Vũ trụ hư cấu.
Trong tòa thành của gia tộc Callandish ở đại lục Đại Càn.
Trong một thư phòng xa hoa, Tiki đang ngồi ở sau lưng bàn viết lẳng lặng chờ đợi.
Đột nhiên, bóng dáng của Vương Đằng xuất hiện ở trong thư phòng.
“Thằng nhãi nhà ngươi cuối cùng đã đến.” Ánh mắt Tiki sáng ngời, trên mặt lộ vẻ vui mừng: “Sao khoảng thời gian này không liên hệ được với ngươi vậy, đã xảy ra chuyện gì?”
“Đừng nhắc đến nữa, bị một cường giả cấp Giới Chủ đuổi giết.” Vương Đằng không hề khách khí ngồi xuống ghế sofa bằng da thật được chế tạo từ da thú, cầm nước ép trái cây trên bàn lên, rót cho mình một chén, uống hết sạch.
Ăn món ngon thức uống trong vũ trụ hư cấu cũng là một loại hưởng thụ.
Nước ép hoa quả được tinh luyện từ quả Ngọc Tương đều xem như là loại đồ uống cao cấp hiếm thấy, chỉ có ở tinh cầu lớn như hành tinh Càn Đế mới có thể uống được.
Bình thường Vương Đằng chỉ có cơ hội uống ở chỗ Tiki.
“Cái gì?” Tiki nghe vậy, lập tức đứng bật dậy từ sau bàn viết, vẻ mặt khiếp sợ: “Tại sao ngươi lại đi trêu chọc cường giả cấp Giới Chủ chứ.”
“Cái gì gọi là ta đi trêu chọc cường giả cấp Giới Chủ hả.” Vương Đằng không nhịn được liếc xéo.
“Không phải ngươi trêu chọc, sao người ta lại có thể đuổi giết ngươi?” Tiki ngồi xuống bên cạnh, nói.
“Ai biết, không hiểu ra làm sao lại đến đuổi giết ta.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, hắn cười lạnh nói: “Nhưng ngoài gia tộc Pylax, ta nghĩ chắc không có ai có năng lượng như vậy đi.”
“Ngươi nói gia tộc Pylax khiến người ra tay.” Tiki cau mày nói: “Có chứng cứ không?”
“Chắc là có, chứng cứ? Đến lúc đó chờ ta hỏi cường giả cấp Giới Chủ kia sẽ biết.” Vương Đằng nói.
“Hỏi cường giả cấp Giới Chủ kia?” Tiki ngớ người ra, ngây ngốc nói: “Ngươi chiêu hàng cường giả cấp Giới Chủ kia hả?”
“Không phải, hắn bị ta bắt làm tù binh.” Vương Đằng lại rót cho mình một chén nước quả Ngọc Tương ép, uống đến mùi ngon: “Mùi vị không tệ, lần sau làm cho ta chút hàng thật nhé!”
“…” Toàn thân Tiki đã ngơ ngác: “Đã đến lúc nào rồi, ngươi vẫn còn đòi nước ép hoa quả, ngươi nói ngươi bắt cường giả cấp Giới Chủ làm tù binh? Không phải đùa với ta đấy chứ?”
“Đương nhiên, lừa ngươi làm gì.” Vương Đằng nói.
“Xin nhờ, đó là cường giả cấp Giới Chủ có được không hả, có thể đừng nói thoải mái như vậy không.” Tiki không biết nên biểu đạt tâm tình của mình như thế nào, có một cảm giác muốn phát điên, không nhịn được lại hỏi: “Nhưng ngươi rốt cuộc bắt làm tù binh như thế nào vậy?”
“Chuyện này nói ra thì dài…”
Vương Đằng đương nhiên sẽ không nói bí mật mình đã đoạt xác Hư Vô Thôn Thú cho Tiki.
Tồn tại của Hư Vô Thôn Thú quá mức thần bí, liên lụy thật lớn. Nếu để lộ ra, chỉ sợ không chỉ đơn giản là dẫn cường giả cấp Giới Chủ đến.
Cho nên hắn chỉ nói là vào nhầm một vùng cấm, sau đó nghĩ cách lừa dối cường giả cấp Giới Chủ một phen.
Đương nhiên quá trình cũng vô cùng mạo hiểm, thiếu chút nữa không về được.
Mười câu hắn nói có chín câu nói thật, độ tin cậy vẫn khá cao.
