Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1515 - Chương 1515. Tiền Này Nên Tiết Kiệm Thì Phải Tiết Kiệm!

Chương 1515. Tiền này nên tiết kiệm thì phải tiết kiệm!
Chương 1515. Tiền này nên tiết kiệm thì phải tiết kiệm!

“Ta đếm đến ba, nếu như các ngươi không tránh ra, vậy đi xuống theo Wallis là được.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Phó viện trưởng Wallis, các ngươi đã làm gì hắn?” Hai lão giả kinh hãi nói.

“Hắn đã chết!” Vương Đằng lạnh nhạt nói.

“Đã chết!!!” Hai lão giả không thể tin nổi nhìn về phía Sanlo: “Viện trưởng, đây là thật sao?”

“Các ngươi không phải là đối thủ của hắn, đều tránh ra đi.” Sanlo chưa trả lời, lắc đầu thở dài.

Dù vậy, hai lão giả đã biết được đáp án.

Thật hiển nhiên, phó viện trưởng Wallis đã chết ở trước mặt viện trưởng, nhưng hắn lại không có cách nào cả, nói rõ việc này không phải bọn họ có thể chi phối.

“Haizzz!”

Hai võ giả cấp Vũ Trụ đã thủ hộ tháp Thánh Tinh vô số năm thở dài một tiếng, lặng lẽ lui sang bên.

Vương Đằng lạnh lùng cười, không để ý đến bọn họ, hạ mệnh lệnh cho đám người Bertha, Hardy: “Dọn sạch nó!”

Sanlo và hai lão giả đều biến sắc.

Tuy rằng đã sớm đoán được nơi này nhất định gặp nạn, nhưng không ngờ Vương Đằng lại ngoan độc đến vậy, lại định dọn sạch điện Tàng Công, rõ ràng không định lưu lại bất cứ thứ gì cho bọn họ cả.

Vương Đằng bước vào trong điện Tàng Công, vừa liếc mắt nhìn sang đều là công pháp và chiến kỹ dưới cấp Hằng Tinh, số lượng rất nhiều, đại khái có trên trăm vạn môn.

Đừng thấy liên bang Aurant vô cùng khổng lồ, trên vạn môn công pháp chiến kỹ tính ra giống như rất ít, thật ra đã là rất nhiều.

Công pháp và chiến kỹ của nơi này đều được cẩn thận chọn lọc ra, coi như đạt được hai chữ “Tinh phẩm”, tuyệt đối thuộc về công pháp chiến kỹ cao nhất của liên bang Aurant, võ giả bình thường tùy tiện nhận được một môn, chỉ sợ đều sẽ kích động không thôi.

Về phần công pháp và chiến kỹ cấp Vũ Trụ đã ít lại càng ít, cấp Vực Chủ càng chỉ có ít ỏi vài môn, được đặt ở chỗ sâu nhất trong đại điện.

“Vương Đằng, ta phát hiện mục lục của điện Tàng Công này.” Giọng Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.

“A, cho ta xem.” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, hắn lười nhìn từng môn một, có mục lục sẽ tiện lợi hơn, có thể trực tiếp tìm kiếm công pháp và chiến kỹ có tác dụng.

“Ta truyền lên trên đồng hồ trí năng của ngươi, tự mình xem đi.” Viên Cổn Cổn nói.

Vương Đằng mở đồng hồ trí năng ra, một màn sáng hiện ra, mục lục có kích thước máy tính bảng, từng hàng xuất hiện ở trước mắt hắn.

Nhìn xem trong chốc lát, hắn hơi thất vọng lắc đầu.

Không có công pháp hay chiến kỹ nào khiến cho hắn vừa lòng!

Nhưng mà còn có một phần ba trong đó chưa nhìn xem hết.

Lúc này, đám người Bertha đã đi đến, hành lễ nói: “Chủ nhân, đã thu dọn xong.”

“Trạm tiếp theo.” Vương Đằng gật đầu, thu hồi đồng hồ trí năng, rời khỏi điện Tàng Công.

Lãnh tụ Võ đạo và nguyên thủ các quốc gia muốn nói lại thôi, ánh mắt bọn họ khi nhìn những công pháp chiến kỹ này đều đỏ lên.

Nếu như Địa tinh có được những công pháp và chiến kỹ này, vấn đề nội tình của võ giả có thể giải quyết hơn phân nửa, chắc chắn nghênh đón bay vọt.

