Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1565 - Chương 1565. Huyết Mạch! (2)

Chương 1565. Huyết mạch! (2)
Chương 1565. Huyết mạch! (2)

Đây chính là Hư Vô Thôn Thú.

Cho đến bây giờ đều chưa từng có ai nhìn thấy dáng vẻ chân chính của nó, hiện giờ lại xuất hiện trước mặt chúng nó như vậy, khiến cho chúng nó có cảm giác giống như mộng ảo.

“Sau khi đoạt xác Hư Vô Thôn Thú này, chắc ngươi đã chiếm được không ít chỗ tốt nhỉ.” Viên Cổn Cổn nói.

“Đó là đương nhiên.” Vương Đằng gật đầu cười nói.

“Vận may này của ngươi, cũng không biết ngươi thành công thế nào.” Viên Cổn Cổn lắc đầu, lập tức đặc biệt hưng phấn nói: “Có được huyết mạch thân hình của Hư Vô Thôn Thú, ngươi hoàn toàn có thể thật thuận lợi đạt đến cấp Giới Chủ, dọc đường đều không có trở ngại gì cả.”

“Thật sự như thế, trong vài loài cự thú Tinh Không mạnh mẽ đã được biết, chúng nó thuận lợi trưởng thành là có thể đạt đến cấp Giới Chủ. Hư Vô Thôn Thú này còn thần bí mạnh mẽ hơn chúng nó, đạt đến cấp Giới Chủ hoàn toàn không thành vấn đề gì.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nói.

Bởi vì có rất ít người biết tin tức cụ thể về Hư Vô Thôn Thú, cho nên bọn họ chỉ có thể phỏng đoán từ mặt bên.

Dù vậy, đều hoàn toàn có thể chắc chắn Hư Vô Thôn Thú có thể đạt đến cấp Giới Chủ.

Vương Đằng gật đầu, khóe miệng không khỏi nhếch lên ý cười.

Huyết mạch của Hư Vô Thôn Thú này thật sự rất mạnh, khiến cho hắn thật vừa lòng.

Hư Vô Thôn Thú lấy cắn nuốt để trưởng thành, về sau chỉ cần cho nó đủ tài nguyên, có thể trưởng thành đến cường giả cấp Giới Chủ, thậm chí càng mạnh hơn, tuyệt đối sẽ là trợ lực lớn cho hắn.

Đối với chuyện này, Vương Đằng tự nhiên vô cùng vừa lòng.

Về phần tu vi của bản thân hắn, hắn không hề lo lắng gì, có thể nhặt thuộc tính, còn sợ không đạt đến cấp Giới Chủ sao?

Cấp Giới Chủ chỉ là bắt đầu.

Mấy người Viên Cổn Cổn còn chưa biết gì về chuyện này, còn đang lo lắng huyết mạch của hắn quá mức thấp kém, thiên phú không đủ, không thể đạt đến thành tựu rất cao.

“Được rồi, chúng ta cũng nên rời khỏi nơi đây.” Vương Đằng thu hồi căn nguyên linh hồn của Hư Vô Thôn Thú vào.

“Cũng đúng, lãng phí nhiều thời gian như vậy ở trong này, chúng ta còn phải đến hành tinh phòng ngự số 29 đấy.” Viên Cổn Cổn đột nhiên nhớ đến một chuyện, hỏi: “Giới Chủ kia trước đó đã bị Hư Vô Thôn Thú cắn nuốt, hắn đã chết rồi sao?”

“Còn chưa, nhưng bây giờ rơi vào trong tay ta, ta đương nhiên sẽ chậm rãi thu thập hắn.” Đôi mắt Vương Đằng lóe lên một tia sáng lạnh, ahwns cười lạnh nói.

“Ha ha, tên kia chắc chắn không thể ngờ nổi ngươi thành công đoạt xác Hư Vô Thôn Thú.” Viên Cổn Cổn cười ha ha nói.

Vương Đằng không nói thêm gì, trấn an tộc Hoa Linh ở xa xa một chút, sau đó thân hình biến mất khỏi mảnh nhỏ không gian.

Ngay sau đó, thân hình của hắn xuất hiện ở bên ngoài.

Đây là trong lõi của tinh cầu này, nhưng hiện giờ toàn bộ lõi tinh cầu này đều đã bị cắn nuốt hết, chỉ có một quầng sáng màu tím đen vĩ đại chiếm cứ ở trong này.

Chính là Hư Vô Thôn Thú!

“Thu!” Vương Đằng khẽ quát một tiếng.

