầu đến cuối bọn họ đều chưa hề nhận ra.
Thủ đoạn này!
Bọn họ chỉ có thể dùng hai chữ “đáng sợ” để hình dung.
“Chào mọi người!” Vương Đằng đi vào trong đại điện, cười tủm tỉm nhìn quanh một vòng, chào hỏi khá nhiệt tình.
“…” Mọi người ở đây đều điếng cả người.
Bọn họ đột nhiên có một loại ảo giác, người trước mắt không phải là kẻ địch của bọn họ mà chỉ là một người bạn cũ ngàn dặm đến chơi…
Mới là lạ!
Ánh mắt của bọn họ lướt qua thanh niên này, đã nhìn thấy được sau lưng hắn là hai vị Vực Chủ đại nhân Turkin và Bartlett bị vài võ giả dẫn theo đến.