“Lại nói, đã bao lâu rồi ngươi không tắm rửa vậy, nhanh chóng đi xuống rửa mặt, thay bộ quần áo. Sau này nếu là người của ta, không thể làm mất thể diện của ta.” Vương Đằng quan sát Tào Giảo Giảo, vẻ mặt kỳ quái, xua tay, ghét bỏ nói.
Tào Giảo Giảo nghiến răng nghiến lợi.
Nàng có dáng vẻ này còn không phải do Vương Đằng làm nên sao.
Nhốt nàng ở trong mảnh nhỏ không gian lâu như vậy, không quan tâm, hiện giờ lại còn không biết xấu hổ ghét bỏ nàng.
Thật tức giận.
Nhưng cho dù không phải vì Vương Đằng, bản thân nàng cũng không chịu nổi, hiện giờ chỉ muốn tắm rửa thoải mái một phen, tẩy rửa hết một thân xúi quẩy.
“Viên Cổn Cổn, chuẩn bị hai căn phòng cho bọn họ.” Vương Đằng nói.
“Được.” Viên Cổn Cổn gật đầu, bố trí cho mỗi người Tào Hoành Đồ và Tào Giảo Giảo một căn phòng.
Sắp xếp xong xuôi Tào Hoành Đồ và Tào Giảo Giảo, Vương Đằng không hề để ý đến bọn họ nữa, một mình trở lại phòng tu luyện.
Hành trình của phi thuyền trực tiếp giao cho Viên Cổn Cổn là được.
…
Vài ngày sau.
Cuối cùng Vương Đằng đã đến gần hành tinh phòng ngự số 29.
Lúc này, hắn đã đổi phi thuyền Ma Sát thành một phi thuyền cấp Hằng Tinh bình thường khác.
Dù sao Ma Sát thật sự quá mức rêu rao.
Ở nơi tương đối hỗn loạn như hành tinh phòng ngự, tùy tiện khống chế một phi thuyền cấp Giới Chủ mạnh mẽ xuất hiện nhất định sẽ gây nên phiền toái không cần thiết.
Vương Đằng cũng không muốn đi trêu chọc cường giả cấp Giới Chủ nào nữa.
Lại bay hơn một tiếng, cuối cùng phi thuyền cấp Hằng Tinh của Vương Đằng đã nhìn thấy một tinh cầu màu nâu xám vĩ đại ở xa xa.
Ở ngoài tinh cầu kia, từng chiếc chiến hạm vĩ đại có dấu hiệu của đế quốc Đại Càn đang tạo thành một đường phòng ngự nghiêm ngặt trong hư không.
Một bầu không khí khẩn trương tràn ngập giữa tinh cầu với đường phòng ngự.
Mỗi một chiếc phi thuyền đến đây đều phải thông qua kiểm tra, hơn nữa tiến vào theo đường bay cố định trong phạm vi của hành tinh phòng ngự số 29.
Nếu không sẽ bị công kích vô tình.
“Viên Cổn Cổn, thông báo cho bọn họ.” Trong phi thuyền, Vương Đằng đứng trước bàn điều khiển, mở miệng nói.
Viên Cổn Cổn lập tức liên hệ với quân đội của đế quốc Đại Càn đang đóng quân ở hành tinh phòng ngự số 29.
Một lát sau, một bóng sáng đã hiện ra ở trước mặt Vương Đằng.
“Nam tước Vương Đằng, hoan nghênh ngươi đến hành tinh phòng ngự số 29, ta là Phí Hải - thiếu úy quân đội đế quốc phụ trách tiếp đón ngươi.” Trong bóng sáng có một người đàn ông trung niên mái tóc màu nâu nói với Vương Đằng.
“Xin chào, thiếu úy Phí Hải.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Tiếp theo ta sẽ truyền tống đường bay cho ngươi, mời ngươi tiến hành vào hành tinh phòng ngự số 29 theo đường bay chỉ định.” Phí Hải nhắc nhở: “Xin đừng bay lệch đường bay, nếu không sẽ bị công kích.”
“Được, ta đã biết.” Vương Đằng gật đầu nói.
Viên Cổn Cổn lập tức nhận được đường bay cố định do Phí Hải gửi tới, sau đó khống chế phi thuyền thuận lợi tiến vào hành tinh phòng ngự số 29, đỗ phi thuyền vào trong bến cảng.
Tiki đã sớm chờ đợi ở đây từ lâu.
Phi thuyền cấp Hằng Tinh kiểu cách phổ thông chậm rãi hạ xuống, cửa phi thuyền mở ra, Vương Đằng rời khỏi phi thuyền.