Đáng tiếc, đây là chiến lợi phẩm của Vương Đằng, bọn họ không có tư cách chiếm dụng.

Một lát sau, đi đến trước một kiến trúc khác, nơi này là cửa vào vũ trụ hư cấu của tháp Thánh Tinh, có rất nhiều thiết bị nối liền vũ trụ hư cấu có giá trị xa xỉ.

“Mang đi!”

Vương Đằng không nói hai lời, vung tay lên, trực tiếp kêu người ra tay.

Mỗi một mũ giáp gì đó của vũ trụ hư cấu đều trên vạn đồng Vũ Trụ, không hề rẻ, không thể lãng phí.

Tiền này nên tiết kiệm thì phải tiết kiệm!

“Mang đi!”

“Mang đi!”

“Mang đi tất cả!”

Tiếp theo, mỗi khi đến một nơi, hễ là thứ có giá trị, Vương Đằng đều không buông tha, gần như đều mang đi tất cả những thứ có thể mang đi của tháp Thánh Tinh, có thể nói đào sâu ba thước, tấc ngói không để lại.

Khi Vương Đằng mang theo người chuẩn bị rời khỏi tháp Thánh Tinh, Sanlo mặt xám như tro tàn, toàn thân đều đang run run, đó là đang tức giận.

Rầm!

Phi thuyền Hỏa Hà trực tiếp rời khỏi tháp Thánh Tinh, bay đến chủ thành của hành tinh Aurant.

Người của tháp Thánh Tinh ở phía dưới ngẩng đầu lên nhìn theo đuôi phi thuyền Hỏa Hà, hận đến nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đều là vẻ thù hận.

“Đáng giận, ngày sau nhất định phải khiến thổ dân Địa tinh này trả giá thật nhiều!” Vài vị võ giả cấp Vũ Trụ còn sót lại của tháp Thánh Tinh giận dữ nói.

Vương Đằng không biết người của tháp Thánh Tinh đang bất lực phẫn nộ ở sau lưng, cho dù biết được đều sẽ không hề để trong lòng, người sắp chết có gì phải lo lắng.

Chủ thành của hành tinh Aurant ở khu vực trung tâm đại lục Aurant, chính là trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa của liên bang Aurant, còn phồn hoa và náo nhiệt hơn tháp Thánh Tinh, cũng càng giàu có hơn.

Nhưng mà hôm nay, nơi đây lại là cảnh khủng hoảng.

Ba vị Vực Chủ của liên bang Aurant bị bắt giữ, kẻ thù bên ngoài xâm nhập, hiện giờ tháp Thánh Tinh đã gặp họa, chủ thành sao có thể may mắn thoát khỏi được.

Khi đám người Vương Đằng rời khỏi tháp Thánh Tinh, cấp cao trong liên bang Aurant bên chỗ chủ thành này đã nhận được tin tức, hiện giờ đang cấp tốc thương lượng đối sách.

Trong một đại điện, một đám võ giả chủng tộc khác nhau đang lớn tiếng phát biểu cái nhìn của mình, rối thành một nùi.

“Các vị, các vị, yên tĩnh một chút!” Đối mặt với tình cảnh hỗn loạn như vậy, một lão giả tộc Tam Nhãn nhíu mày, quát lớn.

Mọi người nghe vậy, ào ào nhìn hắn.

Người này rõ ràng là nguyên soái của hạm đội vũ trụ thuộc quyền liên bang Aurant, là người có địa vị cao nhất hiện giờ ở liên bang Aurant.

“Nguyên soái Nehmaia, ta cảm thấy hiện giờ chúng ta nên thừa dip kẻ địch còn chưa đến, nhanh chóng rời khỏi hành tinh Aurant, tạm tránh đầu sóng ngọn gió.

“Đúng vậy, đúng vậy, thực lực của đối phương vượt trên chúng ta, dũng cảm chống cự là lựa chọn không sáng suốt.”

“Vẫn nhanh chóng rời đi đi, giữ lại thực lực, chờ sau khi bọn họ rời đi, chúng ta còn có thể xây dựng lại liên bang Aurant.”

Những cấp cao của liên bang Aurant này định bỏ chạy, nhưng nói lời đường hoàng, giống như là đang suy nghĩ thay cho tương lai của liên bang Aurant.

Hết chương 1515.
Bình Luận (0)
Comment