Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1529 - Chương 1529. Kiếp Trước Kiếp Này, Cuối Cùng Ta Vẫn Cầm Tay Của Ngươi

Chương 1529. Kiếp trước kiếp này, cuối cùng ta vẫn cầm tay của ngươi
Chương 1529. Kiếp trước kiếp này, cuối cùng ta vẫn cầm tay của ngươi

Thật ra lấy thân phận địa vị của Vương Đằng hiện giờ, người trên Địa tinh đã sớm kém hơn hắn rất nhiều, nhưng như đám người lãnh tụ Võ đạo ban đầu chính là bậc bề trên của hắn, hơn nữa quan hệ đều vô cùng tốt, cho nên nhất định phải mời.

Thời gian ba ngày, chỉ chớp mắt đã trôi qua.

Buổi tối trong nhà họ Vương giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều là màu đỏ, có vẻ cực kỳ vui mừng.

Từng chiếc xe sang trọng đỗ ở bên ngoài, sau đó từng bóng dáng đi xuống, mang theo lễ vật, đi vào trong nhà họ Vương.

Trong phòng khách cực kỳ rộng mở, ánh đèn sáng tỏ!

Một đám bồi bàn qua lại ở giữa như thoi đưa, trên bàn cơm bày đầy món ngon rượu ngon, đều là đặc sản vũ trụ do Vương Đằng mang từ ngoài hành tinh đến, xa hoa lại không mất nội tình.

Khiến khách ở đây đều khiếp sợ không thôi.

“Quả nhiên khí phái!”

Đêm nay người nhà họ Chu cũng đến, ông cụ Chu nhìn tất cả, không khỏi than thở.

Chu Bạch Quân đi theo bên cạnh hắn, thần sắc không cam lòng.

Cuối cùng nàng vẫn thất bại, không thể thắng được Lâm Sơ Hàm.

Thậm chí ở trong mắt Vương Đằng, cho đến bây giờ đều chưa từng có nàng.

Chu Bạch Quân đột nhiên vô cùng hối hận, lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy Vương Đằng, nếu như nhìn ra được hắn không tầm thường, xuống tay sớm một chút, đâu đến nỗi thua thảm như vậy.

Nàng tin tưởng lấy sức quyến rũ của mình, đủ để cho Vương Đằng say khướt dưới váy thạch lựu của nàng.

Dù sao lúc trước khi Vương Đằng còn chưa quật khởi, thế lực của nhà họ Chu còn mạnh hơn nhà họ Vương nhiều, nàng hạ mình xuống, sẽ không đến mức không chiếm được ưu ái của Vương Đằng.

Đáng tiếc tất cả đều đã muộn, một bước sai, từng bước sai, nàng vốn không có cơ hội.

“Tiểu Quân, phải khống chế cảm xúc của mình, cho dù thế nào, về sau ngươi đều sẽ là người cầm quyền của nhà họ Chu.” Ông cụ Chu nói.

“Dạ.” Chu Bạch Quân chấn động trong lòng, vội vàng thu hồi không cam lòng trong mắt, đi vào phòng khách theo ông cụ Chu.

Nhà họ Vương.

Bên trong phòng khách.

Càng ngày càng nhiều khách mời đến đây, cả phòng khách càng náo nhiệt lên.

Vài người bạn chơi từ nhỏ của Vương Đằng, đám người Hứa Kiệt, Bạch Vi đi theo cha bọn họ đồng loạt đi vào trong phòng khách.

“Mấy người trẻ tuổi các ngươi tự đi sang bên cạnh chơi đi.” Ông Hứa cười nói với Hứa Kiệt.

“Được, chúng ta sẽ không đi chung với mấy ông già cổ hủ các ngươi.” Hứa Kiệt cười hì hì nói.

Hiện giờ hắn luyện võ, không còn chỉ biết ăn chơi giống như trước, địa vị ở trong nhà cũng nước lên thì thuyền lên, bởi vậy khi đối mặt với ông Hứa không còn sợ hãi như trước, thỉnh thoảng đều có thể đùa giỡn một chút.

“Thằng nhóc thúi.” Ông Hứa đá hắn một cước, cười mắng.

Hai người Bạch Vi và Dư Hạo ở bên cạnh không nhịn được nở nụ cười.

Sau đó ba người trẻ tuổi tự nhiên tìm bè cánh của mình.

“Sao hơi thất thần vậy?” Hứa Kiệt chú ý đến Bạch Vi khác thường, hỏi.

“Không, không có việc gì.” Bạch Vi vuốt ve tóc bên thái dương, lắc đầu.

