Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1555 - Chương 1555. Thu Hoạch Đến Từ Tộc Băng Linh! (2)

Chương 1555. Thu hoạch đến từ tộc Băng Linh! (2)
Chương 1555. Thu hoạch đến từ tộc Băng Linh! (2)

Mà bây giờ, lĩnh vực Hàn Băng thuộc về Vương Đằng.

Đứa con trai được vị cấp Giới Chủ kia tiêu tốn rất nhiều tâm huyết chỉ dạy, hiện giờ lại làm áo cưới cho Vương Đằng.

‘Lĩnh vực Hàn Băng’: 300/1000 (nhất giai)

“Đáng tiếc chỉ có 300 điểm giá trị thuộc tính, vẫn còn lĩnh ngộ chưa đủ!” Vương Đằng lắc đầu tiếc hận. Nếu đối phương có thể lĩnh ngộ càng sâu hơn một chút, hắn đã có thể nhận được giá trị thuộc tính nhiều hơn nữa rồi.

Đáng tiếc!

Nếu Seba biết được ý tưởng của Vương Đằng, đoán chừng sẽ tức giận đến bật dậy từ trên đất.

Quả thật chính là được của hời còn khoe mẽ.

Lực lượng lĩnh vực do người khác vất vả lĩnh ngộ ra đã bị hắn thoải mái chiếm được như vậy, lại còn ngại này chê kia.

Thật sự không biết xấu hổ!

Mặt khác, Vương Đằng còn nhận được hai chiến kỹ bí pháp hệ Băng, một là ‘Băng Ma thương’, một là ‘Băng Trần Bạo’, đều là thủ đoạn trước đó đối phương đã thi triển.

Hai chiến kỹ này đều vô cùng mạnh mẽ, nếu vận dụng thích đáng, sẽ là thủ đoạn đối chiến vô cùng có ích.

Đặc biệt là ‘Băng Trần Bạo’ kia, lại có thể áp súc lực lượng lĩnh vực, uy lực sắp vượt qua Địa Bộc Thiên Tinh của hắn rồi.

‘Băng Ma thương’: 300/1000 (nhập môn) (cấp Giới Chủ)

‘Băng Trần Bạo’: 200/1000 (nhập môn) (cấp Giới Chủ)

“Lại còn là chiến kỹ bí pháp cấp Giới Chủ!” Trong đầu Vương Đằng hiện lên rất nhiều tin tức về hai chiến kỹ bí pháp này, lập tức kinh hãi.

Hắn không ngờ hai môn chiến kỹ này lại đạt đến trình độ như vậy!

Có một người cha cấp Giới Chủ thật tốt, vừa ra tay đã là chiến kỹ bí pháp cấp Giới Chủ, hoàn toàn là gian lận.

Không giống như hắn, còn phải khổ sở nhặt bong bóng thuộc tính rơi xuống từ trên người khác.

Số vất vả mà!

Lắc đầu cảm thán một phen, Vương Đằng thuận tay lấy đi nhẫn chứa đồ của thiên kiêu tộc Băng Linh, sau đó lại quét nhìn một vòng, thấy không còn sót lại cái gì, đã lập tức rời khỏi nơi này, cấp tốc tiến đến tòa nhà tộc Nghĩ Nhân, nơi chôn giấu phi thuyền cấp Giới Chủ.

Trên một ngọn núi trọc lóc cách nơi đây ngoài vạn dặm, cường giả cấp Giới Chủ kia đang ngồi khoanh chân trên một tảng đá.

Hắn đột nhiên mở to mắt, sát ý lạnh thấu xương bộc phát trên người, miệng gầm to một tiếng:

“Vương Đằng, ngươi dám giết con ta!!!”

Âm thanh kia tràn ngập phẫn nộ và thống khổ, giống như một con thú hoang bị thương, rất khó tưởng tượng nổi một cường giả cấp Giới Chủ sẽ lộ ra cảm xúc như vậy.

Ngay sau đó, hắn đột nhiên đứng lên, nhanh chóng đuổi đến chỗ tòa nhà tộc Nghĩ Nhân mà trước đó Vương Đằng từng lưu lại, tốc độ nhanh đến cực hạn.

Cùng lúc đó, Vương Đằng và cường giả cấp Giới Chủ kia đều không biết rằng, trong lõi tinh cầu kia, một đôi mắt màu tím đen vĩ đại lại lạnh như băng đang chậm rãi mở ra.

