Là cường giả cấp Giới Chủ, ít nhất đều là nhân vật nổi danh một phương tinh vực, thậm chí đều từng lưu lại thanh danh không nhỏ ở trong vũ trụ.
Nhưng Salem lại nhiều lần bị thất bại khi ở trước mặt Vương Đằng.
Không thể không nói, Salem hơi bi ai.
Mới vừa rồi hắn vốn định đi đến một tòa nhà khác của tộc Nghĩ Nhân, nhưng được nửa đường lại cảm nhận được tiếng gầm rú bên này, nên lập tức lao sang đây.
Hắn biết nhất định đã phát sinh chuyện lớn gì, nhưng hắn càng thêm chắc chắn rằng Vương Đằng đang ở nơi đây.
Vương Đằng đã giết con trai duy nhất của hắn, thù này phải báo.
Toàn thân Salem tản mát ra ý băng hàn, không nhìn rõ khuôn mặt của hắn, nhưng trong đôi mắt của hắn lại tràn đầy sát ý.
Rầm!
Hắn tăng tốc độ lên đến cực hạn, nổ vang lao tới trước.
Nhưng vào đúng lúc này, một sáng rọi màu xanh lại đang từ phía trước mặt xông thẳng đến.
Sau khi Vương Đằng phát hiện ra cường giả cấp Giới Chủ đã thu hồi nguyên lực Hắc Ám vào.
Hắn không thể bảo đảm có thể giữ chân được cường giả cấp Giới Chủ ở đây, cho nên không thể để lộ sự tồn tại của nguyên lực Hắc Ám được.
Bằng không sẽ là phiền toái cực kỳ lớn đối với hắn.
“Hả?” Salem cảm nhận được khí tức của Vương Đằng, chân mày lập tức nhíu lại.
Không thích hợp!
Tên này giảo hoạt như thế, sao có thể chui đầu vào lưới chứ?
Hắn không tin Vương Đằng sẽ không cảm nhận được hắn đến gần.
Cho nên vấn đề chỉ có một, tên khốn này định họa thủy đông dẫn.
Sắc mặt Salem khó coi, sát ý sôi trào trong lòng, hắn định lập tức quay đầu rời đi, nhưng Vương Đằng đang ở trước mắt, hắn lại không bỏ được.
Vì thế hắn dừng lại, rơi vào do dự, cuối cùng quyết định chặn giết Vương Đằng ở đây, lại lấy tốc độ nhanh nhất rời đi.
Với thực lực cấp Giới Chủ của hắn, cho dù trên tinh cầu này có thứ gì đó kinh khủng, nếu hắn muốn rời đi thì vẫn có thể làm được.
Hắn có tự tin tuyệt đối với thực lực của mình.
Vương Đằng cũng cảm nhận được cường giả cấp Giới Chủ ở đối diện đột nhiên dừng lại, trong lòng lóe lên vô số ý niệm, lập tức đã đoán được tính toán của đối phương.
Nhưng hắn không hề chần chừ.
Thứ kinh khủng hơn đang ở sau lưng, hắn phải dựa vào cường giả cấp Giới Chủ này để kéo chân thứ kia.
Ầm ầm ầm!
Ở phía sau Vương Đằng, một mảng lớn bụi cát khắp bầu trời, giống như bão cát đang cuốn về phía hắn, hoàn toàn không nhìn thấy rõ cảnh tượng bên trong bụi cát, thứ duy nhất có thể nhìn thấy được là một chút tia sáng màu tím đen thỉnh thoảng lộ ra.
Ba ngàn mét!
Hai ngàn năm trăm mét!
Hai ngàn mét!
Khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, Vương Đằng phát huy tốc độ đến trình độ lớn nhất, giờ phút này ánh mắt hắn chợt lóe, đã có thể nhìn thấy được tia sáng màu băng lam do cường giả cấp Giới Chủ phát tán ra.
Salem tự nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng kia, đồng tử co rút lại.
“Đáng chết!”
Giờ phút này, cuối cùng hắn đã có một cảm giác hồi hộp, da đầu hơi run lên, thứ bên trong cát bụi kia tuyệt đối có thể uy hiếp được đến hắn.
Salem đã không quan tâm đến Vương Đằng nữa, chuyện gì đều không quan trọng bằng tính mạng mình
Cho nên hắn… quay đầu bỏ chạy!