“Không có việc gì, vừa liếc mắt đã nhận ra.” Hứa Kiệt liếc mắt xem thường, nhìn quanh bốn phía, nhỏ giọng hỏi: “Có phải ngươi thích anh Vương Đằng không?”

“Không có đâu.” Bạch Vi bị hỏi đỏ bừng mặt, hoảng loạn lắc đầu.

“Ngươi ấy, không hề giấu giếm được tâm tư, chúng ta đã sớm nhìn ra.” Hứa Kiệt nói.

“Đúng thế.” Dư Hạo gật đầu.

Ban đầu hắn cũng có ý với Bạch Vi, nhưng sau này phát hiện ra tâm ý của Bạch Vi đối với Vương Đằng nên hắn thu hồi tâm tư này, hiện giờ đã có bạn gái.

Bạch Vi thấy hai người nhìn ra, nên không phủ nhận, vẻ mặt ảm đạm, lắc đầu.

“Ngươi quá do dự chần chừ, không dám nói ra, anh Vương Đằng đâu biết được suy nghĩ của ngươi.” Hứa Kiệt hận sắt không thành thép nói.

“Haizzz.” Bạch Vi thở dài, cũng biết mình bỏ lỡ rất nhiều.

“Thật ra hiện giờ vẫn không muộn, ta nghe nói trong vũ trụ, tuổi thọ của võ giả thật lâu dài, bình thường đều sẽ cưới rất nhiều người, đây đều là chuyện bình thường, chưa chắc ngươi đã không có cơ hội.” Hứa Kiệt đột nhiên cười he he, nháy mắt ra hiệu nói.

“Hả!” Bạch Vi trợn mắt há hốc mồm, giống như còn chưa phản ứng lại kịp.

“Tự ngươi nhìn mà làm.” Hứa Kiệt cười he he, giống như sợ thiên hạ không loạn.

“Hả, các ngươi đều đến rồi.” Lúc này, một giọng nói truyền đến từ bên cạnh.

Chỉ thấy mấy bóng dáng đi đến, rõ ràng chính là bạn học ở trường Quân đội Hoàng Hải với Vương Đằng, đám người Bách Lý Thanh Phong, Lữ Thư.

Tất cả đều là người trẻ tuổi, lại có mối quan hệ với Vương Đằng, cho nên bọn họ dần dần quen thuộc lên.

“Lão Lữ, các ngươi đến khi nào vậy?” Hứa Kiệt lập tức nghênh đón, cười hỏi.

“Chúng ta cũng vừa đến.” Lữ Thư cười nói.

“Thật sự không ngờ, chúng ta vẫn còn là cẩu độc thân, Vương Đằng tên này đã đính hôn.” Bách Lý Thanh Phong lắc đầu cười nói.

“Lại vụng trộm thoát khỏi đội ngũ cẩu độc thân, thật sự đáng giận.” Hầu Bình Lượng nhe răng.

“Khụ khụ, thật ra ta cũng sắp đính hôn.” Tống Thúc Hàng ở bên cạnh đột nhiên nói.

“…” Mọi người.

“Mẹ nó, là thật hay giả?” Hầu Bình Lượng kêu to lên đầu tiên, giống như nghe được tin tức gì đó thật sự khó có thể tin được.

“Đã nói cẩu với nhau, ngươi lại vụng trộm biến thành người rồi.” Bách Lý Thanh Phong buồn bã nói.

“Mọi người phải nỗ lực.” Tống Thúc Hàng vỗ vai Hầu Bình Lượng, khích lệ nói.

“Cút!” Hầu Bình Lượng trực tiếp một cái tát hất tay hắn ra, tức đến trợn trắng mắt.

“May mắn ta còn có một em gái.” Lữ Thư may mắn nói.

“Ngươi muội khống đâu có tư cách nói chuyện.” Mọi người hèn mọn nhìn hắn.

Đám người Bạch Vi, Hứa Kiệt ở bên cạnh nhìn xem bọn họ phô trương ở đó, đều không nhịn được lắc đầu bật cười.

“Hiện giờ các ngươi tu luyện đến cảnh giới nào vậy?” Hứa Kiệt tò mò hỏi.

“Mấy người chúng ta tương đương, đều đã là cấp Chiến Binh cửu tinh.” Bách Lý Thanh Phong nhìn những người khác, nói.

“Cấp Chiến Binh cửu tinh, các ngươi thật nhanh, ta mới thất tinh mà thôi.” Hứa Kiệt kinh ngạc nói.

“Không có cách nào, thiên phú tốt.” Tống Thúc Hàng dang tay nói.

“Má nó!” Hứa Kiệt nhìn dáng vẻ đáng đánh đòn của hắn, không nhịn được chửi tục một câu.

Hết chương 1529.
Bình Luận (0)
Comment