Nguyên nhân thứ hai là vì Vương Đằng gian lận, hung bạo tiêu hao hết thuộc tính trắng không ngừng bổ sung cho căn nguyên linh hồn bị cắn nuốt của mình, tiêu hao chết nó.
Nếu miễn cưỡng so sánh, Vương Đằng giống như một cây kim thà gãy chứ không cong, thong thả mà kiên định cắm vào trong căn nguyên linh hồn của Hư Vô Thôn Thú.
Cho dù chỉ có một lỗ nhỏ, cũng là nhân tố chủ yếu khiến cho hắn Đoạt Xác thành công.
Mà bây giờ, vài chục vạn điểm thuộc tính trắng của hắn đã hoàn toàn trống không, không hề thừa lại chút nào.
Người ngoài hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi tình huống khi đó, thiếu chút nữa hắn đã ngỏm rồi, cho dù thuộc tính trắng lại ít đi một chút cũng khó có thể thành công.
Nhớ đến toàn bộ quá trình đoạt xác, lòng Vương Đằng vẫn còn sợ hãi.
Cũng may cho dù thế nào, hắn vẫn thành công.
Đây là lần đầu tiên Vương Đằng thi triển Đoạt Xác, hoàn toàn là đập nồi dìm thuyền, không ngờ lại thành công thật.
Hiện giờ hắn và Hư Vô Thôn Thú có thể nói là một hồn hai thể.
Căn nguyên linh hồn của Hư Vô Thôn Thú bị hắn đoạt xác đồng hóa, trở thành một phần của căn nguyên linh hồn hắn.
Vương Đằng khoanh chân ngồi trước mặt căn nguyên của Hư Vô Thôn Thú, ý niệm vừa động, thân hình vĩ đại kia của căn nguyên linh hồn Hư Vô Thôn Thú đã lập tức bắt đầu thu nhỏ lại, không bao lâu đã biến thành dáng vẻ của một Vương Đằng khác.
Vương Đằng này mặc trường bào màu tím đen, kể cả tóc cũng có màu tím đen, có khác biệt rất lớn với bản thể.
“Ngồi!” Vương Đằng nói.
Phân thân Hư Vô Thôn Thú mỉm cười, khoanh chân ngồi xuống trước mặt hắn.
Hai Vương Đằng có khuôn mặt giống nhau như đúc ngồi đối diện, cảm giác này kỳ diệu vô cùng.
May mắn Vương Đằng đã từng thi triển phân thân, coi như không hề xa lạ gì với cảm giác này.
Sau đó, Vương Đằng chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu kiểm kê thu hoạch lần này.
Đoạt Xác có phiêu lưu rất lớn, thoáng không cẩn thận sẽ thành vạn kiếp không còn, nhưng chỗ tốt được đến cũng vô cùng vĩ đại, thậm chí lớn đến khiến người ta vui mừng lẫn sợ hãi.
Thật ra hiện giờ ở trong đầu Vương Đằng là một mảnh hỗn loạn, bởi vì hắn vốn không thể triệt để hấp thu tri thức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú trong một khoảng thời gian ngắn.
Không sai, cự thú Tinh Không thần bí nhất, Hư Vô Thôn Thú có được tri thức truyền thừa.
Những cự thú Tinh Không vô cùng mạnh mẽ này gần như đều lấy một loại phương thức không thể tưởng tượng nổi tiến hành truyền thừa của chúng nó. Số lượng của chúng nó rất thưa thớt, gần như khi gần đến chết sẽ ngưng tụ tất cả căn nguyên sinh mệnh của mình thành một quả trứng, sau đó tự động tiêu tan.
Quả trứng này sẽ ở lại trên một tinh cầu tràn đầy sức sống, trải qua ngàn năm vạn năm, thậm chí trên trăm triệu năm chậm rãi ấp trứng.
Phương thức truyền thừa sinh mệnh như vậy sẽ lấy ấn ký linh hồn lưu lại truyền thừa chủng tộc liên quan.