“Đù má!” Vương Đằng phun ra câu chửi tục, hét lớn: “Đừng đi chứ, ta ở đây này, mau tới giết ta đi!”
“Cút!” Salem tức đến sắc mặt biến thành màu đen, bay thẳng ra sau phát ra một tiếng quát lạnh.
Tên này thật sự là đồ khốn nạn!
Lại dẫn thứ kinh khủng như vậy sang chỗ hắn.
Nếu không phải tình huống không cho phép, dù thế nào hắn cũng nhất định phải dừng lại giết chết Vương Đằng.
Đường đường cường giả cấp Giới Chủ, có khi nào bị người ép đến mức như vậy chứ.
“Không phải ngươi muốn giết ta sao, con trai ngươi đều bị ta giết chết, ngươi không báo thù thay hắn sao?” Vương Đằng vừa bay nhanh vừa kêu to.
“Khốn nạn!” Salem hận đến nghiến răng, ánh mắt lộ vẻ thù hận, nhưng cho dù phẫn nộ như thế nào, tốc độ của hắn đều không hề giảm bớt chút nào.
Thậm chí, chiến đao trong tay hắn còn chém về phía Vương Đằng ở sau lưng, một ánh đao màu băng lam cắt ngang không gian, muốn chặn Vương Đằng lại.
Ánh mắt Vương Đằng co rụt, vận dụng kỹ năng không gian “Không thiểm” di chuyển sang ngang.
Ánh đao hàn băng kia lại chém vào cát bụi ở sau lưng hắn.
Rầm!
Ánh đao chém cát bụi ra, cuối cùng để lộ sáng rọi màu tím đen ở bên trong.
Thứ kia không có thực thể, lại giống như một con bạch tuộc khổng lồ, tia sáng màu tím đen hóa thành vô số thứ giống như xúc tua bay múa trong không trung, chộp về phía Vương Đằng và Salem.
Grào!
Công kích của Salem giống như đã chọc giận đến thứ kia, khiến cho nó gầm lên một tiếng thịnh nộ.
“Làm rất tốt!” Vương Đằng không nhịn được khen ngợi Salem.
“Má nó!” Salem nhìn thấy một màn này, mặt đều đen thui giống như đít nồi.
Đại lão, đây đều là hiểu lầm thôi!
Đây không phải là chủ ý của hắn, hắn chỉ muốn chặn giết Vương Đằng thôi.
Đáng tiếc thứ kia hiển nhiên sẽ không nghe hắn giải thích.
Nếu nói trước đó nó chỉ coi Salem là một con mồi bình thường, như vậy hiện giờ nó coi Salem thành một con mồi không nghe lời.
Con mồi không nghe lời, vậy phải cẩn thận dạy dỗ.
“Đừng dừng lại, tiếp tục!” Vương Đằng ở phía sau kêu lên.
“Tiếp tục cmm tiếp tục!” Salem tức giận đến chửi tục, nhưng hắn cũng biết lúc này hiển nhiên không thể ra tay nữa.
Vương Đằng có thể dễ dàng tránh đi công kích của hắn, nếu hắn tiếp tục công kích, chính là lại sẽ đánh lên trên người tồn tại kia, tiếp tục chọc giận đối phương, hoàn toàn mất nhiều hơn được.
Thế này mẹ nó quá xỏ lá!
Vương Đằng thấy hắn không đánh nữa, lại vẫn chưa bỏ qua cho hắn, tuy rằng không đánh lại đối phương, nhưng tạo cho hắn một chút trở ngại vẫn có thể.
Hắn vung tay lên, Nguyệt Kim Luân bay ra, xoay tròn tốc độ cao, cũng không công kích mà chỉ vờn xung quanh cường giả cấp Giới Chủ kia.
Cùng lúc đó, hắn còn phát động kỹ năng ‘Hỏa Thiệt’, dị hỏa thiên địa hóa thành từng lưỡi lửa quấn về phía Salem.
Thủ đoạn này không đến mức tạo thành uy hiếp đến tính mạng gì cho Salem cả, thậm chí cả gây tổn thương cho hắn đều không được, nhưng cố tình lại kéo chậm tốc độ của hắn lại.
“Cút ngay cho ta!”