Những mảnh nhỏ kim loại này giống như viên đạn được súng nguyên lực bắn nhanh ra, uy lực không tầm thường, nếu bị đánh trúng, cho dù là Vương Đằng đều sẽ bị thương.
Bởi vậy có thể thấy được, sức mạnh do tia sáng màu tím đen kia bộc phát ra rốt cuộc mạnh mẽ đến cỡ nào.
Nguyên lực trong cơ thể Vương Đằng kích động ra, tạo thành một lồng phòng hộ nguyên lực ở bên ngoài thân thể, bảo hộ hắn ở trong đó, lấy phương thức trực tiếp nhất đánh thẳng tới trước.
Đồng thời hắn vung tay lên, Nguyệt Kim Luân bay ra, xoay tròn tốc độ cao, cắt vào lối đi kim loại bên trên.
Roẹt roẹt!
Tiếng cọ xát chói tai vang dội lên, Vương Đằng theo sát lối đi do Nguyệt Kim Luân mở ra, cấp tốc lao lên trên.
Rầm! Rầm! Rầm!
Đúng lúc này, từng tia sáng màu tím đen giống như xúc tua chìa ra từ giữa vết nứt của lối đi kim loại, đuổi thẳng về phía Vương Đằng, tia sáng màu tím đen nồng đậm kia giống như đang mở ra cái miệng khổng lồ, định cắn nuốt lấy hắn.
Vương Đằng thay đổi sắc mặt, chỉ cảm thấy một luồng lực hút truyền đến từ sau lưng.
Luồng lực hút này không chỉ tạo thành ảnh hưởng đối với thân thể của hắn, định kéo hắn xuống, kể cả căn nguyên sinh mệnh của hắn giống như cũng bị trôi đi, bị lực hút này kéo ra khỏi thân thể.
Sống chết không phải do bản thân.
Cảm giác này quá mức đáng sợ, khiến cho người ta sợ hãi!
“Muốn ăn ta.” Vương Đằng tức giận trong lòng, trên mặt hiện lên một tia sắc lạnh.
Rầm!
Đột nhiên, một luồng nguyên lực đen như mực bộc phát ra từ sâu trong thân thể hắn, mang theo một luồng ý lạnh như băng, tà ác thậm chí hỗn loạn.
Luồng lực lượng này xuất hiện khiến khí chất toàn thân Vương Đằng đã xảy ra biến hóa, giống như từ một nhân loại hóa thành một chủng tộc Hắc Ám kinh khủng, loại cảm giác tà ác kia đầy rẫy toàn thân hắn.
Mái tóc đen của hắn điên cuồng bay múa trong nguyên lực Hắc Ám, tùy tiện điên cuồng.
Nếu không có ánh mắt sáng trong kia, chỉ sợ cho dù là ai nhìn thấy đều sẽ cho rằng hắn là một loài Hắc Ám.
“Vương Đằng, ngươi!!!” Viên Cổn Cổn khiếp sợ đến gần như nói không nên lời.
Dù thế nào nó đều không thể ngờ tới trên người Vương Đằng lại sẽ có nguyên lực Hắc Ám.
Đây vốn là chuyện không có khả năng!
Nó và Vương Đằng ở chung lâu như vậy, vô cùng xác định Vương Đằng là một nhân loại vô cùng thuần khiết, sao hắn lại sẽ có được nguyên lực Hắc Ám chứ?
Vô số nghi hoặc hiện lên trong lòng Viên Cổn Cổn, nhưng nó biết bây giờ không phải là lúc hỏi chuyện này.
Grào!
Một tiếng kêu kỳ dị truyền ra từ trong tia sáng màu tím đen này.
Hình như nó cực kỳ kiêng kỵ nguyên lực Hắc Ám, lại không tự chủ được lui về phía sau một chút, không muốn đến gần Vương Đằng đang được nguyên lực Hắc Ám bao trùm.
“Lui, nó thật sự hết sức kiêng kỵ nguyên lực Hắc Ám!” Viên Cổn Cổn mừng rỡ không thôi.
Vương Đằng không nói một lời, tăng tốc độ lên đến cực hạn, điên cuồng lao lên trên.
Grào!
