Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1564 - Chương 1564. Huyết Mạch!

Chương 1564. Huyết mạch!
Chương 1564. Huyết mạch!

“Vương Đằng, ngươi tỉnh rồi!” Viên Cổn Cổn mừng rỡ kêu lên.

“Ừm!” Vương Đằng gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Viên Cổn Cổn.

Nhưng Viên Cổn Cổn lại đột nhiên khựng lại giữa không trung, giống như tinh thần đã nhận lấy đánh sâu vào, sắc mặt hoảng sợ, không nhịn được lùi lại phía sau.

“Ngươi! Ngươi! Ngươi!” Nó giống như nhìn thấy thứ gì đó kinh khủng, kinh hãi kêu lên.

“Ta làm sao?” Vương Đằng kinh ngạc nói.

“Ngươi không phải là Vương Đằng, ngươi rốt cuộc là ai?” Trong lòng Viên Cổn Cổn kinh hãi vô cùng, sắc mặt nghiêm nghị, lập tức rời xa thân hình của Vương Đằng.

Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân cũng đầy mặt nghiêm nghị lơ lửng ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Đằng.

“Ha ha ha…”

Vương Đằng phản ứng lại, không nhịn được cười ha ha.

“Ta chính là Vương Đằng.”

“Không thể nào, loại uy áp linh hồn kia, tuyệt đối không thể nào là của Vương Đằng.” Trong mắt Viên Cổn Cổn lộ ra một tia bi thương, nhưng vẫn cắn răng lắc đầu nói.

“Ta đoạt xác Hư Vô Thôn Thú rồi.” Vương Đằng nhẹ nhàng nói.

“Đoạt, đoạt xác!” Viên Cổn Cổn giống như nghe được chuyện gì không thể tin nổi, toàn thân cứng đờ tại chỗ, sắc mặt dại ra.

Mà thể mẹ tộc Nghĩ Nhân ở bên cạnh cũng khó có thể tin nổi, trong mắt hiện ra nồng đậm kinh hãi.

Chuyện này cũng quá điên cuồng đi!

Nhân loại này lại đi đoạt xác Hư Vô Thôn Thú, sao hắn lại dám chứ?

Lời Vương Đằng nói ra khiến Viên Cổn Cổn và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân đều rơi vào trong khiếp sợ cực độ, thẫn thờ hồi lâu.

Một lát sau, Viên Cổn Cổn mới hít sâu một hơi, giọng nói mang theo một chút chần chừ

“Ngươi chứng minh ngươi là Vương Đằng như thế nào?”

“…” Vương Đằng không nhịn được ngớ ra.

Đây không thể nghi ngờ là vấn đề rất nghiêm trọng.

Chứng minh hắn là hắn như thế nào đây?

Vương Đằng thật sự dù thế nào đều không ngờ nổi, vấn đề không thể tưởng tượng nổi này lại sẽ xuất hiện ở trên người hắn.

Quả thật là mỉa mai!

“Nếu ngươi không thể chứng minh được, chúng ta sẽ không có cách nào xác định là Vương Đằng đoạt xác Hư Vô Thôn Thú hay là Hư Vô Thôn Thú đoạt xác Vương Đằng.” Viên Cổn Cổn vẫn duy trì lý trí, trầm giọng nói.

“Lấy sự mạnh mẽ của Hư Vô Thôn Thú, chỉ sợ…” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân không nói tiếp, nhưng hiển nhiên không có tin tưởng quá lớn đối với Vương Đằng.

Chênh lệch giữa Hư Vô Thôn Thú và Vương Đằng lớn dữ dội, nó không thể nghĩ ra được Vương Đằng có thể dùng biện pháp gì đoạt xác thành công Hư Vô Thôn Thú.

Vậy quá không thực tế.

“Được rồi, được rồi, để cho ta ngẫm lại xem nên chứng minh như thế nào.” Vương Đằng sờ cằm, ngẫm nghĩ, ánh mắt đột nhiên sáng ngời.

“Có rồi!”

Hắn phân hóa căn nguyên linh hồn của Hư Vô Thôn Thú ra, xuất hiện ở trước mặt hai người.

Thân hình khổng lồ của Hư Vô Thôn Thú bị thu nhỏ rất nhiều lần, nhưng toàn thân vẫn được bao bọc trong tia sáng màu tím đen, khiến người ta không nhìn thấy rõ dáng vẻ cụ thể của nó.

Sau khi Viên Cổn Cổn và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nhìn thấy thân hình này của Hư Vô Thôn Thú đã lập tức xác định nó chính là Hư Vô Thôn Thú không thể nghi ngờ.