Lại nói quan hệ tốt như vậy, Vương Đằng không đến nỗi lừa hắn đi.
Cho nên Tiki đã tin.
“Ngươi thật may mắn.” Tiki thổn thức không thôi.
Tuy rằng Vương Đằng nói đơn giản, nhưng hắn vẫn nghe ra đủ loại nguy hiểm từ trong đó.
Nếu đổi lại là hắn, đối mặt với cường giả cấp Giới Chủ, trừ bỏ đưa lão tổ nhà mình ra, chỉ sợ không có cách nào để thoát được một mạng.
Phương diện này, hắn thật sự khá bội phục Vương Đằng.
Tên này tuyệt đối là mệnh nhân vật chính.
“Tốt cái gì, đều lấy mạng đánh cược.” Vương Đằng lắc đầu nói.
“Dựa theo lời ngươi nói, chỉ sợ thật sự là gia tộc Pylax. Chắc ngươi không biết, lúc trước trong mệnh lệnh Trọng Sơn Vương hạ có chứa đựng pháp tắc nhân quả. Một khi võ giả của gia tộc Pylax ra tay, nhất định sẽ bị biết được, cho nên bọn họ chỉ có thể kêu võ giả ngoài gia tộc ra tay.” Tiki trầm ngâm nói.
“Pháp tắc nhân quả!” Vương Đằng không khỏi kinh hãi.
Nghe sao cao cấp vậy!
Kể cả nhân quả đều dính líu đến.
“Ha, ngươi không biết sự mạnh mẽ của Trọng Sơn Vương kia.” Tiki lắc đầu thở dài: “Nói thật hắn có thể nói chuyện thay ngươi, ta đều cảm thấy thật kinh ngạc.”
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, giống như nghĩ đến điều gì.
Sẽ không phải vì đã biết hắn có được Không Diệt Thần Kiếm quyết đấy chứ?
Nếu không vì sao hoàng thất của đế quốc Đại Càn lại vô duyên vô cớ mở miệng nói chuyện thay cho hắn một Nam tước nho nhỏ chứ, như vậy quá không thực tế.
“Thôi đi, không nói chuyện này.” Vương Đằng lắc đầu, hỏi: “Ngươi đã đến hành tinh phòng ngự số 29 rồi hả?”
“Đúng, ta đã đến từ một tháng trước, chờ thằng nhãi ngươi tròn một tháng đấy.” Tiki nói: “Nhưng nể tình ngươi bị cường giả cấp Giới Chủ đuổi giết, ta không truy cứu nữa.”
“Ha ha ha, ngươi còn phải chờ thêm vài ngày, ta đang trên đường.” Vương Đằng cười nói.
“Được, đi nhanh lên, ta sẽ chờ ngươi.” Tiki nện cho hắn một quyền: “Lần này chúng ta liên thủ, dù thế nào cũng phải xông ra một mảnh thanh danh ở hành tinh phòng ngự số 29.”
Hóa ra từ lúc Vương Đằng rời khỏi Đế tinh, Tiki đã mời Vương Đằng, hai người bọn họ cùng hẹn đến hành tinh phòng ngự số 29 lịch lãm, tích cóp quân công.
Đối với võ giả của đế quốc, tác chiến với loài Hắc Ám ở hành tinh phòng ngự mới là cách tốt nhất để cho mình cấp tốc trưởng thành.
Người chém giết với loài Hắc Ám, đi từ trên chiến trường xuống, không ai mà không phải là cường giả trong cường giả.
Vương Đằng cũng muốn biết một chút về loài Hắc Ám ngoài cấp Ma Hoàng, tiện thể cạo chút lông cừu tăng bản thân lên, có thể nói không mưu mà hợp với Tiki, cho nên vui vẻ đáp ứng.
Vương Đằng và Tiki gặp mặt xong đã quay trở về hiện thực.
Hắn đang định đi tu luyện, ngẫm nghĩ lại nhớ ra một chuyện, còn chưa xử lý hai người Tào Hoành Đồ và Tào Giảo Giảo.
Xoẹt!
Hắn vung tay lên, thả Tào Hoành Đồ và Tào Giảo Giảo từ trong mảnh nhỏ không gian ra.
Tào Hoành Đồ bị thương nặng, giống như một con chó chết nằm trên mặt đất.
Còn Tào Giảo Giảo thì có vẻ mặt phức tạp đứng bên cạnh, không đành lòng nhìn Tào Hoành Đồ, lại cực kỳ thất vọng.