Hai tiếng nhanh chóng trôi qua.
Cấp cao của liên bang Aurant rời đi trước đó lại quay trở về đại điện, lúc bọn họ nhìn thấy Turkin và Bartlett tỉnh lại, đều hơi xấu hổ.
“Các ngươi?” Turkin không biết bọn họ định làm gì, trên mặt tràn ngập nghi hoặc.
“Turkin đại nhân, Bartlett đại nhân, không phải chúng ta không định cứu các ngươi, mà thật sự là bản thân chúng ta đều khó bảo toàn, bất lực.”
“Đúng vậy, mỗi người chúng ta đều phải ra năm trăm ngươi tiền Vũ Trụ để tự cứu, bằng không đều sẽ bị hủy diệt, chúng ta thật sự không có cách nào nữa.”
“Haizzz, hai vị đại nhân xin thứ lỗi!”
…
Người của liên bang Aurant nhao nhao nói.
Turkin và Bartlett tức đến muốn hộc máu, những người này rõ ràng rất sợ chết, định bỏ lại bọn họ không quan tâm.
Lũ vong ân phụ nghĩa này!
“Được rồi, muốn ôn chuyện thì nộp tiền trước rồi nói.” Vương Đằng không kiên nhẫn khoát tay.
“Vâng vâng vâng!” Mọi người không dám phản kháng, liên thanh đáp.
Cả đám bọn họ chuyển tiền vào trong tài khoản của Vương Đằng, không có ai dám giở trò trong đó.
Một phen này, trên tài khoản của Vương Đằng đã nhiều thêm hơn tám ngàn tỷ, có thể nói là một khoản thu vào lớn.
Coi như đã bù lại được tiêu hao vì sử dụng phi thuyền cấp Giới Chủ, hơn nữa còn buôn bán có lời.
“Được rồi, đều cút đi.” Vương Đằng vẫy tay, đuổi người của liên bang Aurant đi.
Hắn cũng không muốn giết những người này.
Bởi vì bọn họ không có thù hận trực tiếp, có thù oán chân chính với Vương Đằng là đám người Sanlo.
Về phần bị hắn bắt bí một khoản, lấy dáng vẻ sợ hãi của đám người này, đoán chừng đều không dám đến tìm hắn gây phiền toái, chỉ có thể ăn thiệt thòi này.
Nếu thật sự muốn đến tìm hắn gây phiền toái, cùng lắm sử dụng phi thuyền Giới Chủ \ầm cái là xong.
Hai người Turkin và Bartlett nhìn thấy Vương Đằng cầm tiền rồi đuổi đám người này đi, trong lòng không khỏi tin tưởng hắn một chút.
“Chúng ta có thể giao quyền sở hữu hệ Ngân Hà cho ngươi, nhưng ngươi phải thả chúng ta trước” Turkin do dự một chút, nói.
Sanlo lập tức biến sắc.
Cuối cùng hai người Turkin vẫn lựa chọn tự cứu chính họ, đây là mặc kệ hắn.
“Không thể nào.” Vương Đằng trực tiếp lắc đầu, lạnh giọng nói: “Giao quyền sở hữu hệ Ngân Hà cho ta trước, bằng không ta thà giết các ngươi.”
“Ngươi…” Hai người Turkin thay đổi sắc mặt, không ngờ Vương Đằng lại cứng rắn đến thế.
“Cho các ngươi thêm thời gian mười phút, qua thời gian này, cũng đừng oán trách ta không cho các ngươi cơ hội.” Vương Đằng nhàn nhạt nói xong rồi nhắm nghiền mắt lại, lẳng lặng chờ đợi.
Thời gian trôi qua.
Thời gian mười phút chẳng qua chỉ trong chớp mắt.
Cuối cùng hai người Turkin và Bartlett vẫn lựa chọn chịu thua.
“Được, chúng ta có thể giao quyền sở hữu hệ Ngân Hà cho ngươi trước.” Turkin cắn răng nói.
“Lựa chọn rất sáng suốt.” Vương Đằng cười nói.
Hai người Turkin và Bartlett vô cùng bực tức, nhưng lại chỉ có thể nhận mệnh.
Sau đó mấy người tiến vào trong vũ trụ hư cấu, đi đến trụ sở của công ty vũ trụ hư cấu.
Là người sáng tạo và người sở hữu của vũ trụ hư cấu, địa vị của công ty vũ trụ hư cấu tự nhiên không cần nhiều lời.