Uy áp mạnh mẽ đến từ trên huyết mạch kia tuyệt đối không thể làm giả được.

Mới vừa rồi sở dĩ hai người Viên Cổn Cổn cho rằng Vương Đằng không phải là Vương Đằng, đó là vì khi nhìn vào ánh mắt của hắn đã cảm nhận được uy áp đến từ trên linh hồn.

“Nhìn cho kỹ đây, xem ta chứng minh cho các ngươi xem như thế nào.” Vương Đằng hơi do dự nói.

Hai người Viên Cổn Cổn có vẻ hoài nghi.

Nhìn dáng vẻ Vương Đằng giống như hơi khó có thể mở miệng.

“Nào, biểu diễn chó sủa đi.” Vương Đằng đột nhiên nói.

“…” Viên Cổn Cổn.

“…” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân.

Hai người đều đớ người ra, thật sự không thể tin nổi đây là biện pháp Vương Đằng nói.

Ngươi cmn nghiêm túc hả?

“Gâu gâu gâu.” Trong căn nguyên linh hồn của Hư Vô Thôn Thú phát ra một tiếng chó sủa cực kỳ có linh tính.

“?”

Viên Cổn Cổn và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân không ngờ nó kêu thật.

Một khắc này, hai người gần như đều tin tưởng Hư Vô Thôn Thú này đã bị Vương Đằng đoạt xác.

Chỉ có Vương Đằng mới làm ra được chuyện vô lương như vậy.

Huyết mạch của Hư Vô Thôn Thú cao quý đến cỡ nào, tuyệt đối không thể làm ra được chuyện như vậy. Đừng nói học chó sủa, kể cả học tiếng kêu của chủng tộc khác, nó sẽ khinh thường đi học.

Đây là một loại kiêu ngạo đến từ huyết mạch, cũng là chuyện mọi người đều biết đến.

Gần như mỗi một cự thú Tinh Không đều kiêu ngạo mà cao quý, thà chúng nó chết, đều sẽ không thể làm ra chuyện làm nhục huyết mạch bản thân.

Đã từng có người định nô dịch một cự thú Tinh Không, kết quả cự thú Tinh Không kia đã nổ mạnh tại chỗ, thà chết không theo.

Mà huyết mạch của cự thú Tinh Không kia còn không cao quý bằng Hư Vô Thôn Thú.

Lại nói giả vờ bị Vương Đằng đoạt xác, việc này không hề có chỗ tốt gì đối với Hư Vô Thôn Thú.

Nó hoàn toàn không cần phải làm như vậy.

Cho nên chỉ có một khả năng, đó là nó thật sự bị Vương Đằng đoạt xác rồi.

Vì thế Viên Cổn Cổn và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân đồng thời khiếp sợ nhìn Vương Đằng.

“Khụ khụ, như vậy được chưa.” Vương Đằng ho khan nói.

Hiện giờ Hư Vô Thôn Thú chính là bản thân hắn.

Mình để cho mình bắt chước chó sủa, hỏi ngươi có đủ ngoan độc không?

“Được rồi.” Sắc mặt Viên Cổn Cổn kỳ quái, nhẹ nhàng đi từ đằng xa đến, lượn lờ xung quanh Vương Đằng, không thể tin nổi nói: “Hóa ra ngươi định đoạt xác nó.”

“Đây là biện pháp duy nhất, ta không thể không làm vậy.” Vương Đằng bình tĩnh nói, giống như chỉ làm một chuyện không hề ghê gớm.

“Khó trách ngươi không nói cho ta, nếu ta biết ngươi đi đoạt xác Hư Vô Thôn Thú, nhất định sẽ không nhịn được ngăn cản ngươi.” Viên Cổn Cổn lắc đầu nói.

“Chuyện này chỉ có thể do chính ta đi làm, nói với ngươi đều vô dụng.” Vương Đằng nói.

“Ngươi thật sự… điên cuồng!” Viên Cổn Cổn dùng ánh mắt giống như gặp quỷ nhìn hắn.

“Chủ yếu là, ngươi lại còn thành công.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân cũng không nhịn được đến gần, cẩn thận quan sát Vương Đằng và căn nguyên linh hồn của Hư Vô Thôn Thú kia.

Viên Cổn Cổn cũng phản ứng kịp, tò mò lượn quanh Hư Vô Thôn Thú, giống như muốn nhìn ra dáng vẻ chân chính của nó.

Hết chương 1564.
Bình Luận (0)
Comment