Quầng sáng màu tím đen biến mất tại chỗ, rõ ràng bị thu vào trong không gian cắn nuốt.

Trong tinh cầu u ám suy sụp.

Một phi thuyền vũ trụ màu tối đen giống như u linh hóa thành tia sáng, lấy tốc độ cực nhanh lặng yên không một tiếng động chạy ra khỏi tầng khí quyển của tinh cầu.

Trong phi thuyền cấp Giới Chủ tên Ma Sát, Viên Cổn Cổn đã triệt để tiếp nhận phi thuyền này, cũng mở ra mô phỏng toàn cảnh.

Vương Đằng nhìn tinh cầu phía sau đang không ngừng bị bỏ xa, vẻ mặt hơi phức tạp.

Thật ra tinh cầu này đang chạy đến cuối con đường, trước đây còn có thể tồn tại là vì Hư Vô Thôn Thú thay cho lõi của tinh cầu, khiến tinh cầu này còn không triệt để bị nứt vụn mà thôi.

Hiện giờ thân hình của Hư Vô Thôn Thú bị Vương Đằng lấy đi, chỉ sợ tinh cầu này sẽ triệt để biến mất.

Trong lòng Vương Đằng vừa mới nảy sinh suy nghĩ này, phía sau đã truyền đến tiếng nổ vang ầm ầm.

Tinh cầu này đã nứt vụn không hề có điềm báo trước, một phần ba tinh cầu đứt lìa ra, sau đó sụp đổ, hóa thành từng thiên thạch, bay trong hư không.

Ngay sau đó, hai phần ba hình cầu còn lại cũng bắt đầu vỡ vụn, chỉ chốc lát đã hóa thành vô số thiên thạch, tản ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên Vương Đằng nhìn thấy một tinh cầu hủy diệt, cảm giác rung động kia khiến cho vẻ mặt hắn chấn động, trong lòng có phần không thể bình tĩnh.

Không biết từ khi nào căn nguyên linh hồn của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân đã bay ra khỏi trên người Vương Đằng. Hư Vô Thôn Thú bị đoạt xác, bọn họ không còn lo lắng, cho nên tinh thạch linh hồn của nó được Vương Đằng lấy ra mang ở trên người.

Lúc này khuôn mặt thể mẹ tộc Nghĩ Nhân lộ ra vẻ đau thương, ngóng nhìn tinh cầu sau lưng.

Tinh cầu kia đã từng là nơi sống còn sinh sôi của chúng nó, cũng từng phồn hoa, nhưng bây giờ đã triệt để trở thành quá khứ, cuối cùng không tìm thấy được trong vũ trụ nữa.

Vương Đằng và Viên Cổn Cổn tương đối im ắng, không quấy rầy thể mẹ tộc Nghĩ Nhân.

Đối với nó, không thể nghi ngờ tình hình này là bi ai thật lớn, cho dù bọn họ không thể đồng tình, cũng ít nhiều có thể lý giải được một chút.

“Đi thôi.”

Một lát sau, thể mẹ tộc Nghĩ Nhân không nhìn lại nữa, thu hồi ánh mắt, nhìn về phía hư không trước mắt.

“Viên Cổn Cổn, xuất phát!” Vương Đằng gật đầu, hạ lệnh.

“Được, Ma Sát xuất phát, mục đích, hành tinh phòng ngự số 29!”

Viên Cổn Cổn cười he he, giọng nói trở nên vui mừng, khống chế phi thuyền vũ trụ Ma Sát chạy đến khu vực sương mù màu xám ở trước mặt.

Hiện giờ bọn họ có được phi thuyền cấp Giới Chủ hoàn chỉnh, vả lại không hề bị hao tổn gì, xuyên qua khu vực sương mù màu xám không nói chơi.

“Sinh mệnh trí năng thật sự mạnh mẽ, lúc trước các tộc nhân của ta muốn khống chế phi thuyền cấp Giới Chủ này đều cần phải tốn thời gian dài học tập, còn cần rất nhiều người tiến hành phối hợp.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nhìn Viên Cổn Cổn, cảm thán nói.

“Ha ha, đó là đương nhiên, sinh mệnh trí năng chúng ta là tồn tại cực kỳ thưa thớt.” Viên Cổn Cổn đắc ý nhướng mày với Vương Đằng, cười nói.

Vương Đằng mỉm cười, thần kỳ sao không phản bác Viên Cổn Cổn.

Hết chương 1565.
Bình Luận (0)
Comment