Hắn đột nhiên thấy may mắn vì mình biểu hiện ra đủ tôn kính Vương Đằng, bằng không nếu đắc tội người ta, chỉ sợ thật sự phải lạnh lẽo.
Hắn chỉ là một thiếu úy nho nhỏ, ở trước mặt đại lão như vậy, vốn không đủ xem.
Sau đó đám người Vương Đằng ngồi lên một chiếc xe tải quân dụng hạng nặng, rời khỏi bến cảng.
Vương Đằng ngồi trên xe, ánh mắt nhìn qua cửa sổ quan sát tình hình xung quanh.
Tiki đã đến đây hơn một tháng, vô cùng quen thuộc với nơi này, ở bên cạnh giới thiệu cho hắn.
“Thượng tá Tiki, ngươi đang cướp công việc của ta.” Thiếu úy Phí Hải cười khổ nói.
“Ha ha ha, giúp ngươi chia sẻ một chút còn không được sao.” Tiki cười nói.
“Tiki đại ca, ngươi đã là thượng tá rồi?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi, hắn không khỏi nghĩ đến chức vị của mình khi ở Địa Tinh, khi đó hắn đã là thiếu tướng rồi.
Đương nhiên, nếu hắn định tiếp tục lên chức, làm thượng tướng đều dư dả, thậm chí ba đại nguyên soái còn định tặng chức vị nguyên soái cho hắn nữa đấy.
Nhưng Vương Đằng trực tiếp từ chối.
Lấy thực lực và bố cục hiện giờ của hắn, chức vị ở trên Địa Tinh ngược lại không có tác dụng gì rồi.
Phải biết rằng hắn là lãnh chúa của hệ Ngân Hà.
Địa Tinh chẳng qua chỉ là một tinh cầu của hệ Ngân Hà mà thôi, chức vị nguyên soái kia có gì hay mà tranh giành chứ, vẫn nên nhường cơ hội đó cho người cần đến nó.
Có rất nhiều người trong quân đội nước Hạ muốn đi lên đến vị trí kia, hơn nữa đã nỗ lực rất nhiều năm vì nó. Ciệc gì hắn phải đi làm người ác kia, cướp đoạt thứ người ta thích.
“Ta đã sớm tiến vào quân đội đế quốc rèn luyện, đạt đến thượng tá có gì ngạc nhiên chứ.” Tiki khẽ cười nói.
“Vậy về sau thật sự phải dựa vào ngươi bảo vệ.” Vương Đằng trêu ghẹo.
“Ngươi lấy thân phận Nam tước tiến vào hành tinh phòng ngự, chỉ sợ chức vị sẽ không thể quá thấp.” Tiki cười nói.
“Hả?” Vương Đằng lại hơi kinh ngạc.
Hắn mới đến, quân đội có thể sắp xếp chức vị gì cho hắn?
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Tiki cười nói.
Trong lúc nói chuyện phiếm, xe tải quân dụng hạng nặng đã rời khỏi bến cảng, tiến vào trong tòa căn cứ quân sự cỡ lớn trước mắt.
Căn cứ quân sự này quá lớn, còn lớn hơn pháo đài quân sự ở hành tinh phòng ngự số 4 trước kia rất nhiều, thật sự to lớn giống như một thành thị.
Xung quanh có đủ loại xe quân sự chạy trên con đường sạch sẽ gọn gàng, cực kỳ trống trải, cũng có một vài binh lính tuần tra mang theo vũ khí đi qua bên cạnh, có thể dễ dàng nhìn thấy được vũ khí cỡ lớn trên hai bên kiến trúc bằng sắt thép, khiến thành thị này càng có vẻ được phòng ngự nghiêm ngặt.
Đây hoàn toàn là một pháo đài sắt thép vô cùng cứng rắn.
“Rất nhiều vũ khí cấp Vũ Trụ.” Vương Đằng thu hồi ánh mắt, cảm thán nói.
“Ánh mắt của ngươi thật tốt, ở nơi đây của chúng ta mỗi 50 mét đều phải sắp xếp một vũ khí cấp Vũ Trụ.” Thiếu úy Phí Hải hơi kinh ngạc, sau đó cười giải thích một câu.
“Tình hình của hành tinh phòng ngự đã ác liệt đến thế sao?” Vương Đằng không nhịn được hỏi.