Hơn nữa Hư Vô Thôn Thú có thể cắn nuốt sinh mệnh khác, tự nhiên rất dễ dàng nhận được các loại bí pháp truyền thừa của chủng tộc khác.
Thật ra phương thức này rất giống với cách hắn nhặt thuộc tính, nhưng chỉ không đơn giản trực tiếp như vậy thôi.
Sau khi chúng nó cắn nuốt, còn cần đích thân chậm rãi tiêu hóa học tập.
Mà những ký ức truyền thừa này đều được từng thế hệ Hư Vô Thôn Thú lưu lại trước khi chết đi, truyền thừa tăng thêm trải qua vô số năm tháng, mức độ to lớn này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng bây giờ những truyền thừa này đều bị Vương Đằng đoạt được.
Cho dù là truyền thừa của Nam Cung Việt khi trước hay truyền thừa của Giới Chủ Hỏa Hà sau này, khi ở trước mặt truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú đều chỉ là người tí hon đụng độ kẻ khổng lồ, không thể sánh bằng được.
Lượng tri thức khổng lồ kia gần như định nổ tung đầu của Vương Đằng.
May mà sau khi hắn đoạt xác Hư Vô Thôn Thú, căn nguyên linh hồn cũng trở nên vô cùng mạnh mẽ, không phải ban đầu có thể sánh bằng.
Thật ra thực lực của Hư Vô Thôn Thú mới cấp Vũ Trụ đỉnh phong, nhưng cho dù là căn nguyên sinh mệnh hay căn nguyên linh hồn đều mạnh hơn võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong bình thường rất nhiều.
Thời gian trôi qua, sau ba ngày ba đêm, cuối cùng hắn đã lưu trữ lại ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú.
Không sai, là lưu trữ lại, chứ không phải hấp thu.
Những ký ức này rất nhiều rất tạp nham, bao gồm cả giới thiệu về mấy vạn chủng tộc trong vũ trụ, có chủng tộc nhân loại, tộc Thú Nhân, tộc Á Nhân, Linh tộc, chủng tộc Cơ Giới, chủng tộc Kim Loại, chủng tộc Thực Vật…
Thậm chí còn có đủ loại cự thú Tinh Không, những tinh thú cự thú này đều thần bí mà mạnh mẽ, võ giả bình thường đều khó gặp được dù chỉ một con.
Ví dụ như Côn Ngô thú của đế quốc Đại Càn, cùng với Hỏa Diễm Cự Long đã từng bị gia tộc Pylax tắm máu.
Nhưng ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú đều có giới thiệu liên quan.
Còn có đủ loại bí pháp lớn nhỏ vân vân.
Nếu định hấp thu toàn bộ thì cần phải tiêu tốn vô số năm, hiện giờ hắn không có nhiều thời gian đi chậm rãi tiêu hóa ở đây như vậy.
Huống hồ trong những tri thức này có rất nhiều thứ không có tác dụng quá lớn cho hắn, vốn không cần phải đi học.
Kể cả bản thân Hư Vô Thôn Thú đều sẽ không học được tất cả tri thức, tiêu tốn rất nhiều thời gian đi học tập một vài tri thức hỗn độn vô dụng, hoàn toàn mất nhiều hơn được.
Tác dụng của những tri thức này là khiến học thức của nó càng thêm phong phú mà thôi.
Dù sao hiện giờ những ký ức này đều là của Vương Đằng rồi, sẽ không thể biến mất, hắn có thể dùng thời gian dài lâu để tiêu hóa hấp thu, hơn nữa cho dù muốn dùng đến loại tri thức nào đó đều có thể thông qua chứa đựng ký ức khổng lồ tiến hành tìm kiếm.
“Nên đi ra thôi!” Vương Đằng thì thào tự nói.
Ngay sau đó căn nguyên linh hồn của hắn giống như thủy triều lao ra khỏi không gian cắn nuốt u ám này, trở về bản thể.
Trong mảnh nhỏ không gian, bản thể của Vương Đằng chậm rãi mở mắt, một sáng rọi sâu thẳm lóe lên nơi đáy mắt hắn.