Trong tia sáng màu tím đen kia lại một lần nữa truyền đến tiếng gầm kỳ dị, giống như mang theo phẫn nộ và không cam lòng, sau đó nó lại đuổi theo, không định thả Vương Đằng rời đi như vậy.
Nhìn dáng vẻ này, tuy rằng nó hết sức kiêng kỵ nguyên lực Hắc Ám, nhưng không phải hoàn toàn sợ hãi.
Tốc độ của tia sáng màu tím kia cũng cực nhanh, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã đuổi tới, khoảng cách với Vương Đằng càng lúc càng gần.
Sắc mặt Vương Đằng nghiêm nghị, không cần quay đầu nhìn lại vẫn có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ càng ngày càng gần kia.
“Tiếp tục như vậy không được, nhất định sẽ bị đuổi kịp.” Ánh mắt hắn chợt lóe, một luồng năng lượng vẫn luôn yên lặng ở một góc trong đầu bùng phát ra.
Nọa vụ!
Đây là một loại công kích thể khí kỳ lạ đến từ Nọa Vụ Ma Hoàng loài Hắc Ám, có thể khiến cho mỗi một người lây nhiễm sương mù này trở nên lười biếng uể oải.
Bình thường lúc Vương Đằng tu luyện đều lặng lẽ hấp thu không ít cảm xúc lười biếng uể oải của nhân loại, lấy ‘Nọa Vụ Ma công’ chuyển hóa thành nọa vụ, chứa đựng ở trong đầu.
Hiện giờ đã đến lúc phát huy công dụng của nó.
Nhưng không biết có tác dụng gì với tồn tại kia không?
Ngay sau đó, nọa vụ tràn ngập ra từ trên người Vương Đằng, bao phủ về phía tia sáng màu tím đen ở sau lưng.
Grào!
Tiếng gầm truyền ra, tia sáng màu tím đen kia không kịp phản ứng, xông thẳng vào trong phạm vi nọa vụ, lại dần dần trở nên yên tĩnh.
“Có tác dụng!” Vương Đằng không khỏi vui vẻ, nhưng không dừng lại, vẫn tiếp tục phóng lên trên.
Hắn lập tức kéo dài thêm khoảng cách, không bao lâu đã không nhìn thấy tia sáng màu tím đen nữa.
Nhưng khi hắn định lao ra khỏi tòa nhà tộc Nghĩ Nhân, một tiếng nổ vang kinh khủng chợt vang lên, toàn bộ tòa nhà tộc Nghĩ Nhân bắt đầu sụp xuống.
“Mở cho ta!” Tâm thần Vương Đằng chấn động, trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh chiến kiếm, bổ lên trên.
Ầm rầm!
Đỉnh trần tòa nhà cuối cùng hoàn toàn bị hắn đánh ra, xuất hiện bầu trời u ám.
Vương Đằng lập tức xông ra ngoài, thậm chí hoàn toàn không hề dừng lại, lập tức bỏ chạy về xa xa.
Ầm ầm ầm!
Hang ổ tộc Nghĩ Nhân hoàn toàn rơi vào trong lòng đất, bụi mù kinh khủng bốc lên tận trời, che khuất mặt trời, giống như nổi lên một trận bão cát.
“Vương Đằng, mau thả phi thuyền Ma Sát ra, có thể khởi động.” Viên Cổn Cổn chợt quát to ở trong đầu Vương Đằng.
“Không được, không còn kịp rồi.” Vương Đằng nhìn xuống bụi mù bên dưới, chỉ thấy một tia sáng màu tím đen kinh khủng đang lấy một tốc độ không thể nào hình dung nổi xông lên, đuổi theo hắn.
“Đáng chết!”
Đồng tử trong mắt Vương Đằng co rút lại, vốn không dám lấy phi thuyền cấp Giới Chủ ra, bởi vì một khi lấy ra, lấy thể tích của phi thuyền cấp Giới Chủ, chỉ sợ dễ dàng bị bắt lấy hơn.
Trong bay nhanh, hắn quan sát xung quanh, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, nhìn thấy một tia sáng màu băng lam đang cấp tốc đến bên này.
“Lần này không thể trách ta được!”
Vương Đằng cười lạnh trong lòng, chẳng những không tránh né, ngược lại thay đổi phương hướng, lao về phía tia sáng kia.
Salem là tên của cường giả cấp Giới Chủ.