“Ha ha ha, thằng nhãi nhà ngươi cuối cùng đã đến!”
Từ xa xa vang lên tiếng cười, Tiki nhanh chóng đi đến, cho hắn một cái ôm.
“Nhiệt tình như vậy sao? Nhưng ta không thích đàn ông.” Vương Đằng cười vỗ sau lưng hắn, sau đó tách ra.
“Cút!” Tiki cười mắng một câu.
Tên này nói chuyện vẫn không đứng đắn giống như trước.
“Nam tước Vương Đằng, xin chào, hoan nghênh đến hành tinh phòng ngự số 29!” Lúc này, một sĩ quan thiếu úy mặc quân phục đế quốc Đại Càn đi đến, nghiêm túc hành quân lễ với Vương Đằng, có vẻ hơi tôn kính.
Vốn cho dù Vương Đằng là Nam tước đế quốc, không có thân phận thực quyền trong quân đội, hắn không cần để ý đến.
Nhưng Vương Đằng lấy thân phận Nam tước đến hành tinh phòng ngự số 29 tác chiến ở tiền tuyến, quan trên đã sắp xếp cho hắn thân phận chức vị đầy đủ.
Mà Phí Hải là người tiếp đón hắn, nên có chút hiểu biết về việc này.
Nhưng tạm thời Vương Đằng còn chưa biết mà thôi.
“Thiếu úy Phí Hải, xin chào.” Vương Đằng cũng nghiêm túc đáp lễ đối phương.
“Đi thôi, đi trình diện căn cứ quân sự trước.” Tiki dẫn đường phía trước, lại quay đầu nhìn thoáng qua chiếc phi thuyền cấp Hằng Tinh kia, hỏi: “Đúng rồi, chiếc phi thuyền cấp Vũ Trụ kia của ngươi đâu, sao lại thay đổi?”
“Bị cường giả cấp Giới Chủ xử lý trong một đòn.” Vương Đằng có vẻ hơi đau khổ nói.
“Ơ… được rồi, coi như ta chưa hỏi.” Tiki hơi sửng sốt, không khỏi cười khổ nói.
Bị cường giả cấp Giới Chủ xử lý còn tạm được.
Hắn muốn oán giận cũng thật sự không nói nên lời.
Chiếc phi thuyền cấp Vũ Trụ Càn Nguyên E63 kia là phi thuyền kiểu cổ, giá xa xỉ, trước đó hắn còn định kêu Vương Đằng bán cho hắn, không ngờ lại bị cường giả cấp Giới Chủ phá hủy.
Tiki hơi đau lòng, nhưng sao có thể để hắn đi tìm cường giả cấp Giới Chủ tính sổ được chứ?
“Quên đi, cái cũ không đi, cái mới không đến, vừa vặn đổi một chiếc khác.” Vương Đằng không coi là quan trọng nói.
Hắn có ngụ ý, bị phá một chiếc phi thuyền cấp Vũ Trụ Càn Nguyên E63, sau này lại được một chiếc phi thuyền cấp Giới Chủ Ma Sát, thật sự kiếm lớn.
Nếu Tiki biết, đoán chừng sẽ không có gì tiếc hận, mà sẽ ghen tỵ đến đỏ cả mắt.
Đó chính là phi thuyền cấp Giới Chủ!
Hơn nữa còn là chiếc phi thuyền của tộc Nghĩ Nhân rất đặc sắc, vả lại thực lực mạnh mẽ.
Cho dù là kẻ yêu thích sưu tầm phi thuyền hoặc quan tâm đến tính năng của bản thân của phi thuyền, Ma Sát tuyệt đối là phi thuyền hạng nhất.
“…” Tiki không biết nói gì.
Tên này nói thật dễ dàng.
Vì sao lại có một ảo giác chó nhà giàu nhỉ?
Thiếu úy Phí Hải ở bên cạnh nghe được líu lưỡi không thôi, trong lòng chỉ còn lại rung động nồng đậm.
Phi thuyền cấp Vũ Trụ bị cường giả cấp Giới Chủ xử lý?
Câu nói này bao hàm rất nhiều nội dung, hắn tạm thời không phản ứng kịp.
Nam tước Vương Đằng này đắc tội cường giả cấp Giới Chủ, sau đó phi thuyền bị phá hủy?
Tiếp nữa thì sao?
Bản thân hắn vẫn còn nhảy nhót ở đây.
Ngẫm lại đều cảm thấy không thể tin nổi, chắc vị Nam tước Vương Đằng này thật sự không hề đơn giản.