Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1556 - Chương 1556. Ma Sát - Phi Thuyền Cấp Giới Chủ!

Chương 1556. Ma Sát - phi thuyền cấp Giới Chủ!
Chương 1556. Ma Sát - phi thuyền cấp Giới Chủ!

“Nó có thể hấp thu tất cả sinh mệnh, nói rõ bản thân vô cùng mẫn cảm với lực lượng sinh mệnh, như vậy…” Ánh mắt Vương Đằng sáng rực lên, suy nghĩ cấp tốc chuyển động trong đầu: “Lực lượng hắc ám có ý nghĩa tử vong, cho nên chắc nó vô cùng chán ghét lực lượng hắc ám, thậm chí lực lượng hắc ám sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ không tốt cho nó.”

“Phân tích của ngươi giống hệt như chúng ta lúc trước.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nói.

“Vì sao lúc trước các ngươi không đi sang bên kia vết nứt hắc ám?” Vương Đằng nghi hoặc hỏi.

“Chúng ta không dám đi.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân cười khổ nói.

“À… cũng đúng, sinh linh bình thường tránh thế giới Hắc Ám còn không kịp, huống hồ đến gần.” Vương Đằng phản ứng lại kịp, nói: “Cho nên lúc ấy chắc đến cuối cùng các ngươi vẫn không có cách nào, mới nghĩ đến đi sang bên kia vết nứt hắc ám, nhưng đáng tiếc đã muộn.”

“Đúng vậy.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân im lặng một chút, nói.

“Ngươi dám đi không?” Sau đó nó lại hỏi.

“Ha ha ha… ngươi đoán ta có dám hay không.” Vương Đằng không khỏi cười ha ha.

Không biết hắn đã giết bao nhiêu loài Hắc Ám, kể cả thế giới Hắc Ám đều đã ra vào một phen, có gì đáng sợ chứ.

Nếu nói trên thế giới này có ai không sợ thế giới Hắc Ám, chỉ e sẽ là hắn.

Dù sao Vương Đằng là tồn tại mang nguyên lực Hắc Ám trong người, tuy rằng bình thường chưa hề sử dụng đến, nhưng nếu cần thiết, hắn cũng ngại để lộ ra.

Dù sao Viên Cổn Cổn và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân đều khó có khả năng phản bội hắn, không cần lo lắng người khác sẽ biết được.

Nghĩ như vậy, Vương Đằng cảm thấy nhẹ nhàng không ít.

Ít nhất còn có đường cứu vãn.

Chỉ cần có thể tìm được biện pháp đối phó với nó, thì không đến mức bó tay chịu trói.

Sợ nhất chính là không hề có biện pháp đối phó.

Vương Đằng đẩy tốc độ nhanh đến lớn nhất, ước chừng sau mười mấy phút, cuối cùng đã nhìn thấy một tòa nhà khác của tộc Nghĩ Nhân ở xa xa.

Hắn gửi hình chiếu tòa nhà cho thể mẹ tộc Nghĩ Nhân để xác nhận xem đây có phải là tòa nhà chúng nó giấu phi thuyền cấp Giới Chủ không.

Sau đó Vương Đằng tiến vào trong tòa nhà.

Có được sự trợ giúp của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, Vương Đằng không cần đích thân đi thăm dò, thật thuận lợi thông qua từng tầng cửa khẩu, đi đến chỗ sâu nhất trong tòa nhà.

Thuận đường hắn còn thu hoạch được không ít Sát Lục thạch và áo nghĩa Sát Lục.

‘Áo nghĩa Sát Lục’: 120/3000 (ba thành)

Vương Đằng nhặt xong một đợt thuộc tính áo nghĩa Sát Lục này, áo nghĩa Sát Lục trực tiếp từ hai thành tăng lên ba thành!

Chỗ sâu nhất trong tòa nhà ở đây không giống với tòa nhà lúc trước.

Nơi đây không có thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, chỉ có một không gian dưới đất vĩ đại, bốn phía là đủ loại máy móc dụng cụ, trên vách tường đá khắc rõ từng phù văn, phong ấn tất cả nơi đây lại.

Những máy móc này không có sinh mệnh, đại khái chính bởi vì như thế cho nên mới may mắn thoát nạn.