“Đợi lát nữa ngươi sẽ biết.” Phí Hải cười nói.
Vương Đằng không rõ chân tướng, nhìn thấy Tiki cũng cười thần bí, trong lòng càng thêm buồn bực.
Hú hú hú…
Đi chưa được vài phút, một loạt tiếng cảnh báo chói tai quanh quẩn trên không.
“Ngươi xem.” Phí Hải chỉ lên trên bầu trời.
Vương Đằng vốn kinh hãi trong lòng, nhưng nhìn thấy Phí Hải và Tiki đều có vẻ bình tĩnh, nên yên tâm lại, ngẩng đầu lên nhìn theo hướng hắn chỉ.
Chỉ thấy mấy bóng đen xẹt qua cực nhanh trên bầu trời ở đằng xa, bỏ chạy về phía tây thành thị.
Với ánh mắt của Vương Đằng, không khó nhìn ra được đó là vài loài Hắc Ám.
Nguyên lực Hắc Ám nồng đậm kia gần như không hề che giấu.
Hơn nữa vài loài Hắc Ám kia còn không phải là loài Hắc Ám bình thường, chúng nó đều là tồn tại cấp Ma Vương.
Bùm bùm bùm…
Vũ khí trên mặt đất đã phát động công kích, nguyên lực chói mắt hình thành từng cột sáng trực tiếp bắn lên cao.
Grào!
Grào!
Vài loài Hắc Ám cấp Ma Vương kia phát ra từng trận gầm thét, sau đó bị bắn thành cặn bã.
Vài loài Hắc Ám cấp Ma Vương vô cùng mạnh mẽ bị chết đến không còn thừa lại cả thân thể như thế, không khỏi quá thê thảm.
Một màn này không thể nghi ngờ gây ấn tượng cực lớn đối với rất nhiều võ giả mới vừa đến.
Phí Hải cũng nhìn xem sắc mặt của Vương Đằng, muốn nhìn thấy chút cảm xúc của người mới nên có từ trên mặt hắn.
Đáng tiếc, cuối cùng hắn phải thất vọng rồi.
Cảm xúc hoảng loạn trong dự đoán, đừng nói một chút, kể cả tí xíu đều chưa hề lộ ra.
Ngoài vẻ kinh ngạc lóe lên trong mắt từ ban đầu, toàn bộ quá trình, Vương Đằng đều lạnh nhạt, giống như là chuyện không có gì đáng ngại.
Nói thật kể cả chính hắn đều hơi kinh ngạc với sự bình tĩnh của mình, có thể vì đã trải qua rất nhiều chuyện, những chuyện này đã không đủ để khiến cho tâm tình của hắn dao động.
“Ở chỗ chúng ta thường xuyên sẽ phát hiện bóng dáng của loài Hắc Ám, loài Hắc Ám cấp Ma Vương, cấp Ma Hoàng hạ vị đều có thể đi vào phạm vi công kích của chúng ta. Chúng ta đương nhiên không thể nương tay, một khi phát hiện đều sẽ trực tiếp đánh chết.” Phí Hải giải thích.
“Những loài Hắc Ám này… vô dụng vậy sao?” Vương Đằng không nhịn được hỏi.
“Ớ…” Phí Hải sửng sốt một chút, dở khóc dở cười giải thích: “Thật ra bởi vì không gian tinh cầu này của chúng ta vô cùng bất ổn, có thể dễ dàng xuất hiện khe hở không gian của thế giới Hắc Ám. Cho nên ngoài trong căn cứ quân sự của chúng ta, nơi nào cũng có thể tùy tiện xuất hiện tung tích của loài Hắc Ám.”
“Đương nhiên, ở trong phạm vi ba mươi dặm xung quanh căn cứ quân sự của chúng ta cơ bản là khu vực an toàn. Nếu có loài Hắc Ám xuất hiện, đều sẽ bị vũ khí hạng nặng bắn chết tại chỗ, một vài loài Hắc Ám yếu kém cũng sẽ bị võ giả tuần tra tiến hành quét sạch.” Tiki lại bổ sung một câu.
“Xem ra hành tinh phòng ngự số 29 này còn thú vị hơn trong tưởng tượng của ta không ít.” Vương Đằng nói.