Địa vị của nó quá mức siêu nhiên, mặc dù ở trong quốc gia nền văn minh vũ trụ cao cấp như đế quốc Đại Càn này, nó vẫn là tồn tại không thể vượt qua.
Đại lục Đại Càn ở trong vũ trụ hư cấu!
Trên thực tế trụ sở hư cấu của công ty vũ trụ hư cấu là một hòn đảo, một đảo nhỏ lơ lửng có diện tích đạt đến ba vạn kilomet vuông.
Tiến vào công ty con của vũ trụ hư cấu, có một đặc quyền.
Đó là cho dù ở đâu đều có thể đi thẳng đến trên hòn đảo nhỏ này, không cần phải thông qua truyền tống.
Lúc này, Vương Đằng hơi hoảng hốt một chút đã phát hiện mình đi đến trên một hòn đảo nhỏ cực kỳ trống trải.
Dòng người xung quanh cực ít, nhưng mỗi một người đi qua, khí tức đều vô cùng mạnh mẽ.
Không phải cấp Vực Chủ, chính là tồn tại trên cấp Giới Chủ Hỏa Hà.
Vũ trụ hư cấu có thể mô phỏng ra 100% thực lực của võ giả, cho nên trong hiện thực những người này đều là cường giả đứng đầu.
“Hòn đảo này lại tên là đảo Chư Tinh, khẩu khí cũng thật lớn!” Vương Đằng quan sát xung quanh một phen, sau đó kinh ngạc nói.
“Suỵt, ngươi nhỏ tiếng một chút.” Viên Cổn Cổn xuất hiện ở trên bờ vai Vương Đằng, vội vàng che miệng hắn lại.
“Ngươi thật sự to gan lớn mật, công ty vũ trụ hư cấu là tồn tại cấp bá chủ ở trong vũ trụ, ngươi ở trên địa bàn của bọn họ còn dám đặt điều bọn họ, không sợ chọc phiền toái cho mình sao.”
“Ơ… được rồi, là ta sai.” Trong lòng Vương Đằng biết không thể trêu vào, cũng lập tức ngậm mồm.
Viên Cổn Cổn thấy hắn không nhiều lời nữa mới yên tâm lại, nhẹ nhàng thở ra, giải thích: “Công ty con của vũ trụ hư cấu tên là đảo Chư Tinh, đại biểu cho ý tứ ngôi sao đầy trời, mà đảo nhỏ chỗ công ty mẹ của toàn vũ trụ bọn họ mới là hùng vĩ chân chính, ngươi biết gọi là gì không?”
“Gọi là gì?” Vương Đằng hỏi.
“Giới đảo!” Viên Cổn Cổn trầm giọng nói.
“Giới đảo!” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra vẻ kinh hãi, từ cái tên này có thể thấy được khí phách của công ty vũ trụ hư cấu.
Một đảo nhỏ chỗ công ty mẹ gọi là Giới đảo!
Lấy thế giới để đặt tên, là khí phách cỡ nào.
Ngoài ta còn ai!
Kể cả Vương Đằng đều không thể không cảm thán, công ty vũ trụ hư cấu không hổ là tồn tại cấp bá chủ trong vũ trụ.
Trong lòng hắn cũng sinh ra lòng kính sợ.
Sau đó Vương Đằng và mấy người Turkin bay đến trung tâm đảo nhỏ, nơi đó là nơi làm việc của công ty vũ trụ hư cấu.
Kiến trúc thành mảng nằm ở trung tâm đảo Chư Tinh, sau khi đám người Vương Đằng hạ xuống đã có một nhân viên giới nữ đón chào.
“Vài vị cần tiến hành nghiệp vụ gì sao?”
“Chúng ta đến tiến hành đổi quyền sở hữu tinh hệ.” Turkin và Bartlett liếc nhau, nói.
Chuyện đã đến nước này, bọn họ không thể đổi ý được nữa.
“Đổi quyền sở hữu của tinh hệ.” Trên mặt cô nhân viên kia lộ vẻ kinh ngạc, rồi vội vàng chìa tay ra hiệu nói: “Mời vài vị đi theo ta.”
Một lát sau, cô nhân viên đã dẫn bọn họ đến trong khu vực tòa nhà hành chính của công ty hư cấu, sau đó chỉ dẫn bọn họ đến một phòng khách xa hoa.