Một chiếc phi thuyền cấp Giới Chủ không tính là khổng lồ đậu ở dưới đáy không gian dưới lòng đất, ít nhất so với phi thuyền Hỏa Hà của Vương Đằng thì độ lớn của chiếc phi thuyền này chưa bằng một phần ba.

Vương Đằng hạ xuống từ bên trên, xuất hiện ở trước phi thuyền vũ trụ sắc bén toàn thân tối đen, giống như là một hình nón tam giác này, cẩn thận quan sát nó.

“Không hổ là phi thuyền của tộc Nghĩ Nhân, chỉ riêng ngoại hình thôi đã tràn ngập một luồng sát ý.” Viên Cổn Cổn lơ lửng ra, than thở nói.

“Lạnh như băng mà dữ tợn, giống như một sát thần, cũng giống như một u linh.” Vương Đằng gật đầu, vẻ kinh dị lóe lên trong mắt, bình luận.

Đối với một người đàn ông, chiếc phi thuyền này không thể nghi ngờ vô cùng phù hợp với thẩm mỹ, giống như Koenigsegg one 1 trong dòng xe thể thao, chiếc phi thuyền này tuyệt đối là u linh trong phi thuyền!

Thử nghĩ đến khống chế chiếc phi thuyền như này di chuyển trong hư không vũ trụ u ám, cảm giác kia khiến linh hồn người ta đều run rẩy.

Nếu Tiki, kẻ yêu thích phi thuyền vũ trụ như vậy nhìn thấy chiếc phi thuyền cấp Giới Chủ này, đoán chừng ánh mắt đều đỏ lên.

“Chiếc phi thuyền cấp Giới Chủ này tên là Ma Sát!” Giọng nói của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân xuất hiện trong đầu Vương Đằng.

“Ma Sát!” Vương Đằng lặp lại cái tên của chiếc phi thuyền này, cảm thấy cực kỳ chuẩn xác.

“Kể cả tên đều có sát khí như thế.” Viên Cổn Cổn không nói được gì.

Ầm rầm!

Đúng lúc này, toàn bộ tòa nhà tộc Nghĩ Nhân chấn động lên, giống như bị một luồng sức mạnh vĩ đại đánh trúng.

Vương Đằng biến sắc, lập tức mở ‘Linh Thị’ ra nhìn xuống dưới lòng đất.

“Làm sao có thể?” Đồng tử của hắn co rút lại, giống như nhìn thấy được một hình ảnh không thể tin nổi.

Chỉ thấy một cột sáng màu tím giống như xúc tua thò ra khỏi dưới lòng đất, vẫn luôn kéo dài đến dưới cái đáy tòa nhà tộc Nghị Nhân này, đang không ngừng đánh thẳng vào.

Tuy rằng Vương Đằng đã thu hồi ánh mắt, không luôn luôn chú ý đến tồn tại kia, nhưng hắn sẽ thường xuyên quan sát động thái của nó.

Ngay một phút đồng hồ trước, hắn còn thăm dò một lần.

Khi đó, quầng sáng màu tím đen ở dưới lòng đất rõ ràng còn không hề có bất cứ hành động lạ gì, rốt cuộc từ khi nào nó đã duỗi “Tay” đến đây vậy?

“Đi mau!”

Vương Đằng gần như không kịp nghĩ nhiều, tranh thủ thu hồi phi thuyền cấp Giới Chủ, sau đó lao ra ngoài tòa nhà tộc Nghĩ Nhân.

Hắn không thể quên được cảnh tượng thê thảm khi tộc Nghĩ Nhân này chết đi, nếu bị thứ phía dưới kia bò lên, tuyệt đối sẽ bị hút khô căn nguyên sinh mệnh mà chết.

Ở trong cùng cấp bậc thì chút căn nguyên sinh mệnh kia xem như rất mạnh, nhưng đối với tồn tại kia, khả năng còn chưa đủ để cho người ta nhét kẽ răng.

Ầm ầm ầm!

Toàn bộ tòa nhà lại bắt đầu chấn động kịch liệt, vách tường kim loại xung quanh xuất hiện từng vết nứt, giống như bị lực lượng gì đó ép tới từ bên ngoài vào trong.

Đỉnh trần kim loại nối thông với mặt đất cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt, có không ít mảnh nhỏ kim loại trực tiếp nứt ra, bắn nhanh về phía Vương Đằng.

Vèo vèo vèo…

Hết chương 1556.
Bình Luận (0)
Comment