Vương Đằng nhanh chóng đuổi đến tòa nhà thể mẹ tộc Nghĩ Nhân chỉ, vừa để tâm chú ý đến tình huống dưới lòng đất.

Đột nhiên, hắn dừng lại, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.

“Sao thế?” Viên Cổn Cổn kinh ngạc hỏi.

Nghe nói trên tinh cầu này còn có một chiếc phi thuyền cấp Giới Chủ, nó còn để tâm hơn bất cứ ai, nhìn thấy Vương Đằng dừng lại không khỏi hơi kỳ quái.

“Thứ gì đó dưới lòng đất kia, nó động!” Vương Đằng trầm giọng nói.

“Động!” Viên Cổn Cổn lập tức kinh hãi.

Vương Đằng mở ‘Linh Thị’ và “Đôi mắt Nguyên Chất’ ra, ngưng thần nhìn xuống dưới lòng đất, phát hiện thứ kia thật sự đang dao động kịch liệt bắt đầu chuyển động, nhưng giống như lại nhanh chóng yên lặng đi, như chưa bao giờ động đậy.

“Nó phát hiện ra ta!!!”

Không biết vì sao, đáy lòng Vương Đằng nảy sinh suy nghĩ này.

Có lẽ thứ gì kia có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn!

Vương Đằng lại thầm hít một hơi khí lạnh, bị suy đoán của mình dọa sợ.

Nếu thứ kia thật sự có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn, vậy thật sự hơi kinh khủng.

Khi ngươi đang nhìn chăm chú vào vực sâu thì vực sâu cũng đang nhìn chăm chú vào ngươi.

Cảm giác này khiến da đầu người ta run lên.

Vương Đằng thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nhiều, giống như vừa liếc mắt nhìn sẽ có thai.

“Có phải ngươi đã cảm giác sai không?” Viên Cổn Cổn nuốt ngụm nước bọt, hỏi.

Vương Đằng lắc đầu, không nói gì cả, khẽ cắn môi, tiếp tục lao về phía tòa nhà của tộc Nghĩ Nhân này.

Cho dù như thế nào, chờ phi thuyền cấp Giới Chủ kia vào tay rồi lại lo nghĩ đến chuyện khác.

Cùng lúc đó, tinh thần của Vương Đằng tiến vào trong mảnh nhỏ không gian, truyền âm cho thể mẹ tộc Nghĩ Nhân:

“Thứ kia rốt cuộc là cái gì?”

“Nơi này thật thần kỳ, ta có thể cảm nhận được nơi này triệt để ngăn cách với bên ngoài, khó trách ngươi nắm chắc dẫn ta đi được.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân hỏi một đằng trả lời một nẻo.

“Đừng đùa với ta.” Vương Đằng nhíu mày, tức giận nói.

“Không, ta chỉ đang cảm thán thôi.” Giọng của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân vẫn ôn hòa giống như trước, nói: “Ta cũng không biết nó cụ thể là cái gì, chỉ biết nó có thể hấp thu tất cả các thứ có sinh mệnh, dùng đó để tẩm bổ cho bản thân nó.”

“Không cần ngươi nói điều này, ta cũng biết.” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, cảm giác thể mẹ tộc Nghĩ Nhân này thật sự đang nói nhảm.

“Trước đó ngươi đã nói, ngươi có thể giúp ta.”

“Chúng ta không có cơ hội khác, một khi xảy ra ngoài ý muốn, rất khó rời khỏi đây.”

“Được rồi, sau khi ngươi lấy được phi thuyền cấp Giới Chủ thì lập tức đi về phía đông, ở đó có thứ nó kiêng kỵ” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nói.

“Phía đông, có thứ nó kiêng kỵ? Là cái gì?” Vương Đằng kinh ngạc nói.

“Nơi đó có một vết nứt của thế giới Hắc Ám, nếu ta đoán không sai, chắc là cái kia.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nói.

“Vết nứt thế giới Hắc Ám!” Vương Đằng nhíu mày: “Trên tinh cầu này lại có vết nứt của thế giới Hắc Ám!”

“Đúng vậy, tinh cầu này của chúng ta đã từng xuất hiện loài Hắc Ám, nhưng bị chúng ta đánh đuổi, cũng phong ấn vết nứt.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nói: “Mà chúng ta phát hiện, nó chưa bao giờ đến gần nơi đó, giống như nó với lực lượng hắc ám là như nước với lửa.”

Hết chương 1555.
Bình Luận (0)
Comment